Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 65
Cập nhật lúc: 2024-10-22 15:09:34
Lượt xem: 24
Nhắc tới việc này, mặt chị Thẩm hơi cứng đờ lại, sau đó bắt đầu than khóc kêu trời trách đất.
"Mọi người phải phân xử cho tôi, ba ngày trước tôi tới đây làm gì? Là tới xem nhà em ba đã xảy ra chuyện gì, muốn làm mai cho Mỹ Vân nhà bọn họ. Dù sao cũng không phải là ai khác, mà chỉ ở trong buổi xem mắt của Tây Thành mà thôi."
"Mọi người có thể không biết lễ hội xem mắt là gì, nhưng chắc là biết Tây Thành nhỉ?"
Đúng là có nhiều người không thể không biết.
Dù sao thì người ở trong khu nhà này đều đã trên hai mấy đời, đều là người Bắc Kinh lâu năm.
Người Bắc Kinh còn có một câu, Đông phú Tây quý Nam bần Bắc tiện.
Lời này cũng là có nguyên do, cứ nhìn bên Tây Thành kia mà nói.
Trong vòng cả trăm năm, chỗ đó đều là quý tộc quan to, vương gia các thứ ở.
Không chỉ có tứ hợp viện rộng lớn, sang trọng mà còn có đường xá tốt.
Có khác biệt rất lớn với nơi đủ các loại người như Bắc Kinh bọn họ.
Giả dụ như khu tập thể mà bọn họ đang ở, cách đây mấy chục năm trước, trước khi được làm đường thường bị mọi người gọi là tám cái ngõ nhỏ.
Còn có một câu chửi mắng là mày sinh ra từ tám cái ngõ nhỏ à?
Đây là đang trào phúng những người đủ các chủng loại này. Tám cái ngõ nhỏ tuy thấp kém nhưng vẫn chưa phải là nơi đầy rẫy các kỹ viện, nhà thổ.
Vậy nên người sinh ra ở mảnh đất này đều nằm mơ được đi tới Tây Thành thăm quan thử. Dĩ nhiên nếu có thể ở đó thì lại càng tốt đẹp.
Bây giờ Thẩm Mỹ Vân có cơ hội tới tham gia lễ hội xem mắt ở Tây Thành.
Không phải là bánh ở trên trời rơi xuống sao?
Có người bèn hỏi.
"Rồi sao, rồi sao nữa? Mỹ Vân có đi không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-65.html.]
Lời này vừa nói ra, chị Thẩm càng khóc lóc kể lể lợi hại hơn: "Nếu đi còn tốt, nếu đi, tôi có còn phải ngồi ở đây lần nữa không?"
Này –
Mọi người đưa mắt nhìn nhau: "Mỹ Vân không đi lễ hội xem mắt ở Tây Thành à?"
Bọn họ không rõ sao nhà họ Thẩm lại xảy ra chuyện lớn tới vậy rồi.
Bây giờ đột nhiên có một cái thang cứu mạng mà Mỹ Vân lại không chịu bò lên?
"Phải không, phải không, mọi người cũng nghĩ giống tôi nhỉ."
Chị Thẩm gạt nước mắt: "Mỹ Vân không đi là do con bé không hiểu đạo lý. Nhưng tôi thân là bác nó không thể cũng không hiểu đạo lý được. Đây không phải là lần thứ hai tôi tới nhà đâu."
"Hoài Sơn, Thu Hà, lần trước chị tới bảo đưa Mỹ Vân đi tới lễ hội xem mắt ở Tây Thành, hai em cảm thấy chị không đủ đáng tin. Lần này, chị đã kêu cả người nhà họ Hứa qua. :
Vân Mộng Hạ Vũ
"Hơn nữa người nhà họ Hứa cũng không để bụng chuyện lúc trước bọn họ mời mà Mỹ Vân không đi, tự mình tới cửa chờ nhà em đồng ý."
Lời này vừa nói xong, mẹ Hứa ăn mặc chỉnh tề cũng lập tức nói.
"Là vậy, lần trước là tôi không biết lễ nghĩa, tưởng mọi người nhờ chị dâu tới làm mai là đã chắc chắn đi rồi."
"Nào ngờ lại là tôi tự mình đa tình."
Mẹ Hứa cười khổ: "Lần này tôi tự tới cửa muốn hỏi hai vợ chồng anh chị có nguyện ý để con gái kết hôn với con trai nhà tôi không?"
Lời này tuy nói như đang yếu thế, nhận sai nhưng thực chất lại là đang trào phúng hai vợ chồng nhà họ Thẩm không biết lễ nghĩa.
Chị dâu đã đưa người nhà họ Hứa tới làm mai rồi, nhà họ Thẩm không chịu thì thôi còn đánh đuổi người đi.
Việc này khiến cho hàng xóm xung quanh cũng gai mắt.
"Viện trưởng Thẩm, cô giáo Trần, biết hai người nhìn xa trông rộng, muốn tìm cho Mỹ Vân một người tốt. Nhưng bây giờ chuyện đã khác xưa, nhà các người cũng sắp gặp nạn. Bây giờ người nhà họ Hứa ở Tây Thành nguyện ý tới đây để làm mai với Mỹ Vân nhà các người."
"Nói trắng ra thì đây là tâng bốc, nhưng trong mắt người ngoài thì đối phương cũng vô cùng chân thành."
"Người ta đã làm tới nước này cũng không dễ dàng gì, rõ ràng là ôm tâm tư muốn cầu hôn tới đây."