Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

3 Giải Pháp Khi Xuyên Sách Thành Nữ Phụ - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-08-21 01:03:32
Lượt xem: 54

Những ngày tiếp theo, chúng ta tập luyện không kể ngày đêm.

Không thể không nói, để diễn được Sở Bá Vương cần phải có một chút thiên phú.

Hứa Cảnh Hoài trời sinh đã có sẵn khí chất điềm tĩnh, không giận tự uy², độc thoại cũng rất uy lực, dễ nghe, so với kép hát cũ chỉ có hơn chứ không kém.

Ta rất vui mừng, cảm thấy đầu óc mình cũng nhẹ nhõm hơn.

Để Hứa Cảnh Hoài yên tâm diễn kịch, hai ngày nay trời chưa sáng ta đã đứng trước cửa phủ chờ hắn, đích thân đưa đón hắn đi tập kịch.

Trong lúc tập hắn khát, thì ta sẽ lập tức bưng trà rót nước cho hắn, khi hắn đói, ta sẽ đưa điểm tâm cho hắn ăn, nịnh nọt một cách nghiêm túc và tinh tế.

Nhưng hắn không biết đủ mà ngày càng sdc voi đòi tiên, những việc nhỏ nhất cũng phải sai ta làm.

Thật sự rất quá đáng.

Ta cũng có tự tôn của ta mà

Bản edit này thuộc sở hữu của Đông Qua Xuân Đến!

“Nhan Sơ Đường, trang phục”

Nhưng không nhiều lắm.

“Tới đây, tới đây” Ta ngoan ngoãn ôm đồ hóa trang đi theo sau hắn.

Đồ hóa trang vừa dày vừa nặng, trang phục của Hứa Cảnh Hoài còn rất dài, ta ôm nhiều đến mức không thể nhìn rõ được bước chân của mình ở hướng nào.

Quần áo vướng vào chân ta, ta trượt chân mất thăng bằng suýt thì ngã sấp mặt.

Thắt lưng của ta đột nhiên bị siết chặt, và bị ai đó bế lên.

“Đi không biết nhìn đường sao!?” Hắn nghiêm nghị nhìn tôi với ánh mắt vô cùng tức giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/3-giai-phap-khi-xuyen-sach-thanh-nu-phu/chuong-8.html.]

Thật cũng không hung dữ lắm, nhưng ngày thọ yến diễn ra ngày một gần, áp lực trong lòng ta ngày một lớn, hơn nữa ta rất sợ khi bước vào cung, cảm giác một khi vào đến đây rồi, thì giờ khắc nào cũng có thể mất đầu.

Lòng nghĩ vậy, nước mắt của ta không tự chủ mà rơi xuống.

Hứa Cảnh Hoài sửng sốt, có chút hốt hoảng giúp ta lau nước mắt, dùng những ngón tay lạnh lẽo xoa xoa khóe mắt ta.

“Đừng sợ, có ta ở đây”

Giọng điệu của hắn nhẹ nhàng nhưng rất kiên định.

Trái tim ta hẫng một nhịp.

Làm sao mà hắn biết được ta đang nghĩ gì?

“Nhan Sơ Đường”

“Hả?”

Ta chưa kịp phản ứng thì hắn đã nhẹ nhàng ôm ta vào lòng nói: 

“Ngươi làm rất tốt, kịch bản rất hay, diễn xuất cũng rất xuất sắc, yên tâm đi, Thái hậu chắc chắn sẽ thích” 

Lòng ta cảm thấy ấm áp, cứ như có thứ gì đó đang gãi vào tim ta vậy.

Đây là Cửu hoàng tử người luôn muốn c.h.é.m đầu ta đây sao?

Ta cảm thấy có chút bối rối.

Điều này cho thấy.

Thời gian qua ta không phải là người có khả năng tự chủ bản thân tốt cho lắm.

Loading...