Ý ĐỒ KHÔNG ĐỨNG ĐẮN - 15
Cập nhật lúc: 2024-10-22 13:27:56
Lượt xem: 562
Có lẽ là thấy cô gái xinh đẹp rơi nước mắt, những người đàn ông bên cạnh cũng bắt đầu động đậy.
Mặc dù tôi rất muốn Lâm Tân Tân quên đi tình cũ bằng một người mới, nhưng những người mới trong quán bar thường là cao thủ, Tân Tân với cái đầu heo này không thể đấu lại được.
Vì vậy, tôi mở miệng nói: "Mình phải làm sao để cô ấy tha thứ cho mình ngoại tình với đàn ông nhỉ?"
Bước chân của người đàn ông dừng lại, có vẻ như không có ý định tiếp tục tiến lên.
Tốt lắm.
Anh ta đứng cách tôi một mét, không động đậy. Tôi vừa định mở miệng lần nữa thì nghe thấy giọng nói kinh ngạc của anh ta: “Các cậu yêu nhau thật à?"
Ơ kìa, đây là một người quen à?
Tôi ngẩng đầu cuối cùng nhìn anh ta thật kỹ, càng nhìn càng thấy quen thuộc là sao nhỉ?
"Tôi nè Tống Chi, tôi là bạn mập cùng lớp lớp 12A2!"
"..." Xong rồi, xấu hổ trước mặt bạn học cũ rồi, tôi cười ha ha: “Sao cậu lại gầy đi nhiều thế, tôi thật sự không nhận ra."
Lúc này cậu bạn mập chỉ còn 70kg: "Hì hì, tôi giảm được 40kg, còn cậu thì không thay đổi gì cả, chiều cao không thay đổi chút nào."
"..." Bớt nhắc đến chiều cao của tôi, cảm ơn.
Nghe chúng tôi ôn lại kỷ niệm, Lâm Tử Tùng đang say rượu ngẩng đầu từ ly rượu lên: "Anh đẹp trai, đến uống rượu đi!"
Quả thật, những người mập đều là tài nguyên tiềm năng. Một người yêu thích ngoại hình như tôi cũng phải công nhận tiếng gọi "anh đẹp trai" của Lâm Tân Tân là hợp lý.
Nhưng cậu bạn mập nhìn tôi một cái, ánh mắt thật kỳ lạ.
Lâm Tân Tân: "Uống! Không uống có phải coi thường tôi không!"
“Không tốt lắm, bạn… Cậu còn ở đây.” Anh ta lại nhìn tôi một lần nữa.
Tôi cảm thấy vừa rồi có lẽ anh ta định nói bạn gái.
“Ha ha, bạn cũ hiểu lầm rồi, tôi và Tân Tân là bạn thân.”
Bạn mập: “Tôi biết, từ hồi cấp ba hai cậu đã không rời nhau, cô ấy vừa yêu đương là cậu đã phát điên.”
“Không phải” chỉ đơn giản vì cô ấy yêu đương mù quáng thôi, “Vừa rồi tôi nói linh tinh…”
Nói linh tinh tôi mình ngoại tình với đàn ông, nhưng… Đàn ông đã đến.
Tôi sửng sốt nhìn Lâm Tử Tùng, người ở cửa quán bar đang vội vã đến để bắt tôi.
[Edit by Tê Tê Team. Follow để đọc thêm truyện nha các mỹ nữ ♥]
Bây giờ Tân Tân đã say mèm, lập tức giành lấy tôi: “Đứng sang một bên, bây giờ cô ấy là của em.”
Mặt Lâm Tử Tùng tối sầm lại: “Tống, Chi.”
“Em đây, em đây!” Tôi vô cùng sợ hãi: “Em không uống rượu, thật đấy.” Tôi vội vàng giơ cốc nước chanh còn lại một nửa của mình lên.
Bạn cũ đứng bên cạnh hít hà, ánh mắt qua lại giữa tôi và Tân Tân. Khi nhìn Tân Tân thì anh ta có chút đồng cảm và đau lòng, còn khi nhìn tôi thì chỉ có vẻ “cô gái lăng nhăng hai lòng”.
Lâm Tử Tùng bóp chặt eo tôi, hỏi bên tai với vẻ đe dọa: “Cậu ta là ai?”
Tôi bó tay toàn tập.
Bạn mập: “Tống Chi, Tân Tân đối xử với cậu tốt như vậy…”
“Tân Tân tốt bụng và ngây thơ như vậy, sao cậu có thể như vậy chứ?”
Tôi nhướn mày nhìn dáng vẻ bênh vực người khác của anh ta. Trước đây khi anh ta còn béo và thường bị cô lập, Tân Tân cũng đã bênh vực anh ta như vậy.
“Hu hu oa—”
Tôi bị Lâm Tử Tùng kéo vào lòng, Tân Tân chỉ có thể ôm chặt bạn mập mà khóc.
Tai bạn mập đỏ lên, lúng túng không biết làm gì, ừm, rồi vụng về vỗ về cô ấy.
Tôi đột nhiên nhận ra, có lẽ không thể đánh đồng tất cả mọi người, có thể những người đến quán bar cũng có người tốt?
Khi tôi đang suy nghĩ, Lâm Tử Tùng lại kéo Tân Tân về phía mình với vẻ mặt tối tăm.
