50 Triệu Phí Chia Tay và Một Tình Yêu Chưa Kết Thúc - Chap 10
Cập nhật lúc: 2024-10-12 22:44:24
Lượt xem: 446
Máy quay lia đến vài cặp đôi.
Họ thoải mái hôn nhau.
Nếu không phải là người yêu, họ cũng sẽ hôn nhẹ sau khi xác nhận mình độc thân.
Cho đến khi đạo diễn gây chuyện.
Máy quay lia đến Giang Mạn và Chu Kỳ Xuyên.
Trai xinh gái đẹp.
Rất bắt mắt.
Chỉ là hai người mặt mày lạnh tanh.
Tôi và Trần Độ Thụ đều cảm nhận rõ không khí căng thẳng bên cạnh.
Chỉ thấy hai người bọn họ rút ra mảnh giấy từ trong túi áo.
【Có bạn gái (bạn trai) rồi, xin đừng làm phiền.】
Tôi bật cười.
Sau buổi diễn.
Trần Độ Thụ vẫn chưa tẩy trang sân khấu.
Khi chúng tôi đang uống nước ở hậu trường.
Chu Kỳ Xuyên bước tới.
Trần Độ Thụ cười nhạt: “Cậu có biết làm thế nào để khiến Chu Kỳ Xuyên phát điên không?”
“Làm thế nào?”
Anh cúi xuống.
Dùng hành động để trả lời tôi.
Ngón tay luồn vào mái tóc dài của tôi.
Cúi xuống gần hơn một chút.
Cả hai có thể ngửi thấy mùi hương của nhau.
Ngón cái của anh quẹt một chút son từ môi tôi, rồi bôi lên khóe miệng của mình.
Giọng nói vô cùng mê hoặc.
“Thế này là được rồi.”
Quả nhiên.
Ngay lập tức phía sau vang lên tiếng nổ giận dữ.
Và phía sau Trần Độ Thụ.
Trong mắt Giang Mạn ngập đầy nước mắt.
Cô giậm chân rồi bỏ chạy.
Trần Độ Thụ hít một hơi sâu.
Nói nhanh như gió: “Tìm người của mình đi, tôi đã chọc cô ấy mấy ngày rồi, nếu tiếp tục thế này chắc tôi không lấy được vợ mất.”
Rồi anh nhanh chóng quay lưng đi.
Tay tôi bị một bàn tay to lớn nắm lấy.
Chu Kỳ Xuyên gần như sắp khóc.
Giọng nói đầy sự không thể tin được.
“Em để cho lợn đụng vào à?”
Trần Độ Thụ thực ra trông cũng đẹp trai đấy chứ.
Chu Kỳ Xuyên lập tức đẩy tôi vào tường, tay tôi bị bẻ quặt ra sau.
Hôn.
Nụ hôn sau nửa tháng xa cách.
Hơi thở của Chu Kỳ Xuyên gần như bao trùm từng lỗ chân lông của tôi.
“Đợi đã.”
“Đợi cái gì mà đợi.” Anh trầm giọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/50-trieu-phi-chia-tay-va-mot-tinh-yeu-chua-ket-thuc/chap-10.html.]
Đầu lưỡi nhanh chóng mở toang môi tôi.
Cho đến khi anh hôn thỏa mãn.
“Sao em dám để hắn chạm vào em?”
Tôi đẩy anh ra, để lấy chút không gian thở.
“Hắn không chạm vào em.”
“Em tưởng anh mù à? Anh thấy hắn hôn em rồi.”
Tôi suy nghĩ một lúc.
“Vậy anh và Trần Độ Thụ có được coi là hôn gián tiếp không?”
Chu Kỳ Xuyên như bị hóa đá.
Sau đó lập tức phì phì phì, rồi chuẩn bị lấy khăn ướt lau.
“Hắn thật sự không hôn em chứ?”
“Không, sao anh lại không tin anh ấy đến vậy?”
Chu Kỳ Xuyên đầy kiêu ngạo.
“Người Giang Mạn để mắt đến, có ai đáng tin đâu.”
Tôi nhắc anh: “Anh cũng là bạn trai cũ của cô ấy mà.”
Chu Kỳ Xuyên cười.
“Vậy nên anh chính là đỉnh cao nhất mà Giang Mạn có thể đạt tới trong cuộc đời này, sau này cô ta có soi đèn cũng không tìm được một người đàn ông chất lượng cao như anh đâu.”
Anh cợt nhả cọ nhẹ vào mũi tôi.
“Em may mắn lắm mới tìm được anh đấy.”
Nói xong liền định hôn tôi.
Tôi mím môi.
Không để anh hôn.
Chu Kỳ Xuyên lại không vui.
“Tại sao? Em không thích anh à?”
Thích.
Thật ra chúng tôi chưa bao giờ nghiêm túc nói về chuyện này.
“Chu Kỳ Xuyên, anh yêu em không?”
Ánh mắt của Chu Kỳ Xuyên đột nhiên trở nên nghiêm túc.
“Anh yêu em rất nhiều.”
“Yêu em hơn yêu Giang Mạn sao?”
Thật ra tôi vẫn có chút tự ti.
Tình cảm từ trên trời rơi xuống làm sao có thể đấu lại thanh mai trúc mã.
Đó là điều rất bình thường.
“Anh chưa bao giờ thích Giang Mạn.”
“Thật không?”
“Thật.”
Anh lại định hôn tôi.
Tôi ngượng ngùng đẩy anh ra.
Quen với cách đối xử lệch lạc trước đây, tôi có chút phản ứng khi phải đối diện với mối quan hệ bình thường.
Chu Kỳ Xuyên không hài lòng.
“Tại sao anh vẫn không thể hôn em?”
Tôi cười gượng.
“Thật ra không gặp nhau hai tháng, em cảm thấy có chút lạ lẫm...”
Hôn một người xa lạ.
Thật là không lịch sự chút nào.
Chu Kỳ Xuyên cau mày.