Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 107
Cập nhật lúc: 2024-10-15 03:00:32
Lượt xem: 120
Mua sườn dê rồi Vệ Thế Quốc lại quay sang mua hai cái móng heo, bây giờ vợ anh ăn uống càng ngày càng tốt, có thể mua về để vợ anh ăn nhiều một chút.
Tô Tình ngủ một giấc tỉnh dậy thì phát hiện những thứ thịt này, tâm trạng đương nhiên không cần phải nói.
Nhưng mà tâm trạng tốt chỉ kéo dài được tới buổi trưa, bởi vì em gái thứ ba của Vệ Thế Quốc – Vệ Thanh Lan về nhà mẹ đẻ.
Nếu là đứng đắn trở về thăm người thân thì Tô Tình không thể không chào đón.
Nhưng mà Vệ Thanh Lan này tới làm cái gì? Thổ phỉ cũng không có làm như vậy!
Lúc Vệ Thanh Lan trở về, Vệ Thế Quốc và Tô Tình đều không có ở nhà, hai người họ đến nhà nhà của Cương Tử ngồi.
Tô Tình còn mang theo kẹo qua chia cho hai anh em Đầu To và Đầu Nhỏ, Đầu To và Đầu Nhỏ chính là hai đứa con trai của Cương Tử, còn kêu bọn họ cầm hai viên qua cho anh trai Hắc Thán của bọn chúng.
Khó có được lúc thảnh thơi, chính là đi đi đến đến ngồi ngồi nhiều một chút, đây cũng là phương thức liên lạc tình cảm của người thôn quê.
Ngồi được một nửa thì nghe thấy một người thím tới nói, nói Thanh Lan của nhà anh trở về rồi.
Vì thế hai người liền trở về nhà, vừa về nhà thì nhìn thấy cái gì? Nhìn thấy Vệ Thanh Lan đang giống như con chuột tiến vào trong lu gạo, vậy mà lại đang quay cuồng lục ngăn tủ của Tô Tình!
Ngăn tủ lớn của Tô Tình đương nhiên là khóa lại rồi, nhưng mà bên cạnh có một ngăn tủ nhỏ không khóa, bên trong có để sữa bột và sữa mạch nha đã mở ra, cô lười biếng mỗi lần đều phải mở khóa, cho nên những cái được mở rồi thì đều đặt ở một bên trong tủ nhỏ.
Trước mắt tất cả đều bị Vệ Thanh Lan lục ra tới, còn không chỉ vậy, cô ta còn ăn cả một miệng!
Lúc này sắc mặt của Tô Tình liền đen.
Cô sớm biết rằng cô em chồng này không có cách nào so được với chị chồng, nhưng mà cũng chưa từng nhìn thấy như vậy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-107.html.]
"Em đang làm cái gì vậy!" Sắc mặt của Vệ Thế Quốc cũng đen lại, nhìn em gái thứ ba của mình nói.
Vệ Thanh Lan nhìn thấy bọn họ trở về cũng không có chút cảm giác bị bắt gì, còn nói: "Anh hai, anh thật được đấy, thật sự cưới được vợ rồi thì liền quên anh còn có một người em gái, quên mất cháu ngoại trai của mình đúng không? Những thứ đồ dinh dưỡng tốt này, anh đều giấu đi để bản thân mình ăn?"
Cô ta nói rồi còn vỗ vỗ tay, những bột sữa trên tay đều rơi xuống đất.
"Chị dâu của em đang mang thai!" Vệ Thế Quốc nói.
Lúc này Vệ Thanh Lan mới nhìn về phía Tô Tình, cười ha hả nói: "Chị dâu thật là quý giá, vừa mang thai thì có thể ăn được những đồ tốt như thế này, so với cái mạng khổ của em thì tốt hơn nhiều, lúc em mang thai có rau dại ăn thì đã tốt rồi, làm gì ăn nổi thực phẩm dinh dưỡng quý giá như thế này?"
Tô Tình nhàn nhạt nói: "Đó là đương nhiên rồi, tôi là cái mạng gì, cô có thể so với tôi?"
Sắc mặt của Vệ Thanh Lan xấu xuống một chút, nói: "Làm sao, chị dâu xem thường em?"
"Muốn để người khác coi trọng cô vậy thì cô cũng phải có chỗ khiến người khác coi trọng!" Tô Tình từ trước tới giờ không phải là người nén giận, người cô nhìn thuận mắt thì cô tuyệt đối sẽ khách khách khí khí, nhưng người cô nhìn không thuận thì đó chính là không muốn có quan hệ.
Cho nên ngay cả một câu khách khí cũng đều không có, trực tiếp khai hỏa: "Cô muốn khách khách khí khí tới, đương nhiên tôi sẽ quét dọn giường chiếu tiếp đãi, nhưng mà tôi chưa từng nhìn thấy ai về nhà mẹ đẻ mà còn có năng lực như cô vậy, còn dám tùy tiện lục tung toàn bộ? Ai cho cô cái dũng khí đó? Cô lại cảm thấy cô là cái thân phận gì mà dám đến nhà tôi làm càn như vậy?"
Nhìn thấy những đồ vật kia, toàn bộ bị lấy ra đặt vào trong lẵng, như thế nào, đây là đều muốn mang về sao?
Vệ Thanh Lan không ngờ tới chị dâu của cô ta lợi hại như vậy, tức đến nỗi mặt đều xanh rồi.
Năm nay cô ta cũng là bởi vì anh trai của cô ta không có đưa thứ gì qua, cho nên mới trở về trước một chuyến, những năm qua anh trai của ta đều sẽ đưa qua cho cô ta một ít vật tư, ví dụ như một ít trứng gà và bột mì gì đó.
Nhưng năm nay lại chẳng có cái gì cả, cho nên cô ta mới trở về xem một chút, vừa thấy mới biết anh trai của cô ta thế nhưng đã kết hôn rồi!
Cũng không trách được năm nay lại chẳng đưa thứ gì qua cả, cưới vợ rồi đương nhiên sẽ quên mất em gái và cháu ngoại trai!
"Trước kia em về nhà mẹ đẻ đều như vậy…"