Xuyên Không Nữ Chính Quyết Định Đổi Chồng Cải Mệnh - Chương 222
Cập nhật lúc: 2024-11-02 22:08:24
Lượt xem: 10
Chương 222: Cố lên! Đánh! 2
Lâm Tô Diệp vừa nghĩ thấy cũng đúng, khi mình khó chịu cũng không muốn người khác nhìn thấy, nên cô đành dẫn Toa Toa về nhà nấu cơm trước.
Thật ra bà Tiết cũng chỉ có cái miệng lợi hại, bà ta hoàn toàn không phải đối thủ của Tôn Triển Anh và Tống Ái Hoa.
Tôn Triển Anh là không thích cãi nhau với bà ta, nhưng vừa cãi đã ra tay đã toàn chiêu chí mạng, vừa tàn nhẫn vừa chuẩn còn vừa cay độc.
Tống Ái Hoa có cái miệng biết nói, mềm cứng cùng tung chiêu, không có mặt mũi không ngại xấu hổ, bà Tiết hoàn toàn không phải đối thủ.
Lâm Tô Diệp nghĩ để cho mẹ chồng yên tĩnh một chút, từ từ suy nghĩ, biết thằng ba khốn nạn, biết chiều con chính là g.i.ế.c con, sau này không thể chiều con như thế nữa.
Từ chỗ thằng ba nhận được bài học, lại từ từ quan sát tương tác, học nhận chữ với hai đứa cháu trai, cuộc sống trong nhà thật sự sẽ thay đổi lớn, cô cũng không cần lo lắng sẽ trở nên thảm giống như trong mơ nữa.
Lâm Tô Diệp vui vẻ dẫn con gái về nhà nấu cơm.
Toa Toa còn vung bàn tay nhỏ: “Vút vút, vút vút.”
Quất còn rất có sức.
Lại nói bà Tiết chạy ra ngoài chỉ cảm thấy không có mặt mũi gặp người, bà ta chạy tới nơi ít người lại vô thức chạy đến bên bờ sông phía tây, trông thấy bên dưới có tảng đá to, bà ta xuống dưới ngồi lên tảng đá to khóc.
Bà ta vừa khóc vừa nghĩ đến ông cụ: “Ông nó ơi, nếu không phải không bỏ được hai đứa cháu trai thì tôi cũng đập đầu đi tìm ông rồi, ông đợi tôi với…”
Bà ta lại khóc với mẹ chồng của mình: “Mẹ nói sao số con lại khổ như vậy, ở nhà mẹ đẻ bị bà nội và cha ghét bỏ, vất vả lắm mới gả cho người ta lại bị mẹ ghét bỏ, bây giờ có con dâu, một đứa hai đứa đều ghét bỏ con, hu hu… con sống còn có nghĩa lý gì nữa. Mẹ chồng, buổi tối mẹ đi vào giấc mơ của bọn nó dạy bọn nó nên tôn trọng mẹ chồng thế nào đi.”
Bà ta lau nước mắt: “Vợ thằng hai vẫn còn đỡ, cô ta không tính, cô ta yếu nên mẹ đừng đi.”
Nghĩ rồi lại bảo: “Vợ thằng cả lợi hại như vậy, nếu như mẹ đi nói không chừng còn bị cô ta đánh, thôi đừng đi, vợ thằng ba còn đang mang thai… vẫn nên bỏ đi…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-nu-chinh-quyet-dinh-doi-chong-cai-menh/chuong-222.html.]
Không đi lại bực bội, mình không nuốt được cục tức này đành căm hận nói: “Vậy đi vào giấc mơ của thằng mất nết như thằng ba đi!”
Khóc một lúc bà ta có hơi mệt, đầu óc choáng váng muốn ngồi xổm xuống rửa mặt kết quả trước mặt tối sầm, đầu cắm xuống nước.
Vừa vận Trương Mật Mật và Tôn Gia Bảo tan làm đi về, nhìn thấy một màn này vội gân cổ lên gào to: “Mau cứu mạng, bà cụ nhảy sông rồi…”
Hai người họ vừa hô vừa chạy xuống sông, lúc này có hai thanh niên trực tiếp nhảy “tõm” xuống sông, cùng nhau bơi về phía bà Tiết.
Bà Tiết rơi xuống nước bị nước lạnh tấn công lập tức tỉnh táo hơn, bà ta không biết bơi, sợ đến mức lập tức đập tay đập chân tìm cọng rơm cứu mạng.
Kỹ năng bơi Cố Mạnh Chiêu tốt, nhưng làm người thiện lương mềm lòng, không nỡ đánh bà Tiết hôn mê, cũng sợ mình nắm không chuẩn lực đạo đánh c.h.ế.t người ta, dù sao một đòn đao tay đánh người hôn mê cũng không phải thứ người bình thường có thể làm được, nếu như đ.ấ.m một cú mạnh xuống rất có khả năng sẽ xảy ra chuyện.
Trong lúc anh ta do dự đã bị bà Tiết bấu vào người, bà ta nuốt một ngụm nước đã sợ phát hoảng, chỉ có bản năng cầu sinh có thể chi phối chính mình.
Lúc này một thanh niên khác bơi qua, giơ tay c.h.é.m xuống đánh bà Tiết hôn mê.
Cố Mạnh Chiêu kéo bà Tiết bơi về phía bờ: “Vị đồng chí này, anh cũng qua đây rồi thì cứ kéo bà ấy lên là được, bà cụ lớn tuổi anh đánh bà ấy hôn mê, nếu xảy ra chuyện bất trắc thì phải làm sao?”
Người đó cười lạnh: “Lòng dạ đàn bà, cứu người phải cứu như vậy, nếu không có tôi cậu đã bị bà ta kéo xuống rồi.”
Cố Mạnh Chiêu: “Chỉ ở ngay bên bờ, người trong thôn rất nhanh sẽ qua đây, kéo xuống cũng không làm sao được, nếu như cứu người ở nơi hoang dã tôi chắc chắn cũng sẽ không như thế.”
Người đó liếc mắt nhìn anh ta: “Được, cậu lương thiện.”
Hai người hợp lực khiêng bà Tiết lên bờ.
TBC
Trước khi xuống nước Cố Mạnh Chiêu đã đặt kính trên bờ, lúc này đeo kính lên lại gạt tóc bà Tiết ra, mới phát hiện vậy mà lại là bà nội của Đại Quân và Tiểu Lĩnh.
Bà Tiết vì tìm cháu trai có qua chỗ anh ta vài lần nên hiển nhiên cũng biết.