Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

HÁI QUẢ NGỌT - NGOẠI TRUYỆN

Cập nhật lúc: 2024-10-28 08:09:21
Lượt xem: 716

Ngoại truyện :

 

Mùa hè Giang Thành chẳng bao giờ ngơi nghỉ, từng đợt nắng nóng cuồn cuộn ập đến.

 

Có những lúc bạn yêu một người, dù sống cùng một con phố cũng chưa chắc gặp được, nhưng khi bạn đã hết yêu, những tin tức về người ấy lại bất ngờ ập đến như sóng nhiệt, khiến bạn trở tay không kịp.

 

Điều hòa trong phòng khách phả ra làn gió mát lạnh, tôi nằm dài trên sofa xem điện thoại, hai chân gác lên đùi Trình Hàn đang ngồi bên cạnh.

 

Một bức ảnh bất ngờ xuất hiện trên dòng thời gian khiến tôi sững người.

 

Đó là ảnh chụp từ phía sau lưng của một cặp đôi mới cưới, dù hơi mờ nhưng tôi vẫn nhận ra ngay lập tức.

 

Người đăng bức ảnh chính là người bạn chung của tôi và Tùy Hoài, người đã từng gọi điện cho tôi trước đó.

 

Mấy năm trước, đám cưới của tôi được tổ chức rất long trọng, tôi mời gần như tất cả những người quen biết, Trình Hàn còn chủ động hỏi tôi có muốn mời Tùy Hoài hay không.

 

Tôi nhìn anh, khẽ cười rồi từ chối.

 

Sự rộng lượng của anh không phải vì anh đủ bao dung, mà vì anh yêu tôi đủ nhiều.

 

Và tất nhiên, tôi cũng không thể khiến anh thất vọng với lựa chọn của mình.

 

Trình Hàn nhìn tôi, vẫn cứng miệng nói: "Thật sự không mời anh ta à?"

 

Tôi lắc đầu, nhìn anh với vẻ thích thú: "Sợ hũ giấm của anh làm ngập cả hội trường đám cưới đấy."

 

Mấy năm nay, Tùy Hoài không phải là không tìm tôi, anh ta dùng đủ mọi cách, cứng rắn có, mềm mỏng có, cho đến khi tôi không thể chịu đựng thêm được nữa, chặn hết mọi liên lạc của anh ta.

 

Tôi không có ý định giấu giếm Trình Hàn, càng sợ nếu anh tự mình phát hiện ra thì mọi chuyện sẽ càng tệ hơn, nên mỗi lần đều chủ động kể với anh.

 

Trình Hàn không giận tôi, nhưng anh sẽ tự mình hờn dỗi, tức đến nghiến răng.

 

Đêm tân hôn, tôi nhận được một tin nhắn từ một số lạ, vỏn vẹn bốn chữ –

 

"Chúc mừng hạnh phúc".

 

Tôi biết là ai gửi đến, tôi nghĩ anh ta cũng biết tôi sẽ đoán ra.

 

Tôi suy nghĩ một chút, gửi lại bức ảnh cưới vừa chụp hôm trước, nói: "Cũng hạnh phúc đấy".

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hai-qua-ngot/ngoai-truyen.html.]

 

Sau đó liền chặn số lạ kia.

 

Khi Trình Hàn thấy đoạn tin nhắn này, anh cười toe toét cả đêm không ngậm miệng được.

 

Anh nói: "Quả Quả, em thích anh đúng không, em chính là thích anh."

 

Tôi mở mắt ra, xung quanh tràn ngập sắc đỏ hỷ sự, rồi quay sang lườm anh.

 

"Em đã gả cho anh rồi, anh còn hỏi câu ngớ ngẩn như vậy."

 

Trình Hàn cũng không giận, xoay người ôm tôi vào lòng: "Phải rồi, bây giờ em là vợ anh rồi, em chắc chắn là thích anh, em thích anh, thật tốt."

 

Tôi nổi hết da gà vì những lời sến súa của anh, cố gắng ngẩng đầu lên, lại thấy Trình Hàn đã nhắm mắt, khóe miệng vẫn còn vương nét cười.

 

Cuối cùng tôi cũng không nói gì, điều chỉnh tư thế nằm cho thoải mái rồi chìm vào giấc ngủ.

 

Câu cuối cùng tôi nghĩ trước khi ngủ là, đúng vậy, thật tốt, Trình Hàn, may mà cuối cùng là anh.

 

Và kể từ ngày hôm đó, Tùy Hoài không xuất hiện trước mặt tôi nữa.

 

Cho đến hôm nay, tôi lướt thấy ảnh cưới của anh ta.

 

Lướt xuống dưới, tôi lại thấy thêm vài tấm ảnh nữa, cũng giống như năm đó tôi không mời anh ta, anh ta cũng không mời tôi, tôi nghĩ anh ta biết tôi sẽ không đến.

 

Cô dâu không phải Bùi Trì.

 

Cô gái đó trông không giống tôi, cũng không giống Bùi Trì, trông rất dễ thương, kiểu con gái ngoan ngoãn, hiền lành.

 

Nghe nói họ quen nhau qua mai mối, ba tháng sau thì kết hôn.

 

Còn Tùy Hoài, anh ta khác xa so với hình ảnh trong ký ức của tôi, tôi cố gắng nhớ lại rất lâu, nhưng cũng không diễn tả được rốt cuộc là khác ở chỗ nào.

 

Sau đó tôi nghĩ, có lẽ là hết yêu rồi, nên ngay cả ký ức cũng không thể tô vẽ thêm cho người trước mắt.

 

Đôi khi tôi cảm thán về số phận, bốn năm của Bùi Trì, ba năm của tôi, cuối cùng đều không có kết quả.

 

 

 

 

Loading...