Bạn mập ngay lập tức nắm chặt tay: “Anh làm gì vậy, , còn muốn lăng nhăng hai lòng à, đồ hèn hạ!”
Lâm Tử Tùng: “?”
Không ai được phép động vào đàn ông của tôi, tôi vội vàng cười tươi hòa giải: “Đây là anh trai của Tân Tân, Lâm Tử Tùng, tôi là chị dâu của cô ấy…”
Cuối cùng Tân Tân cũng tỉnh ngộ, nhìn Lâm Tử Tùng gọi: “Anh trai, sao anh lại đến đây?”
Bạn mập lập tức nới lỏng tay, rất căng thẳng cúi người chào: “Chào anh trai, chào chị dâu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/y-do-khong-dung-dan/15.html.]
“...”
Lâm Tử Tùng đưa Tân Tân về trước, rồi để lại một mình tôi chịu đựng nỗi đau này.
Anh ấy ngửi thấy mùi rượu trong miệng tôi, là do tôi uống một chút để dạy cho cô bạn tội nghiệp của mình.
“Không phải em nói là đi mua sắm sao?”
“Tôi: “Đúng vậy, em đi mua sắm mệt quá nên tìm đại một quán để giải khát.”
Lâm Tử Tùng: “Chỉ tìm đại mà lại tìm được quán bar?”
Xe còn ở bãi đỗ xe dưới nhà: “Hay là chúng ta lên trên nói chuyện đi.”
Anh ấy kéo kéo cà vạt: “Nói rõ ràng ở đây rồi về.”
Anh ấy mở hai khuy áo, trong lòng tôi có một cảm giác không ổn.
“Tân Tân thất tình, em là chị dâu có nghĩa vụ phải uống rượu cùng cô ấy.”
“Còn có nghĩa vụ?”
Tôi bị anh mở dây an toàn, ôm qua: “Nghĩa vụ của chị dâu!” Tôi nhấn mạnh hai chữ đầu tiên.
Quả nhiên Lâm Tử Tùng dừng tay đang cởi áo của tôi lại, nhưng cũng chỉ dừng lại một giây mà thôi.
“Người đàn ông đó không liên quan gì đến em!” Anh đã gọi chị dâu rồi còn gì! Anh ta muốn có liên quan đến ai thì không cần em phải nói nữa chứ!
“Ừ.” Anh hôn xuống theo môi tôi: “Ngày mai anh sẽ tính sổ với Tân Tân, hôm nay tính sổ với em trước.”
“?” Tôi đã thành thật khai báo để được hưởng khoan hồng rồi, còn có gì để tính sổ nữa!
Nếu anh muốn “đánh vần” trong xe thì cứ nói thẳng, đừng tìm lý do!
Lâm Tử Tùng đầy ghen tuông: “Mặc váy ngắn như vậy, phải phạt.”
“Trong quán bar, nhiều người đang nhìn em, phải phạt.”
Vậy thì anh đi móc mắt họ ra đi! Phạt em thì có gì là hảo hán!
“Đau đau đau —— shhhh, nhẹ tay chút~”
2.
Tôi 24 tuổi, đã sinh cho Lâm Tử Tùng một cô con gái.
Sau khi hoàn thành tháng ở cữ và ngừng cho con bú, Lâm Tử Tùng đã tặng tôi một chuyến du lịch tuần trăng mật sang trọng.
Chúng tôi cùng nhau đến Hy Lạp huyền bí, đến thị trấn cổ tích ở Thụy Sĩ. Chúng tôi hôn nhau trên những con phố lãng mạn của Pháp, cắm trại trên những ngọn núi Iceland để ngắm ánh cực quang.
Cuối cùng, ở quán bar bên cạnh trường đại học của anh ấy, Lâm Tử Tùng đã say.
Tôi cảm thấy phấn khích.
Sự chú ý của tôi dần không còn ở tiếng đàn guitar trên sân khấu, tôi muốn thử một ly rượu của Lâm Tử Tùng.
Anh ấy nói rượu mạnh, không cho tôi uống, còn anh ấy thì đã bắt đầu say một chút.
“Này, đây là mấy?” Tôi lắc một ngón tay.
Anh ấy nhìn một lúc rồi đưa tay, nắm lấy bốn ngón tay còn lại của tôi, rồi mười ngón tay chúng tôi đan vào nhau.
“Biết em là ai không mà nắm tay.”
“Vợ.” Anh ấy đè thấp giọng, âm cuối quyến rũ.
Tim tôi bỗng nhiên run rẩy, cảm giác lâng lâng.
Tôi đang nghĩ cách làm sao đưa Lâm Tử Tùng về thì tình cờ bạn học của anh ấy đến.
Tôi không quen biết bạn bè ở nước ngoài của anh ấy, nhưng bất ngờ là người bạn đó lại gọi đúng họ của tôi: “Hi, còn nhớ anh không, Tống?”
Trong lúc tôi đang suy nghĩ, Lâm Tử Tùng đã đưa tay ôm tôi lại.
“Lần trước anh đến Trung Quốc du lịch, em đã tiễn tôi ra sân bay, còn nhớ không, Tống?”
Tôi nheo mắt lại: “Hình như có chuyện đó.”
Người bạn nước ngoài thấy hai chúng tôi đeo nhẫn cười cười: “Này! Cậu không lừa tôi nhỉ Lâm. Cậu đã chinh phục được cô ấy, còn kết hôn nữa!”
Hả?