Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 108
Cập nhật lúc: 2024-10-28 06:06:17
Lượt xem: 131
Trương Quế Lan trông thấy lại càng hoảng sợ, không chút suy nghĩ, như trâu điên thoáng một cái vọt tới đẩy vào trước n.g.ự.c Trương Đại Toàn.
Bà ấy sinh đấy, con gái bà nuôi nhiều năm như vậy, hiện tại còn đang mang thai, ai cũng không thể đụng vào! Cái người em trai đã sớm phai nhạt trong trí nhớ này lại càng không được.
Trương Đại Toàn không nghĩ tới người chị gái vừa ngu xuẩn lại yếu đuối của hắn cũng dám cùng hắn động thủ, không có phòng bị, thoáng cái đã bị đụng ngã, đầu "Loảng xoảng" một tiếng đụng lên khung cửa sổ phía sau lưng, nghe thôi cũng rất đau.
Điều này làm bà Trương đau lòng đến hư mất, thật sự là ai sinh ngưới đó đau lòng.
"Ai nha! Mày sao có thể đánh em trai của mình như vậy ah! Nếu có chuyện gì xảy ra với em trai mày ah! Mày cùng chồng mày là muốn đem một nhà chúng ta bức tử ah!" Bà Trương vậy mà trượt chân ngồi trên mặt đất, ngồi ở bên cạnh Trương Đại Toàn bắt đầu đập chân mà khóc, bộ dạng như vậy, giống như con trai bà ta đã bị chết.
Trương Đại Toàn ngay từ đầu còn muốn đứng lên, nhưng là chỉ một thoáng một sau, hắn không biết nhớ tới cái gì, vậy mà thành thành thật thật nằm trên mặt đất, giả chết.
Trương Quế Lan lại càng hoảng sợ, còn tưởng rằng đã thực sự đem người đụng đến choáng luôn, đụng c.h.ế.t rồi, muốn đi qua xem xét một chút.
Hoa Chiêu giữ bà lại.
"Hắn đang giả độ đấy, đây là đòi tiền không thành, nên đổi sang chiêu khác." cô nói ra.
Bà Trương đang khóc liền dừng lại.
"Nha." Trương Quế Lan nhìn em trai, nhìn lại Hoa Chiêu, bà vẫn lựa chọn tin tưởng con gái.
Bà Trương tiếp tục khóc, Trương Đại Toàn cũng tiếp tục giả vờ.
Tiếng khóc của bà Trương rất lớn có sức xuyên thấu mạnh mẽ, trong ngọn núi vắng lặng này, hàng xóm xa gần đều nghe thấy, lập tức chạy tới xem náo nhiệt.
Trước đó đã có người nhìn thấy Trương Đại Toàn vào thôn hướng đến bên này đấy, đã sớm đi theo phía sau hắn chuẩn bị nhặt náo nhiệt để xem, hiện tại bà Trương này tiếng khóc cũng giống như tiếng kèn, tựa hồ cho bọn hắn nghe được lệnh tiến vào sân nhỏ.
Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa sổ nhà Trương Quế Lan liền đứng đầy người.
Hiện tại người xem náo nhiệt đều đặc biệt lớn gan, liền dám trực tiếp nằm sấp trên cửa sổ nhà người ta mà xem, còn có chuyện tốt đã vào nhà rồi. Trông thấy Trương Đại Toàn ngã xuống đất không dậy nổi liền sững sờ, lên tiếng kinh hô.
"Ai nha, đây là chuyện gì rồi hả?"
"Mới vừa rồi còn tốt đây này!"
"Đây là bị bệnh gì rồi hả?"
Hoa Chiêu ánh mắt lóe lóe, nói ra: "Cậu nhỏ này của tôi thân thể không tốt, trong nhà có việc gấp vội vàng chạy tới nhà tôi thông báo, kết quả vừa mới tiến vào phòng liền nằm xuống như vậy rồi, tôi cũng không biết là có bệnh gì."
