Sống Lại Ở Tận Thế, Từ Chối Làm Bạn Thân Bị Oan Của Nữ Chính Thánh Mẫu - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-10-27 17:04:11
Lượt xem: 1,636
07
Cuối cùng, tôi đã đưa Hứa Trầm về nhà.
Về đến nhà, Hứa Trầm không có chút ý thức mình ăn nhờ ở đậu. Anh ta vừa vào đến nhà đã bắt tôi bôi thuốc, mang đồ ăn đến, còn nói đến tên anh trai mình, nói nếu tôi không làm theo, anh trai anh ta sẽ không tha cho tôi.
Tôi nói dối là không có thuốc.
Hứa Trầm là kẻ thù của tôi, nếu vì sợ anh ta có một người anh trai rất hung dữ mà cứ phải vui vẻ với anh ta, thì thật sự quá hèn hạ.
Hứa Trầm rất không hài lòng: "Không có thuốc thì cô cứu tôi về làm gì?"
"Chính anh cầu xin tôi cứu anh về."
Hứa Trầm im lặng.
Một lúc sau, anh ta không nhịn được, đá mạnh vào bàn trà.
Động tác quá mạnh làm vết thương bị rách, anh ta đau đến hít một hơi lạnh, mắng: "Phải xui lắm mới bị cái loại nghèo kiết xác như cô cứu.”
Đây mới là Hứa Trầm mà tôi quen biết.
Có chút tam quan, nhưng không đáng kể.
Về bản chất, Hứa Trầm cũng là một kẻ ăn cháo đá bát, phải hết lòng hết dạ đối xử tốt với anh ta mới có thể nhận được sự cảm kích của anh ta.
Bạn vừa làm cho Hứa Trầm không vui, sẽ phải đối mặt với sự trả thù điên cuồng của anh ta.
Rõ ràng, tôi không có ý định đối xử tốt với anh ta, nhưng tôi sẽ diễn một chút.
"Thế này đi, tôi sẽ ra ngoài tìm cho anh."
Sắc mặt Hứa Trầm hơi dịu lại: "Đợi cái gì, bây giờ đi luôn đi, cô muốn làm tôi đau c.h.ế.t à?"
Tôi lấy một ít đồ ăn đưa cho anh ta: "Được, tôi đi ngay bây giờ đây. Anh ăn chút gì đó rồi nghỉ ngơi một chút, tìm thuốc rất tốn thời gian, có thể tối tôi mới về."
"Nhanh chóng cút đi cho tôi."
Tôi bước ra ngoài.
Lần này, tôi không khóa cửa, thậm chí còn không đóng cửa hoàn toàn.
Chỉ cần có gió thổi, cánh cửa sẽ mở ra.
Vừa ra khỏi vườn, tôi đã gặp Lương Thiến vừa trở về từ bên ngoài.
Cô ta đi tay không, không tìm được vật tư.
Có lẽ sợ bị ông Lý trừng phạt, sắc mặt cô ta rất khó coi.
Khi thấy tôi, sắc mặt Lương Thiến càng khó coi hơn: "An An, sao cô cứ phải đối đầu với tôi vậy!"
Tôi bình tĩnh nói: "Tôi làm vậy là vì tốt cho cô thôi. Lần trước cô muốn mời tôi ăn cơm, ông Lý đã cho cô một cái mặt lạnh. Nếu cô lại cứu người khác về, chắc chắn ông ta sẽ tức giận. Không nói với cô nữa, tôi còn phải đi tìm thuốc cho Hứa Trầm."
“Cô định ra ngoài à?”
Mắt Lương Thiến sáng lên.
"Không được sao?"
Lương Thiến vội vàng nói: "Tất nhiên là được, nhớ cẩn thận."
Tôi biết Lương Thiến đang có ý đồ gì.
Cô ta luôn thèm khát vật tư mà tôi tích trữ ở nhà.
Vì tôi suốt ngày ở nhà, cô ta không có cơ hội ra tay.
Bây giờ tôi ra ngoài, cô ta có cơ hội rồi.
