A Chiêu - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-06-10 16:00:44
Lượt xem: 744
1.
Ta là A Chiêu, phu quân của ta là Nam triều Thái tử, ta là Thái tử phi được hắn cưới hỏi đàng hoàng, chỉ là người phu quân ta yêu không phải ta, mà là Trắc Phi của hắn.
Cái này cũng không có gì kỳ quái, ta dù treo cái danh Thái Tử Phi trên người, nhưng cũng chỉ là Nam triều phát binh tiến đánh Lương quốc, mà Lương quốc ta binh bại, bất đắc dĩ nghĩ ra biện pháp hòa thân, Lương vương mới đem ta đến. Bên ngoài tuyên bố ta là công chúa Lương quốc tôn quý nhất Tam công chúa.
Nhưng trên thực tế ta là kẻ tầm thường nhất cũng ti tiện nhất Ngũ công chúa, Nam triều lại coi là Lương quốc bày ra ra mười phần thành ý, đem ta sắc phong làm Thái Tử Phi.
Nam triều có nền tảng sâu sắc, đất nước thịnh vượng, dân thái bình, phép tắc rất nhiều, đặc biệt là đối với phụ nữ, khi mới đến Nam triều, ta đã bị cười nhạo rất nhiều . Nữ thân cười nhạo ta là ngoại quốc, ngay cả lễ nghi cơ bản cũng không biết.
Ta nghe những lời này, trong lòng tự nhiên là không khỏi khó chịu, nhưng cũng không dám hiển lộ ra, Trần ma ma luôn luôn khuyên bảo ta ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, để cho ta cố gắng nhẫn nại.
Quên chưa giới thiệu, Trần mama là thị nữ thiếp thân của mẫu thân ta, nhận ân huệ của mẫu thân, sau khi mẫu thân qua đời, một mực che chở ta lớn lên. Ta luôn ghi nhớ lòng tốt của bà ấy, cho nên lúc Tam công chúa lấy tính mệnh Trần mama đến uy h.i.ế.p ta thay nàng hòa thân, ta không chút do dự liền đáp ứng.
Ta vẫn nhớ rõ cái đêm mưa kia, ta quỳ gối trước cung điện Tam công chúa, một lần lại một lần dập đầu, đau khổ cầu khẩn nàng thả Trần mama ra.
Làm công chúa mà ta lại như là gia súc một lần lại một lần đập đầu, thẳng đến khi ta ý thức bắt đầu mơ hồ, nhịn không được ngã ra đất Tam công chúa và thị nữ miễn cưỡng cầm ô ra gặp ta.
Nàng cao cao tại thượng, mưa lớn như vậy, váy bào một giọt mưa đều không ướt, mà ta chật vật không chịu nổi, toàn thân ướt đẫm, hoàn toàn nhìn không ra là thần thái của một công chúa.
Trong lòng ta phẫn hận, nhưng vẫn như cũ, khúm núm quỳ xuống cầu xin nàng "Tam công chúa, nô cầu điện hạ tha Trần mama một mạng."
"Muốn mạng Trần mama thì ngươi phải thay bản cung làm một chuyện."
"Thay bản điện đi nam triều hòa thân!"
Trần mama ở bên liều mạng nghẹn ngào, miệng của nàng bị bịt chặt, không phát ra được thanh âm nào, ta hiểu nàng không muốn để cho ta đến Nam triều hòa thân, nhưng ngoại trừ đáp ứng Tam công chúa, ta không còn cách nào khác.
Tam công chúa tùy ý cười to, nàng cúi người kéo ta, mang theo vài phần phẫn hận nhưng lại không thể che hết trong mắt, vui thích nói "Từ nay về sau, ngươi chính là Tam công chúa Lương quốc Lâm Kỳ, là công chúa Lương quốc tôn quý nhất."
Chỉ là chẳng ai ngờ rằng Nam triều Hoàng đế sẽ đồng ý để ta làm chính phi của Thái tử ,ta dù chịu đủ trào phúng giễu cợt, nhưng so với việc có thể mất mạng bất cứ lúc nào như khi ở Lương quốc, cũng là tốt hơn nhiều rồi.
