Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 242
Cập nhật lúc: 2024-08-01 10:17:29
Lượt xem: 248
Đồ đạc mà bọn họ dọn ra quán đều dọn hết lên xe bò, Diệp Gia cân nhắc đến chuyện tháng sau còn phải làm xà bông thơm, lại đi đến chỗ tiệm tạp hoá.
Chủ tiệm tạp hoá bây giờ cũng đã biết Chu gia ở đâu, Diệp Gia ở đây mua hàng của hắn ta, nói hắn ta về Chu gia lấy bạc. Sau đó mỗi cửa hàng đều ghé qua một lân, mua thêm nhiều nguyên vật liệu để ở trong nhà. Đến lúc đó có thể làm thêm một chút xà bông thơm, đồ trữ lại cũng có thể ứng phó được cửa hàng son phấn và ngõ Lê Hoa ở bên kia trong thời gian dài. Nàng chạy qua đây, xong việc rồi, lúc ra khỏi cửa hàng thì lại đụng phải Quách Hoài ở trên phố.
Lúc này hắn ta đã thay y phục, làm cho dáng vẻ của hắn trông như một người đứng tuổi. Một tay cầm lấy cờ hiệu đoán mệnh kia, một tay cầm phù trần, dáng vẻ tiên phong đạo cốt mà đi đi lại lại ở trên trấn, thật là tự tại.
Gặp được Diệp Gia còn nói giỡn một câu: "Lão đạo nhìn thấy tướng mạo của ngươi có thể sống lâu trăm tuổi, đừng quá lo lắng."
Nói xong, thì cầm cờ hiệu lắc lư mà rời đi.
Diệp Gia: ”...'
Không biết là câu nói này có tác dụng hay là nhìn thấy đồ ăn trữ trong nhà đủ dùng cho một năm khiến cho Diệp Gia tự tin lên, về đến nhà rồi, Diệp Gia đột nhiên ngừng hoảng sợ. Nhưng nàng cũng không hề ổn định, nghĩ đến Chu Cảnh Sâm chính là một đại ác nhân ác hoàn toàn. Nơi đóng quân rộng cỡ bao nhiêu, từ chỗ nào đến chỗ nào? Nếu ngay cả ở chỗ này cũng không thể sống sót thì làm sao có thể sống đến cuối cùng để tàn sát được vai chính?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-242.html.]
Tưởng tượng như thế, Diệp Gia về đến nhà thì gọi người mang tất cả lương thực đều chuyển vào trong hầm. Căn hâm này vốn là một phần của ngôi nhà, ở ngay phía sau bếp. Lúc trước Diệp Gia không để ý đến cái này, là ngày đó ông Tôn giúp nàng dọn cái bình nước chấm lớn, thấy không có chỗ để nên đã tìm thấy chỗ này.
Lương thực được cất vào trong hầm, nước chấm cũng có, củi lửa thì ở rừng cây phía sau sân có rất nhiều. Dâu muối tương dấm đều được cất trữ, nhìn thấy căn hầm đầy ap này thì trái tim của nàng cũng đã bình tĩnh lại.
Sau nửa tháng tu dưỡng, hiện tại A Cửu đã có thể ra cửa đi lại được.
Thế nhưng hắn ta vẫn tuân thủ lời hứa cẩn thận khi tiến vào, sợ bản thân sẽ kéo hoạ đến cho người Chu gia. Bình thường không có người thì mới đi lại ở trước. Nếu như có việc đột xuất phải ra ngoài, cũng sẽ không trở về. Cũng không biết hắn ta lấy ở đâu ra một cây đao dài, mỏng, bằng bạc tặng cho Diệp Gia. Diệp Gia giơ tay bổ một phát, vô cùng sắc bén. Hôm nay lúc Diệp Gia trở vê, vừa hay thấy hắn ta đang múa đao ở trong sân, tiếng đao xé gió trong không khí cũng khá giống với cái đao kia.
Thêm mấy ngày bình an trôi qua mà không có chuyện gì, tin đồn nhảm nhí ở trên trấn không những là không mất đi, ngược lại càng ngày càng tăng thêm. Chu Cảnh Sâm bị giam mấy ngày nay cũng không hoảng hốt, còn người trong lòng có quỷ lại thấy không yên ổn. Bọn họ sắp được thăng chức, cấp trên đang điều tra tư lịch của họ một cách kỹ lưỡng. Nếu lúc này mà bị người ta bắt được nhược điểm. Chỉ sợ không chỉ là không còn cơ hội thăng quan tiến chức mà nghiêm trọng hơn là còn có khả năng phải bị rơi đầu!
Thẩm Hải nghe được lời đồn đại vớ vẩn, phản ứng đầu tiên chính là đập vỡ bình sứ ở bên trong phòng.
Thẩm phủ ở trong trấn Đông Hương, Thẩm gia chính là gia tộc phú quý nhất trong phạm vi trăm dặm gân đó. Lời này truyền ra tới đã truyên đến bên tai của Thẩm Hải, khiến cho hắn vô cùng giận dữ. Trong lòng chỉ hận không thể đem kẻ tung tin đồn này chặt ra làm tám mảnh, nhưng trong tình thế này thì không thể nào làm như vậy được. Hiện giờ ở trong quân doanh bên này, muốn xử kẻ tung tin đồn cũng không dám gióng trống khua chiêng.