"Ai nha má ơi, đây là bị động kinh ah." Lập tức có người nói nói.
Đang khóc bà Trương lập tức dừng lại: "Bà mới bị động kinh đây này! Con của tôi không có bệnh! Từ nhỏ thân thể đã rất tốt rồi, một chút bệnh tật đều không có!"
Bà ta vừa mới kịp phản ứng, Hoa Chiêu đây là đang hố con trai mình! Trương Đại Toàn còn chưa có kết hôn mà, nếu truyền đi bị bệnh động kinh, còn có thể tìm một nhà khá giả sao? Trừ phi dùng thật nhiều tiền!
"Không có bệnh thì đây là thế nào hả? Nằm ở kia không động đậy, giống như đã c.h.ế.t vậy." Có người hỏi.
Bọn hắn biết rõ Hoa Chiêu cùng nhà ngoại này không hợp, nói chuyện cũng tùy ý.
"Hắn, hắn đây là mệt mỏi, liền nghỉ một chút! Lập tức tốt rồi!" Bà Trương nói ra.
Trương Đại Toàn vậy mà vẫn còn gắng gượng không nhúc nhích, xem ra là thật sự muốn lừa bịp trước rồi.
"Ai nha má ơi, từ nhà các người đến đây cách có bao xa, đi vài bước liền mệt mỏi đến ngất xỉu rồi hả? Cái này so với bị động kinh còn dọa người hơn ah."
"Tôi biết! Đây không phải bị động kinh, đây là bệnh tim!" Trong đám người đột nhiên có người cao giọng nói: "Các ngươi đã quên Đại Thuỳ ở thôn Khố gần đập chứa nước sao, không phải cũng giống như vậy? Một chút mệt mỏi liền chóng mặt, một chút kích động liền chóng mặt, cuối cùng hơn 20 tuổi đã chết, hắn chính là có bệnh trạng giống như vậy!"
"Ah ~" mọi người giật mình.
Bà Trương tức giận đến muốn ói máu, đột nhiên chỉ vào Trương Quế Lan nói: "Con của tôi cũng không phải mệt mỏi đấy, là bị chị gái của hắn đánh cho! Trương Quế Lan, mày xem mày đem em trai đánh thành cái dạng gì rồi…."
"Bồi thường tiền!" Hoa Chiêu đột nhiên hô.
Bà Trương sững sờ.
Đám người cũng sững sờ.
Hoa Chiêu cười cười, hướng bà Trương nói: "Tôi thay bà hô đấy, bà kế tiếp không phải là có ý định muốn đòi tiền mẹ tôi sao?"
Nói xong cô quay đầu cùng mọi người giải thích một chít: "Các chú các thím cũng biết mẹ của tôi là đang cùng Lưu Hướng Tiền ly hôn, Lưu Hướng Tiền lúc trước cũng đã nói muốn đòi trở lại tiền lễ hỏi năm đó, bọn hắn cũng thực sự đi đòi, cũng thật là có bản lĩnh, đã đòi được về rồi. Kết quả người cậu nhỏ tôi chưa từng gặp qua này, hôm nay đột nhiên đến thăm, vào nhà liền chóng mặt, tôi mới vừa rồi còn không rõ là có chuyện gì xảy ra đây này…Bất quá hiện tại đã biết."
"Ah ~" mọi người lần này là triệt để giật mình rồi.
Nói như vậy cũng đúng, đúng, đây nhất định là chuyện mà bà Trương này có thể làm được.
Nằm trên mặt đất Trương Đại Toàn tức đến mức mặt mũi đỏ bừng lên, làm sao bây giờ? Hắn là nên đứng dậy? Hay không đứng dậy đây?
Mà đứng dậy, hôm nay mặt mũi liền ném đi được rồi, tương lai bao nhiêu năm sau, tất cả mọi người sẽ ở sau lưng cười hắn! Không đứng dậy, hắn sẽ mang ốm đau, sợ là phải ngồi dậy thật rồi.
