Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 231
Cập nhật lúc: 2024-10-16 21:56:29
Lượt xem: 146
“Người tài à, bạn phải đi rồi sao?” Người đàn ông ở tầng bốn lưu luyến không rời.
“Lãnh đạo à, tôi vẫn còn tài liệu bí mật muốn giao cho tổ chức.” Người đàn ông ở tầng ba thần bí nói.
Đường Niệm Niệm đi theo anh ta tới tầng ba, đợi một lúc sau, người đàn ông cầm bảo bối của anh, hưng phấn chạy ra, trịnh trọng đặt ‘tài liệu bí mật’ vào tay cô.
Là mấy tờ báo đã bị chuột cắn rách.
“Tài liệu này rất quan trọng đấy đồng chí, tổ chức đã phát cho anh một nhiệm vụ mới.” Vẻ mặt của Đường Niệm Niệm nghiêm túc, giọng điệu trịnh trọng.
“Mời nói!”
Người đàn ông ở tầng ba ưỡn ngực, vẻ mặt hưng phấn.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Người đàn ông này là phản đồ, tôi phải đưa về tra xét, mong anh hãy giữ bí mật, không được tiết lộ thân phận, có thể làm được chứ?”
“Có thể, mong tổ chức yên tâm!”
Người đàn ông ở tầng ba gật đầu thật mạnh, anh ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ do tổ chức phó thác.
Đường Niệm Niệm lại lấy ra một đống kẹo sữa, đưa qua: “Tổ chức cung cấp kinh phí hoạt động!”
Hai mắt của người đàn ông ở tầng ba lập tức phát sáng, toàn thân cũng sáng bừng lên, anh ta ôm chặt lấy kẹo sữa giống như bảo bối, nhìn Đường Niệm Niệm rời đi.
Đợi tới khi Đường Niệm Niệm rời đi, anh ta và người đàn ông ở tầng bốn cùng nhau đóng cửa phòng của Hà Pháp Thắng ở tầng bốn lại, còn khóa cửa sắt ở tầng ba và tầng bốn, trông giống như bình thường.
Còn về kẹo sữa, đã được hai người họ chia ra, giấu trong căn cứ bí mật của mình.
Đường Niệm Niệm lái xe trở về Chư Thành, trực tiếp chạy tới nhà của Hà Chí Thắng.
Hà Chí Thắng ở một mình trong một tòa biệt thự sân vườn, trước đây từng là nhà của một nhà tư bản.
Đường Niệm Niệm dễ dàng mở cửa sắt, hai con ch.ó dữ vọt tới, Hà Chí Thắng nuôi hai con ch.ó lớn, ngày nào cũng cho chúng ăn thịt sống, lông hai con ch.ó bóng mượt óng ánh, mập mạp cường tráng, trở thành bảo kê cho anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-231.html.]
Hai con ch.ó thè đầu lưỡi đỏ tươi ra, đôi mắt đỏ như máu, không phát ra một âm thanh nào, một trái một phải tấn công về phía Đường Niệm Niệm.
Đường Niệm Niệm đứng yên, cô thả Bách Tuế ra.
Bách Tuế cúi người, gầm nhẹ một tiếng, hai con ch.ó lớn lập tức thành thật, quỳ rạp dưới đất không dám động đậy.
Đường Niệm Niệm đi tới tầng hai trước, hạ thuốc mê cho Hà Chí Thắng đang ngủ say, nhìn thấy vẻ ngoài của tên này, dù cô có tố chất tâm lý khá mạnh nhưng vẫn bị dọa sợ.
Trên mặt đầy vết sẹo do bị bỏng, mũi chỉ còn lại hai lỗ, mắt miệng đều biến dạng, bộ dạng này có thể hù c.h.ế.t cả quỷ giữa ban ngày.
Bát Ca nói lúc nhỏ Hà Chí Thắng ngã và bếp lò, bị hủy dung, cũng giống như Hà Pháp Thắng, đều không được gia đình yêu thương, sau khi Hà Pháp Thắng có việc làm, đã nhận Hà Chí Thắng về nuôi, chăm sóc rất nhiều.
Đường Niệm Niệm không xuống tay với Hà Chí Thắng, tên này vẫn chưa trực tiếp đắc tội cô, đợi khi nào chọc cô rồi tính.
Hà Pháp Thắng bị đau tỉnh, gã ta muốn kêu cứu, nhưng không phát ra được âm thanh nào, bởi vì không còn đầu lưỡi, trong miệng đều là máu, đau đớn khiến gã ta vô cùng tỉnh táo, thấy rõ bóng đen đứng trước mặt mình trong màn đêm.
“Thích hãm h.i.ế.p phụ nữ? Thử mùi vị bị chó hãm h.i.ế.p đi!”
Đường Niệm Niệm cười lạnh, lùi về sau vài bước, nhường chỗ cho hai con ch.ó to.
Trong không gian cô có đầy đủ thuốc, dù sao cũng thu vài tiệm thuốc, nhưng không có đồ cho chó uống, cô chỉ có thể đút Viagra, đều là động vật có vú, chắc thuốc vẫn có tác dụng nhỉ?
Sau khi uống thuốc, hai con ch.ó lớn hung phấn lè lưỡi, nước miếng lỏng tỏng, ngửi tới ngửi lui trên người Hà Pháp Thắng.
Mùi m.á.u tươi kích thích hai con ch.ó lớn hưng phấn hơn nữa, mặt Hà Pháp Thắng tái mét, run như sậy, trước kia gã ta rất thích bộ dạng người phụ nữ bị gã ta bắt lại, đáng thương run rẩy cầu xin dưới thân gã ta, vô cùng có khoái cảm.
Nhưng hiện tại tới lượt gã ta, gãg ta không cảm nổi.
Gã ta sợ hãi!
Trăng treo trên cao, ánh trăng sáng tỏ, chiếu xuống bãi cỏ, một trận hỗn chiến bắt đầu...
Hai con ch.ó hưng phấn phát ra tiếng gầm nhẹ, còn có tiếng cầu xin của Hà Pháp Thắng, nhưng gã ta không có đầu lưỡi, chỉ có thể phát ra âm thanh ưm ưm, cuối cùng gã ta còn không thể phát ra nổi tiếng ưm ưm.