Tôi liếc nhìn cánh cửa khép hờ kia một chút.
Lần này, cơ hội đã nằm trong tay Lương Thiến, cô ta phải biết trân trọng.
Tôi không đi xa mà lên tầng hai của ngôi nhà ở góc phố, chỗ này vừa vặn có thể thấy tình hình nơi tôi ở.
Chẳng bao lâu sau khi tôi đi, Lương Thiến lén lút vào trong nhà như tôi dự đoán. Đầu tiên là cô ta bắt cóc Hứa Trầm, rồi lấy đi một số vật tư tôi để lại trên bề mặt.
Tôi hài lòng thu hồi ánh mắt.
Hứa Trầm, lần này không phải tôi không cứu anh.
Oan có đầu, nợ có chủ. Nếu anh sống sót từ tay ông Lý, điều anh cần làm là gây rắc rối cho Lương Thiến, chứ không phải quay lại nhắm vào tôi.
Đến khi trời tối, tôi mới trở về nhà mình.
Trong nhà lộn xộn, cũng không thấy bóng dáng Hứa Trầm.
Tôi suy nghĩ một chút, gõ cửa nhà ông Lý, người mở cửa là Lương Thiến.
Tôi hỏi: "Cô có thấy Hứa Trầm không?"
Cô ta không cảm thấy chột dạ chút nào, hơi không kiên nhẫn hỏi: "Có chuyện gì?"
"Hứa Trầm mất tích, vật tư tôi để trong kho cũng không còn, cô có thấy anh ta không?"
Lương Thiến nói: "À, tôi thấy Hứa Trầm lấy vật tư của cô rồi chạy đi."
"Sao cô không ngăn lại?"
Cô ta cười tươi nói: "Tôi thấy cô gặp xui xẻo mừng còn không kịp, làm sao có thể ngăn ddc."
Tôi giả vờ tức giận, quay người rời khỏi đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-lai-o-tan-the-tu-choi-lam-ban-than-bi-oan-cua-nu-chinh-thanh-mau/chuong-4.html.]
Tôi đã tìm Hứa Trầm, chỉ là bị Lương Thiến lừa gạt.
Người anh trai cuồng em trai của Hứa Trầm cũng không thể trách tôi không chịu trách nhiệm đến cùng.
Ngăn chặn mọi tai họa sau này xong, tôi trở về nhà, ngủ một giấc yên ổn.
Như tôi nghĩ, không lâu sau, anh trai Hứa Trầm là Hứa Huy đã dẫn theo một đội người đến cửa.
08
"Cô có thấy người này không?"
Hứa Huy có vết sẹo trên mặt, trông rất dữ tợn, lấy ra bức ảnh của Hứa Trầm hỏi tôi.
"Đã thấy." Tôi nói theo những gì đã chuẩn bị sẵn: “Tôi đã cứu anh ta, kết quả là anh ta lợi dụng lúc tôi đi tìm thuốc, ăn trộm vật tư của tôi rồi chạy."
Hứa Huy lại hỏi: "Chuyện này xảy ra khi nào?"
"Ba ngày trước." Tôi bổ sung: “Hàng xóm sống cạnh tôi đã nhìn thấy anh ta chạy đi, cô ta biết anh ta đã chạy theo hướng nào."
Hứa Huy ném lại một câu "Xem như nể tình cô đã cứu em trai tôi, tôi sẽ không làm gì cô." rồi dẫn theo một đội người hùng hổ rời đi.
Nói là vậy, nhưng anh ta vẫn lén lấy đi một số đồ ăn của tôi.
Đúng là phong cách của Hứa Huy.
Trong tận thế, những người này hoàn toàn sống sót bằng cách cướp bóc vật tư của người khác.
Nếu người khác kháng cự, bọn họ sẽ thẳng tay g.i.ế.c c.h.ế.t những người đó, bất kể già trẻ.
Tôi nhìn bóng lưng của Hứa Huy rời đi, suy nghĩ một kẻ ác như anh ta so với nam nữ chính, ai sẽ mạnh hơn.