Bà Trương cũng đang rất bối rối, bây giờ tìm mọi cách để con trai có thể xuống đài, hay là tiếp tục đòi tiền? Khi Hoa Chiêu nói như vậy, bà ta có chút không thể mở miệng rồi.
Hoa Chiêu không cho bọn họ nhiều thời gian suy nghĩ, nói với những người vào nhà xem náo nhiệt: "Làm Phiền các chú khiêng cậu ấy đến trong sân đại đội, nơi đó có xe ngựa đưa cậu ấy đi khám bệnh."
"Ah, đúng đúng đúng, xem bác sĩ." Bà Trương lập tức nói. Trước rời nơi này rồi nói sau! Hơn nữa người chính là Trương Quế Lan đ.â.m cho, Trương Quế Lan tự mình biết, cô ta cũng không phải là người không có lương tâm đấy, xem bệnh, cô ta phải phụ trách a?
Bà Trương trong lúc kích động, chính là đã quên bởi vì giải quyết như vậy, thực sự chứng minh chuyện Trương Đại Toàn có bệnh.
Mặc kệ thực sự có bệnh hay không, dù sao tiếng gió này đã truyền đi rồi, còn có thanh danh không tốt của nhà họ Trương.
Từ khi Trương Quế Lan trở về, Trương gia gần như đã không có thanh danh gì tốt nữa rồi. Ngay cả con gái ruột của mình cũng có thể bán vào gia đình như vậy, đây đâu phải việc một gia đình lương thiện có thể làm? Có một gia đình Trương Đại Toàn lúc này đang suy nghĩ đã lập tức cự tuyệt.
Tương lai, chuyện cưới hỏi của hắn càng đáng lo hơn, người trong sạch căn bản là tìm không được rồi.
Hiện tại không cho phép tự do yêu đương, thanh danh thật sự rất quan trọng.
Mấy người hủy đi một cánh cửa nhà kho, mang Trương Đại Toàn đang giả c.h.ế.t đi đến sân nhỏ của đại đội.
Bà Trương một mực lôi kéo Trương Quế Lan không buông tay: "Mày phải đi với tao đến bệnh viện, một bà già như tao, cái gì cũng không hiểu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-108.html.]
Trương Quế Lan cũng không hiểu ah, bà lớn tuổi như vậy rồi mà chưa từng đi qua bệnh viện, bà cũng không biết chữ.
Huống chi, bà tin tưởng lời con gái nói, em trai căn bản là không có việc gì.
Hoa Chiêu vừa muốn nói chuyện, đã nhìn thấy trên con đường lớn duy nhất vào thôn có một đám người đang đi tới, cầm đầu đúng là Lưu Hướng Tiền.
Cũng đúng, hắn hôm nay đã đòi được tiền, đoán chừng cũng gom góp đủ rồi, trực tiếp đưa tới, tránh khỏi phải chạy hai chuyến rồi.
Lưu Hướng Tiền xác thực là nghĩ như vậy.
Mặt khác cũng là Chu quả phụ bên kia thúc gấp.
Đơn vị đã nghe được mấy lời đồn đại về việc hai người trước đó bị “tóm”, tuy không đến mức tổ chức một cuộc họp với hai người họ nhưng họ đã thảo luận về việc đuổi việc cả hai người.
Chuyện này không còn là vấn đề công bằng hay không nữa, bát cơm của hai người cũng sắp bị đập vỡ rồi, chuyện 500 đồng cũng không phải là vấn đề nữa rồi.
"Cô ở chỗ này, vừa vặn! Đây là 500 đồng, nhanh lên, tranh thủ thời gian đi với tôi, chúng ta ly hôn!" Lưu Hướng Tiền trông thấy Trương Quế Lan cũng rất kích động, về phần Trương Đại Toàn nằm ở trên ván cửa bên cạnh, hắn mới mặc kệ, yêu thì sao, thích thì thế nào đấy, hắn hiện tại một lòng chỉ muốn bảo vệ công việc của 2 người.
