Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 65
Cập nhật lúc: 2024-07-29 14:28:10
Lượt xem: 299
Nhà bọn hắn nuôi dê cũng coi như biết cách nuôi, ngoài ra, trong thị trấn có một cửa hàng bán thịt muốn lấy, nếu không bán được thì tự nuôi ở nhà. Diệp Gia không hỏi nàng ta cũng không nói, chỉ hỏi Diệp Gia muốn lấy trứng gà khi nào, nói nhà mình đã cất được vài giỏ lớn. Không chỉ có trứng gà, mà còn có trứng ngỗng và trứng vịt.
Nghe thấy có trứng vịt, Diệp Gia có hứng thú. Nhờ có sở thích ăn uống từ kiếp trước, nàng cũng biết ngâm trứng vịt muối. Hơn nữa nàng còn có thể làm trứng lòng đào.
Thời đại này thật ra trứng vịt không bán chạy bằng trứng gà, chủ yếu là vì trứng vịt có mùi tanh, không ăn ngon bằng trứng gà. Mặc dù lớn hơn so với trứng gà, nhưng thật ra không có nhiều người ăn, cũng không bán được. Diệp Gia do dự một lát, thăm dò nói muốn mua một văn tiên hai cái.
Ai biết vừa nói xong, đôi mắt phụ nhân xung quanh đều sáng lên.
Ai cũng biết trứng vịt không dễ bán, thông thường ai có trứng vịt sẽ chiên lên và ăn. Quách Hưng gia chỉ hỏi thăm thôi, nhưng ai biết Diệp Giai thật lòng muốn mua? Tuy rằng giá đưa ra quả thực không cao, đồ ăn cũng chỉ để ăn, nhưng bán đi thì lại có tiền thật! Lập tức, có người khác xen vào, nói trước Quách Hưng gia là nhà mình cũng có rất nhiều trứng vịt. Hỏi Diệp Giai giá bao nhiêu?
Diệp Giai chỉ muốn làm mấy quả trứng vịt muối cho nhà mình ăn, đương nhiên không muốn nhiều: "Một trăm cái."
Nghe nàng nói như thế, chẳng phải ai cũng muốn giành sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://www.monkeyd.me/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-65.html.]
Những phụ nhân nông thôn này không quan tâm đến việc tranh giành xấu hổ, những nhà có nhiều trẻ em có bảy hoặc tám miệng ăn. Tiền giật ra là sinh mệnh, ai quan tâm chút xấu hổ này. Lập tức từng người một kéo Diệp Gia lại và nói rằng khoảng một trăm quả trứng vịt này cả nhà các nàng có thể bao trọn. Diệp Gia bị làm ồn đến mức đầu óc đau nhức, nói thẳng ai có có trứng đưa trứng đến sân Chu gia. Trứng gà cần trăm quả trứng vịt cũng vậy.
Nói xong không quan tâm các nàng nói trứng nhà tốt trứng nhà ai không tốt, quay đầu bước đi.
Nàng vừa đi, các phụ nhân lập tức giải tán, tất cả đều về phía gom trứng. Diệp Gia tản bộ một vòng ở trong thôn, đi sạo đến sau núi.
Sau tháng tư, ngọn núi đã xanh tốt. Lá nảy mầm, cỏ và cây mọc lên. Nhiều trẻ em trong làng chăn thả gia súc và dê trên sườn núi. Diệp Gia đi lên núi, phát hiện một số hang động được rào lại bởi cỏ và cây cối ở ngọn núi phía sau. Hang động sạch sẽ, và có dấu vết của một số hoạt động của người dân. Nàng đang thắc mắc trong lòng, quay đầu lại nhìn thấy rất nhiều rau dại mọc lên từ trên cỏ. Và rất nhiều hành lá dại.
Hành lá dại, thứ này ăn rất thơm. Diệp Gia thuận tay nhổ, nhổ rất nhiêu, ôm một ôm nhỏ về nhà. Trở lại Chu gia, trong sân đã có rất nhiều thiếu phụ chờ sẵn. Dư thị bị người vây quanh mồm năm miệng mười. Dư thị nghe đại khái, nhẹ giọng thì thầm gì đó bảo những người này bình tĩnh lại. Đừng thấy bà ấy tính tình yếu đuối, nhưng nàng ấy có một cách tốt để đối phó với những điều này nhưng lại khá giỏi trong việc giải quyết những việc này.
Ngẩng đầu lên nhìn thấy Diệp Gia quay về, lập tức dùng ánh mắt hỏi nàng. Diệp Gia gật gật đầu, Dư thị lại mỉm cười nói chuyện với mọi người.
Diệp Gia ôm một bó lớn hành lá dại vào trong bếp, nghĩ lại, lấy một bó nhỏ ra định nuôi.
Trong tương lai muốn nấu ăn ở nhà cũng không cần phải mua hành lá bên ngoài, trông chúng trên mảnh đất ở sân sau, trong nhà muốn ăn ra cắt một nắm là được. Nhuy Tả Nhi đang đùa gà trong sân, không biết nàng bé học được từ ai. Mỗi ngày có một cái xẻng nhỏ để đào trong đất, đào được rất nhiều giun đất để cho gà ăn. Những con gà này ăn ngô không lớn nhanh bằng khi ăn giun đất, chúng được nàng bé cho ăn đến béo mập.