Dù sao, có vẻ số phận của nam nữ chính rất cứng cáp.
Người hàng xóm biến thái của tôi đã hành hạ nam chính bị thương nặng suốt hơn nửa tháng, nhưng anh ta vẫn sống khỏe mạnh.
Nếu là người khác, có lẽ đã không sống nổi ba ngày trong tay hàng xóm của tôi.
09
Hứa Huy vừa đi, tôi lập tức khóa cửa, lên ban công tầng hai quan sát tình hình bên nhà hàng xóm.
Hứa Huy nhanh chóng gõ cửa nhà hàng xóm, người mở cửa là ông Lý.
Ông ta nhìn thấy bức ảnh, bình tĩnh phủ nhận.
Nhưng Hứa Huy lập tức nhận ra ông Lý có điều gì đó khả nghi, đá luôn cửa xông vào.
Tôi không thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong nhà.
Lờ mờ có thể nghe thấy tiếng đánh nhau, tiếng ồn ào, tiếng cầu xin…
Khoảng mười phút sau, bên cạnh vang lên tiếng nổ kinh hoàng.
Căn nhà dưới chân tôi rung chuyển, cửa kính vỡ vụn khắp nơi.
Có một khoảnh khắc, tôi nghĩ ngôi nhà sẽ sập, vội vàng chạy sang nhà bên kia, đồng thời quan sát xem chuyện gì đang xảy ra trong nhà ông Lý.
Chỉ thấy căn nhà bị nổ chỉ còn lại một nửa, chao đảo sắp đổ.
Một vụ nổ nghiêm trọng như vậy, có lẽ người bên trong không sống nổi.
Tôi chờ vài phút, đợi cho sóng dư chấn của vụ nổ hoàn toàn lắng xuống, mới bước vào nhà hàng xóm để kiểm tra tình hình cụ thể.
Vừa bước vào nhà, tôi đã ngửi thấy mùi thuốc nổ nồng nặc.
Không biết ai đã kích nổ thuốc nổ, dẫn đến tai nạn này.
Đi được vài bước, tôi phát hiện cơ thể của ông Lý gần như biến dạng. Đám người nhà zombie của ông ta bị nổ chỉ còn một nửa, đang theo bản năng mà gặm nhấm m.á.u thịt của ông ta.
Ông Lý còn chút ý thức, theo bản năng đưa tay về phía tôi: "Cứu tôi!"
Tôi liếc nhìn ông Lý một cái, lập tức chặt đứt tay ông ta, để mặc cho ông ta bị đám người thân zombie gặm nhấm.
Ông ta đã lấy rất nhiều người làm mồi cho đám người thân zombie, giờ cũng nên nếm thử cảm giác bị gặm nhấm rồi.
Đi thêm vài bước nữa, tôi thấy những tay chân của Hứa Huy đã c.h.ế.t thảm.
Tôi lục lọi một vòng, nhưng không thấy nam nữ chính và Hứa Huy.
Tôi dần ghép lại được sự thật.
Hứa Huy và ông Lý đã xảy ra xung đột kịch liệt ở đây.
Ông Lý không còn đường lui, đã thả đám người thân zombie ra, đánh nhau với Hứa Huy.
Nhân lúc hỗn loạn, Lương Thiến đã dẫn theo Chu Viễn Phàm trốn thoát, trước khi chạy còn ném thuốc nổ vào trong.
Còn về Hứa Huy, có lẽ đã đuổi theo nam nữ chính ra ngoài.
Với vận may trời ban của nam nữ chính, khả năng cao là họ sẽ không chết.
Tôi có chút thất vọng, đến thế này mà vẫn không g.i.ế.c được nam nữ chính sao?
Cùng lúc đó, tôi cũng cảm thấy may mắn vì không trực tiếp đối đầu với nam nữ chính, nếu không thì người bị nổ c.h.ế.t sẽ là mình.
Với vận may phi thường của nam nữ chính, chắc chắn họ sẽ luôn tìm được cách sống sót.
[Edit by Tê Tê Team. Follow để đọc thêm truyện nha các mỹ nữ ♥]