Trương Quế Lan lại nhìn về phía Hoa Chiêu.
Hoa Chiêu cũng nhìn về phía bà.
Trương Quế Lan phúc đến thì lòng cũng trở nên tươi sáng hơn, đây là để cho chính bà tự mình quyết định đây này. Cũng đúng, chuyện lớn như vậy, bà nhìn con gái làm gì! Tương lai có chuyện gì, còn muốn oán trách con gái thay bà quyết định hay sao?
Trương Quế Lan tiến lên muốn cầm lấy 500 đồng tiền.
Bà Trương so với bà còn đến trước một bước muốn giật tiền.
Lưu Hướng Tiền nhưng lại luôn phòng bị trước, thoáng một cái liền rút tay về, hắn căn bản không có ý định đưa tiền ngay bây giờ, hắn mới không ngu như vậy.
"Đi, đi với tôi lấy chứng nhận ly hôn, làm xong hết mới có thể đưa cho cô." Vạn nhất cô ta thu tiền không chịu ly hôn thì làm sao bây giờ?
"Đi, vậy thì đi!" Trương Quế Lan lập tức nói. Vừa vặn, còn không cần phải xen vào chuyện của Trương Đại Toàn rồi.
Bà Trương lại không chịu, thò tay kéo bà: "Cô không thể không quan tâm đến em trai của cô ah…"
Hoa Chiêu một cước sẽ đem ván cửa bên cạnh đạp lật ra, Trương Đại Toàn "BA~” thoáng một phát bị ném xuống đất, ai ôi!!! Một tiếng.
"Ai vậy là tốt rồi, sống rồi, không cần đi bệnh viện!" Trong đám người lập tức truyền đến tiếng cười.
Trương Đại Toàn thừa cơ tỉnh, không còn giả bộ chóng mặt. Nếu tiếp tục giả bộ, về sau tin đồn khả năng cũng không phải là có bệnh, mà là bệnh sắp c.h.ế.t rồi.
"Mẹ, có chuyện gì rồi hả?" Hắn cứng nhắc mà tự tìm cho mình một cái bậc thang, nếu không phải mặt quá đỏ, biểu cảm vẫn rất giống đấy.
Bà Trương cũng không biết xấu hổ, vẻ mặt rất thật tự nhiên mà khóc ròng nói: "Con a, con tỉnh dậy là tốt rồi, bằng không thì mẹ làm sao có thể sống tiếp ah? Con nói chị con, sao có thể đối với với con ra tay nặng như vậy, con còn là em ruột của nó đấy!"
Trương Quế Lan mắt điếc tai ngơ, liền đi theo Lưu Hướng Tiền.
"Đợi lát nữa, ly hôn còn phải xin thư giới thiệu a?" Hoa Chiêu hỏi. Niên đại này không có thẻ chứng minh thân phận như đời sau, không có thư giới thiệu từ đại đội trong thôn, làm sao chứng minh được ai là ai.
Trương Quế Lan lập tức dừng bước lại: "Đúng đúng, đã quên."
Bà cũng chưa từng ly hôn, nhưng biết rõ phàm là đi ra ngoài làm chút gì đó, cơ bản đều cần thư giới thiệu.
Triệu Lương Tài đã xem náo nhiệt một hồi lâu, xe ngựa đều đã chuẩn bị xong, nghe xong lời này lập tức vào nhà xoát xoát vài nét bút liền viết xong thư giới thiệu. Về cơ bản chính là chứng minh Trương Quế Lan là người trong thôn, trước kia cùng Lưu Hướng Tiền là quan hệ vợ chồng.
