Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 336

Cập nhật lúc: 2024-10-19 23:20:39
Lượt xem: 93

Mùi m.á.u tanh này quá nồng, người đàn ông này thật sự xem nhẹ cơ thể mình mà. Lúc đến phòng bếp, Tống Văn Cảnh đã xào xong hai món, đang làm lạp xưởng chần nước cho vợ.

"Anh ba."

“Ơi"

Đợi anh quay đầu lại, thì nhìn thấy vợ dùng tăm trúc cắm miếng đào đưa tới bên miệng mình. Vị nước đào thơm ngọt len vào trong miệng anh.

Vị giác của anh cảm nhận quả đào của vợ mình ngon hơn đào ở những nơi khác, ngay cả sau khi ăn, cơ thể và năng lượng của anh càng ngày càng tốt.

Thấy vợ nhìn mình bất động, biết vợ đau lòng vì mình, dòng nước từ tận đáy lòng anh trào ra, tràn khắp cơ thể. Cả người anh nóng lên, đây chính là cảm giác vợ con lúc nằm trên giường sưởi sao?

Đầu lưỡi anh nếm quả đào. Đầu ngón tay trắng nõn mềm mại của vợ lướt qua môi anh, anh cảm thấy một cảm giác giòn ngọt từ môi lan ra, giọng nói trở nên khàn khàn:

"Vợ à, mình em ăn là được rồi.”

Không rõ là có phải do mình không, tóm lại, được vợ đút ăn như vậy, cả người Tống Văn Cảnh vô cùng thoải mái.

Lại nấu bữa tối xong, hai người ngồi vào bàn, Tống Văn Cảnh vô cùng tự nhiên để cơm trắng cho vợ, còn mình thì húp cháo. Đại khái là Diệp Mạn Tinh yêu cầu trong nhà không để khoai lang, cho nên cháo tối nay đều là cháo trắng, không có khoai lang.

Diệp Mạn Tỉnh cũng không quan tâm anh. Tóm lại, sau này trong nhà có nhiều gạo rồi, người đàn ông có

ăn sẽ không thật sự chỉ biết ăn cháo nữa.

Trong bát đây những món ăn mà cô thích ăn, khi mọi thứ đã sẵn sàng xong cô mới nghe nam chính nói:

"Vợ uỷ viên chính trị mời mời chúng ta ăn rồi thì mình phải mời lại, nên ngày mốt nhé! Ngày mai anh sẽ về sớm mua đồ ăn, còn ăn sủi cảo không?"

Diệp Mạn Tinh ngẫm nghĩ, ăn sủi cảo rất tiện, nhưng cũng ngán:

"Hay là mình ăn lẩu đi, chúng ta có thể nấu chút cháo, cũng tiện.”

Nếu ăn lẩu, mười mấy người ngồi vây quanh một cái nồi, cùng lắm thì sắp xếp thêm hai cái, chẳng phải là tiện quá rồi sao.Chỉ là, thời tiết này nóng quá:

"Trời hơi nóng, uống chút nước ô mai nhé?"

Tống Văn Cảnh nhìn bụng bầu của vợ, thì khóe miệng khẽ nhếch đối với người thích uống chua:

"Nơi này xa xôi, lại không có bán nước ô mai.”

“Có rượu dâu không?"

Cô làm chút rượu dâu vậy, cô cũng có thể làm nước trái cây ngon mà.

“Dâu vẫn chưa chín, có mận, anh đào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-336.html.]

Anh nhìn ánh mắt ngạc nhiên của cô vợ nhỏ, nói:

" Ở sâu trên núi mới có, lát nữa anh sẽ hái về.”

"Cảm ơn anh ba."

Người phụ nữ ngọt ngào nói tiếng cảm ơn, sau đó còn mở miệng:

"Có thể tiện đó mang cho em chút hạt giống về trồng không?"

Diệp Mạn Tinh hất cằm về phía sân:

DTV

"Em muốn trồng một ít cây ăn quả ở nhà, chúng ta cùng trồng một số cây nhé. Tuy bây giờ chúng ta không thể ăn được nhưng khi bọn trẻ lớn lên, chúng sẽ có trái cây ăn đó."

Tống Văn Cảnh nghe thấy cảnh tượng cô miêu tả, trong lòng nóng bừng, anh dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn cô:

"Em muốn ở đây cùng anh sao?"

Anh còn tưởng rằng cô sẽ sớm đi học ở bên ngoài. Nhưng nếu như vợ bằng lòng ở đây, hơi ấm vô thức đó lại tràn vào người anh, suýt chút nữa khiến anh phải cắn đâu lưỡi.

Tại sao lại là ba năm tới?

Đôi mắt lạnh lùng cứng rắn của Tống Văn Cảnh cứng đờ, anh nhớ lại giấc mơ mà vợ mình đã nói…

Cơ bắp của anh căng cứng, môi khẽ cử động, cổ họng khẽ trượt lên trượt xuống:

"Vợ à, sang năm em sẽ không c.h.ế.t đâu. Ba năm sau trong giấc mộng của em sẽ không xảy ra đâu."

Anh luôn là người nói được làm được. Âu là chuyện mà anh nói sẽ không xảy ra thì chắc chắn là vậy, trừ phi xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nếu thật sự có chuyện ngoài ý muốn, anh sẽ bảo vệ cô trước khi nó xảy ra. Anh bảo vệ cô như thế nào cũng không đủ, sao lại có thể nỡ để có người làm tổn thương con được chứ?

“Ừm, em tin anh."

Diệp Mạn Tinh nhìn anh một cái, không nói chủ đề này nữa. Cô là tiểu yêu tinh, chỉ cần tìm được đào mộc bổn thể, tình tiết c.h.ế.t sớm trong câu chuyện tự nhiên sẽ không xảy ra.

Nếu như sang năm không chết, ít nhất là ba năm tới, nguyên tác đã viết như vậy. Cô phải xem tình hình trước, cái c.h.ế.t sớm của nguyên thể sau khi sinh thai long phượng cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

Chỉ cần cô không chết, nữ chính tái sinh tự nhiên sẽ không có vấn đề gì cả.

Tống Văn Cảnh “ừ” một tiếng, lại gắp cho cô không ít lạp xưởng vào trong bát, lúc này mới nói:

"Anh biết, em còn thích trái cây gì thì cứ nói nhé, lát anh sẽ mang về một ít."

“Anh đào, đào, mận, quýt đều được.”

Cô còn chưa mở rộng không gian, trái cây duy nhất có thể ăn là đào, thật là ít ỏi. Cô cũng muốn trồng một ít nên nhờ nam chính chuẩn bị thêm một chút.

Loading...