Sau Khi Phu Quân Bội Bạc Sống Lại - 8
Cập nhật lúc: 2024-11-02 13:03:59
Lượt xem: 548
Lạc Ngọc Chương đau đớn ngã xuống đất. Ta mỉm cười: "Ngươi quỳ xuống dập đầu sám hối, ta sẽ nói cho ngươi biết, Tô Uyển vào cung bằng cách nào."
Sự thật nhất định sẽ khiến hắn ta đau đớn đến tột cùng. Nhưng Lạc Ngọc Chương đột nhiên trọng sinh, chẳng biết gì cả, ngoài việc đau khổ mà lắng nghe, hắn ta không còn lựa chọn nào khác.
Hắn ta xiêu vẹo quỳ xuống. Ta từ trong tay áo lấy ra hai bài vị. Trên mặt Lạc Ngọc Chương thoáng hiện vẻ nghi hoặc. Trên bài vị, là tên của hai đứa con ta kiếp trước: [Ngật Xuyên], [Hi Tri].
Sau khi trọng sinh, ta có thể cứu tất cả những người c.h.ế.t oan uổng vì Lạc Ngọc Chương, ngoại trừ hai đứa con của ta.
Lạc Ngọc Chương một mực dập đầu.
Ta thầm nói trong lòng: [Ngật Xuyên, Hi Tri, phụ thân các con nợ các con, ta sẽ bắt hắn dùng mạng để trả, các con hãy an tâm đầu thai chuyển kiếp đi.]
Lạc Ngọc Chương có lẽ cũng cảm thấy áy náy trong lòng, nên đã quỳ lạy rất lâu. Rất lâu sau, ta cởi trói cho hắn ta. Hắn ta cầm lấy giấy bút, viết: [Oanh nhi, trước kia là ta sai, nhưng nàng không nên dồn Uyển Uyển vào chỗ chết, nếu nàng...]
Ta nào muốn nghe những lời nhảm nhí của hắn ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-phu-quan-boi-bac-song-lai/8.html.]
Ta giật lấy cây bút của hắn ta: "Lạc Ngọc Chương, ta đã hạ độc khiến ngươi trở thành kẻ bất lực, ngươi không còn là đàn ông nữa rồi. Tô Uyển cũng đã vào cung, cả đời này ngươi không còn bất kỳ khả năng nào với nàng ta nữa. Nàng ta đúng là vẫn luôn ở ni cô am đợi ngươi, nhưng ta đã sắp xếp cho ngươi một vài hoa khôi làm thiếp, ngươi liền không còn thời gian để ý đến nàng ta. Vì vậy, nàng ta đau lòng, chủ động vào cung. À, nàng ta cũng biết ngươi bất lực. Ngươi không chỉ mất đi tình yêu của nàng ta, mà trước mặt nàng ta, ngươi còn mất hết mặt mũi."
Lạc Ngọc Chương không thể tin được, vội vàng kiểm tra hạ thân, không còn bút, hắn ta liền dùng ngón tay dính m.á.u từ cổ họng, lúc thì viết ta là độc phụ, lúc thì viết Uyển Uyển, lúc lại hỏi về chuyện bất lực.
Tin xấu quá nhiều, hắn ta không xử lý kịp, m.á.u cũng không đủ để viết.
Ta mỉm cười: "Trước khi ngươi trọng sinh, ngươi đã dùng rất nhiều cách để chữa trị bệnh bất lực. Hiện giờ cả kinh thành đều biết ngươi không được."
Lạc Ngọc Chương càng thêm kích động. Ta bất đắc dĩ phải dùng gậy gộc để giúp hắn ta bình tĩnh lại.
Lúc mới trọng sinh, cho dù nghe nói mình bất lực, trong lòng hắn ta vẫn cảm thấy có thể chữa khỏi, nhưng hiện tại, ta đã nghiền nát tất cả hy vọng của hắn ta.
Để hắn ta thật sự trải nghiệm cảm giác như bị sét đánh ngang tai. Hắn ta khóc lóc thảm thiết, dùng ngón tay viết chữ mắng chửi ta.
Ta tiếp tục nói: "Danh tiếng của ngươi cũng đã thối nát rồi. Vừa mới thành hôn đã cưỡng ép cưới mấy chục tiểu thiếp, ngày ngày ra vào kỹ viện, quá mức hoang đường, sử quan đều viết sử sách mắng chửi ngươi. Sau đó lại trở thành kẻ bất lực, vì chữa bệnh mà ăn cóc ghẻ và nước tiểu, trở thành kẻ vô dụng bị người người cười nhạo. Đúng vậy, những chuyện này sử quan cũng ghi chép lại rất chi tiết."