Rằm Tháng Bảy, Chớ Ra Đường - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-10-31 11:07:55
Lượt xem: 998
Cường phấn khởi chạy đến bên cạnh tôi, "Còn có chuyện tốt như vậy à?"
Nghe thấy lời của Cường, động tác giương nanh múa vuốt của xà yêu khựng lại, sau đó ác độc lên tiếng, "Đừng hòng lừa ta, thả ta ra ngay, nếu không ta sẽ siết c.h.ế.t hắn."
Người đàn ông vì bị siết chặt nên mặt mũi đỏ bừng, đau đớn rên lên một tiếng rồi tỉnh dậy. Thấy mình đang bị một con rắn khổng lồ quấn chặt, hắn hoảng sợ kêu lên thảm thiết.
“Cứu mạng! Cứu mạng!"
Xà yêu xoay hắn lại đối diện với chúng tôi, hắn vừa thấy chúng tôi thì mừng rỡ như điên, "Các người mau cứu tôi! Các người không phải đến bắt xà yêu sao? Nhanh g.i.ế.c xà yêu đi, cứu tôi ra ngoài!"
Sư phụ tôi chỉ lạnh lùng nhìn hắn, "Trên người ngươi mang oán khí của rắn, phải chịu báo ứng. Đây là tội ngươi đáng phải gánh chịu."
Sau đó, sư phụ tôi hướng về phía xà yêu nói lớn, "Oán có đầu, nợ có chủ. Ngươi báo thù cho cha ngươi là chuyện đương nhiên, nhưng ngươi không nên hại những đứa trẻ vô tội. Nghĩ đến việc tu hành không dễ, ta không g.i.ế.c ngươi, nhưng ngươi cũng không được hại người nữa."
Cường lại kích động, "Không được, ta nhất định phải g.i.ế.c ả. Dù ả có thả người ra, ta vẫn phải g.i.ế.c ả."
Xà yêu nghe vậy tức giận hét lên, "Tại sao con người có thể g.i.ế.c cả nhà ta, còn ta báo thù cho cha lại không được g.i.ế.c người? Ta nhất định phải khiến nhà hắn tuyệt hậu!"
Sư phụ tôi bắt đầu khuyên bảo, "Trước kia ngươi không trực tiếp g.i.ế.c người, chẳng phải vì ngươi không muốn phá hỏng việc tu hành sao? Nếu hôm nay ngươi g.i.ế.c người, ngươi sẽ vĩnh viễn không thể đắc đạo."
Xà yêu không chịu nhượng bộ, "Dù sao ta cũng không thoát được, ta sẽ dùng hết pháp lực của mình để lột da, róc xương hắn, nợ m.á.u trả máu."
Cường cũng hét lên, "Giết người thì đền mạng. Ả đã hại c.h.ế.t ta, nhất định phải trả giá!"
Sư phụ tôi quay lại giải thích với Cường, "Dù ả cố ý hại ngươi, nhưng rốt cuộc cũng không phải đích thân g.i.ế.c ngươi. Nếu ngươi g.i.ế.c ả, sẽ không chống lại được oán khí của rắn, rất bất lợi cho việc đầu thai của ngươi. Chẳng lẽ ngươi muốn làm cô hồn dã quỷ cả đời sao?"
Thấy Cường đã có phần d.a.o động, sư phụ tôi lại quay sang nói với xà yêu, "Vạn vật đều có linh tính, ngươi hại người không ít, đáng lẽ phải chịu trừng phạt. Giờ quay đầu là bờ, ta sẽ bảo đảm ngươi không chết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ram-thang-bay-cho-ra-duong/chuong-10.html.]
Xà yêu bán tín bán nghi, siết người đàn ông hơi lỏng ra, nhưng vẫn giữ tư thế đề phòng.
"Ta dựa vào đâu để tin ngươi? Con người toàn là những kẻ gian trá, lừa lọc."
"Ta và Hồ Lê ở làng bên là bạn tốt, ta có thể nhờ cô ấy làm chứng. Ngươi cứ thế này chỉ có hai bên cùng tổn hại."
Sau một hồi thuyết phục đầy tâm huyết, cuối cùng Cường và xà yêu cũng đồng ý hòa giải. Nhưng xà yêu vẫn chưa chịu thả người đàn ông ra, nó dùng đuôi quấn chặt không để hắn chạy trốn. Cường cũng chẳng giận dữ, thậm chí còn có vẻ như rất hài lòng với tình thế này.
Khi trời sáng, sư phụ tôi mời đến một hồ tiên ở làng bên. Cô ấy thần thái bình thản, dáng vẻ ung dung, sau một hồi trò chuyện với xà yêu, cuối cùng xà yêu cũng dịu đi. Cường dưới sự thuyết phục của tôi cũng từ bỏ ý định g.i.ế.c xà yêu, để xà yêu ký kết khế ước với em gái hắn.
Em gái của Cường sẽ cúng tế xà yêu, còn xà yêu sẽ bảo vệ cô bé khỏi mọi tà ma, không để chúng quấy nhiễu. Về phần cha của Cường, ông ta phải mỗi ngày cúng m.á.u cho những con rắn mà mình đã giết, cho đến khi oán khí tiêu tan.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Trước khi cửa quỷ mở, sư phụ tôi kịp thời thi pháp hóa giải trói buộc thủy quỷ của Cường, đưa hồn phách của hắn về âm phủ.
Khi tôi đến đốt giấy để cúng bái, thấy bà nội đứng ở bên cạnh, cười hiền từ nhìn tôi. Tôi định chạy lại gần để nói chuyện với bà, nhưng bà khoát tay ngăn lại,
"Đừng đến đây, không tốt cho con đâu. Con sau này tu đạo rồi thì không cần sợ hồn ma nào lại gần nữa, bà cũng có thể yên tâm mà đi đầu thai. Sau này nhớ nghe lời, mau mau kết hôn sinh con đấy."
Tôi vừa bịt tai, quay người định tránh lời càu nhàu của bà, thì bà đã lặng lẽ biến mất.
Tôi ngơ ngẩn quỳ xuống, lạy ba lạy.
Sư phụ đứng sau lưng gọi tên tôi, "Đi thôi, làng bên vừa xảy ra chuyện, sư phụ dẫn con đi mở mang tầm mắt."
[Hoàn]