Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Yêu Đã Theo Gió Bay - Chương 9: Thân bại danh liệt

Cập nhật lúc: 2024-11-01 19:16:09
Lượt xem: 21

Bố mẹ Đinh Gia Hân sắc mặt vô cùng khó coi, bố Đinh tức giận đập bàn.

「Còn đứng ngây ra đó làm gì! Mau tắt cho tao……」

Hiện trường đám cưới hỗn loạn, sau một hồi náo động, khán giả bắt đầu giải tán.

Bố Đinh thấy cảnh tượng này, đứng trên sân khấu lớn tiếng giải thích.

「Các vị bằng hữu, hôm nay là ngày vui của con gái tôi, tôi nghĩ là có hiểu lầm gì đó, nhất định là có người giở trò quỷ,」 nói rồi hướng ánh mắt về phía tôi.

「Hôm nay coi như Đinh Khải Tường tôi xin mọi người nể mặt, hãy để hôn lễ được hoàn thành trọn vẹn.」

Cảm xúc của khán giả đã dịu xuống, mọi thứ dường như trở lại bình thường.

Trịnh Vũ hủy hôn.

Anh ta lên án Đinh Gia Hân lừa dối tình cảm của mình, không thành thật với nhau.

Cuối cùng đám cưới không thành, hai nhà không vui vẻ ra về.

Tôi cứ nghĩ mình sẽ có cảm giác hả hê khi được minh oan.

Sự thật chứng minh tâm trạng tôi còn nặng nề hơn cả lúc bị bắt nạt.

Tôi như một người ngoài cuộc lãnh đạm, lặng lẽ nhìn bọn họ bị chỉ trích trên khán đài đạo đức.

Tối hôm đó, tôi ngủ rất say, rất an tâm.

Là một đêm yên bình nhất từ trước đến nay.

Buổi tối tôi ra ban công phơi quần áo, nhìn thấy Trịnh Vũ đứng dưới lầu nhà mình.

Anh ta dường như nhận ra tôi, bèn ngẩng đầu lên nhìn tôi.

Lần này tôi không dừng lại nữa, xoay người vào phòng ngủ.

Sáng hôm sau dậy sớm mua bữa sáng, thấy anh ta vẫn đứng ở chỗ cũ.

Sương sớm rất nhiều, không khí đặc biệt ẩm ướt.

Tóc anh ta ướt nhẹp từng lọn, có vẻ như đã đứng đó cả đêm.

Mắt anh ta đỏ ngầu.

Mãi một lúc lâu sau mới yếu ớt lên tiếng,「Tự Hoan, anh biết anh sai rồi, em tha thứ cho anh được không?」

「Chúng ta không có gì để nói cả.」

Tôi đi lướt qua anh ta, như đối xử với một người xa lạ.

「Anh thề lần này anh thực sự đã nhìn rõ cô ta rồi, Tự Hoan, trong khoảng thời gian chia tay em anh mới biết, anh đã yêu em rồi, anh thực sự không thể sống thiếu em, xin em hãy cho anh thêm một cơ hội được không?」

Tôi cười lạnh.

「Nếu nhất định phải có một cơ hội, anh có thể dẫn Đinh Gia Hân đi c.h.ế.t không? Nếu là anh, anh có thể giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra không?」

Trịnh Vũ sững người.

Tôi tiếp tục nói,「Ngày mai tôi sẽ rời khỏi thành phố này, sau này chúng ta đừng liên lạc nữa……」

Khuôn mặt tiều tụy của Trịnh Vũ bỗng chốc trở nên trắng bệch.

Anh ta do dự rất lâu, cuối cùng cũng không lên tiếng.

Khoảng một tuần sau, tôi đã đến một thành phố khác.

Tư Thần nhắn tin cho tôi, nói Trịnh Vũ lái xe khi say rượu gặp tai nạn, hiện đang hôn mê bất tỉnh, đang được cấp cứu tại bệnh viện.

Là một bác sĩ khác phẫu thuật cho anh ta.

Gia đình anh ta biết chuyện thì đau lòng muốn chết, cứ khóc mãi trước cửa phòng phẫu thuật.

Miệng còn nói, dù trong lòng có đau khổ đến mấy, cũng không thể hành hạ bản thân như vậy!

Tôi cảm thấy như có gì đó chặn ở ngực, có cảm giác khó chịu không nói nên lời.

Một lúc sau tôi nhắn lại cho cậu ấy, nhờ cậu ấy giúp đỡ chăm sóc anh ta nhiều hơn.

Đột nhiên trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy.

Hình như mọi thứ đều không còn quan trọng nữa.

Sau này, chúng tôi đều biến mất khỏi cuộc sống của nhau.

Tôi kết hôn với một người đàn ông giàu có và cực kỳ có trách nhiệm với gia đình, cũng trở thành một người mẹ.

Thời gian quả thực là liều thuốc chữa lành, có thể khiến tôi dần quên đi những nỗi đau đó.

Nếu có thể làm lại từ đầu, tôi chỉ mong chúng ta chưa từng gặp nhau.

Loading...