Trương Quế Lan cầm thư giới thiệu liền đi, Hoa Chiêu tự nhiên muốn đi theo, bằng không thì 500 đồng tiền đoán chừng không đến được trong tay mẹ cô.
Bà Trương cùng Trương Đại Toàn trong ánh mắt kỳ quái của mọi người cũng đi theo đằng sau.
Thấy có chuyện tốt người ở phía sau hô: "Bà Trương, chú em Trương, các ngươi đi theo là cho con gái chỗ dựa ah hay là muốn chia tiền à?"
"Đương nhiên là chỗ dựa đi rồi!" Bà Trương cũng không quay đầu lại mà hô.
"Chỗ dựa chạy xa như thế làm gì à? Hiện tại có thể đem Lưu Hướng Tiền đánh một trận ah!"
"Đúng đấy, đừng sợ bọn họ nhiều người, bà nếu dám động thủ, chúng tôi sẽ giúp một tay!"
Bà Trương nhìn về phía mấy người đàn ông to khoẻ nhà họ Chu đem Lưu Hướng Tiền vây vào giữa, mấy người kia vẻ mặt hung ác cũng đang nhìn bà ta.
Bà ta lập tức cúi đầu nhìn xuống ngón chân mình.
Những người này chính là ồn ào để hại bà ta! Bọn hắn có lẽ đang nói sự thật, bọn hắn hiện tại dám đánh giúp bà ta, nhưng là về sau thì sao đây? Những người này khẳng định đi đến nhà tìm bà ta tính sổ! Nhà ở đều bị đào lên ah! Đến lúc đó ai đến giúp bà ta?
"Úc ~~ thật sự là mẹ ruột a ~" sau lưng mọi người ồn ào.
Con gái đã bị người ta khi dễ thành như vậy, phàm là có chút đau lòng người ta đều sẽ ra mặt thay cho con gái mình, có thể không quá lớn, đánh một trận làm ồn ào luôn có a? Nhà mẹ đẻ lại không phải là không có anh em!
Kết quả người Trương gia lại không dám.
Bà Trương kéo con trai, giống như không nghe thấy đi ra khỏi tầm mắt của mọi người.
Đến trên huyện, hết thảy cũng rất thuận lợi, thủ tục ly hôn rất nhanh chóng, không có hoà giải cũng không có giai đoạn nguội lạnh, hỏi mấy lần xác định muốn ly hôn, liền ly hôn rồi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hoa Chiêu ở bên cạnh nhìn, nghĩ nghĩ, cũng không có đề nghị ghi phần thư thỏa thuận ly hôn.
Hai người không có tài sản gì muốn chia, 500 đồng tiền tý nữa hắn cũng không dám không đưa.
Về phần con cái thì không cần viết giấy cấp dưỡng nuôi con, nếu đã cắt đứt quan hệ thì không cần viết vì có viết cũng vô ích, đợi Lưu Hướng Tiền già rồi, nếu là hắn mặt dày đến tìm mấy đứa con để dưỡng lão, tiền cần đưa vẫn phải đưa cho hắn.
Cho nên sẽ không quan trọng nếu thỏa thuận được viết hay không.
Sau khi ra khỏi cổng, Hoa Chiêu vươn tay về phía Lưu Hướng Tiền, Lưu Hướng Tiền sờ sờ túi, nhìn nhìn cô, cực kỳ không tình nguyện mà móc ra 500 đồng tiền, đưa tới trong tay cô.
Lúc đưa tới tay Hoa Chiêu, bà Trương ở bên cạnh gấp đến độ sắp không được rồi nhưng cũng không dám thò tay.
Hoa Chiêu cũng không nhìn Lưu Hướng Tiền nữa, kéo Trương Quế Lan liền đi.
Lưu Hướng Tiền nhưng lại nhìn về phía sau lưng các cô, Chu quả phụ đến rồi, bọn hắn hôm nay còn phải lĩnh giấy hôn thú đây này.