Trần mama lúc chải tóc cho ta luôn luôn thở dài, bà vẫn cho rằng là bà đã liên lụy ta, mà ta luôn luôn trêu ghẹo "Ma ma chớ lo lắng, tại Nam triều ta tốt xấu gì cũng là Thái Tử Phi, còn có một phu quân đường đường chính chính, cũng không tính là thiệt thòi!" Thường thường ta nói ra như vậy, sự lo lắng của mama sẽ giảm bớt không ít, đại khái ma ma cũng biết Thái tử là có lẽ là người không tệ.
Hắn dù không yêu ta, nhưng chưa bao giờ làm ta khó xử, cho Thái Tử Phi là ta chút thể diện. Với ta mà nói, hắn là người tốt.
Ta không khỏi nhớ tới tân hôn đêm đó, Thái tử xốc khăn cô dâu lên, ôn nhu hô một tiếng "Nương tử".
Ta ngẩng đầu nhìn qua hắn, khóe miệng của hắn có chút giương lên, ý cười nhiễm lên đuôi lông mày, mày kiếm mắt sáng, một tiếng nương tử kia cũng làm cho ta trong lòng khẽ động, ta nhẹ nhàng đè lại ngực, hiểu ra đây là "Động tình" mà trong sách vở nói đến .
Ta nghĩ ta là thích hắn, hắn là người đầu tiên ở Nam triều không nhìn ta bằng ánh mắt kỳ thị, mà hắn lại là phu quân ta, ta nên thích hắn.
Thái tử đêm đó không có ở lại, hắn nói Bắc Di xâm chiếm, hắn thân là Thái tử, công vụ bề bộn, liền đêm tân hôn cũng không thể ở cùng ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/a-chieu/chuong-1.html.]
Ta lần đầu tiên được đối đãi lịch sự như thế, huống hồ người này vẫn là phu quân ta, là người cùng chung sống cả đời.
"Phu quân có sự việc cần giải quyết thì cứ đi đi, A Chiêu không sao đâu, chuyện của phu quân quan trọng!"
Thái tử ôn nhu cầm tay ta, đem ta ôm trong ngực, hắn nhẹ nhàng hôn một nụ hôn trên trán ta, liền quay người rời đi.
Đêm đó, đêm động phòng hoa chúc, trên người một thân đại hỉ áo bào đỏ ta nhịn không được mà đỏ mặt, cảm nhận được trên trán còn vương hơi ấm, tim đập thình thịch.
Sau đó Thái tử sẽ thường xuyên đến Phương Hoa điện, hắn sẽ ôm ta ngồi trên đùi, cùng ta kể chuyện xưa, cùng nói chuyện hồi bé của hắn, cũng sẽ đùa cho ta vui vẻ.
Trần mama nói ta gần đây cười nhiều, sắc mặt trông tốt hơn nhiều, ta ngượng ngùng mím môi, trong lòng lại là cực kỳ vui vẻ.
2.
Ta là Bùi Huyên, là Nam triều Thái tử, ta cưới một nữ nhân ta không yêu làm Thái Tử Phi.
Thực ra ta đã có người trong lòng, nàng là chi nữ của thừa tướng Diệp Hâm Dung, là thanh mai trúc mã. Từ nhỏ ta đã tuyên bố sau khi lớn lên muốn cưới nàng làm Thái Tử Phi của mình, chỉ là phụ hoàng cùng ta nói Lương quốc mặc dù chiến bại, nhưng cũng không thể khinh thường, huống hồ Lương quốc còn cùng Bắc Di có quan hệ thân thích, lần này bọn hắn đưa Tam công chúa đến hòa thân, biểu hiện đúng thành ý, mà Nam triều chúng ta cần cho Lương quốc một công đạo.
Phụ hoàng nói ta phải cưới chi nữ phiên bang kia làm chính phi, ta trong lòng cảm thấy rất có lỗi với A Dung, nhưng ích lợi quốc gia cùng tình cảm cá nhân ta chỉ có thể lựa chọn cái trước.
Ta liền xin phụ hoàng đem A Dung lập làm Trắc Phi, cùng Tam công chúa kia cùng một ngày tiến gả Đông cung.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tân hôn hôm đó ta lừa gạt Tam công chúa công vụ bề bộn, không thể tại đêm động phòng hoa chúc bên nàng, nghĩ không ra Tam công chúa vốn ngang ngược vô lý, cũng không ngần ngại chút nào để cho ta rời đi.
Ta không quan tâm được nhiều như vậy, rời Phương Hoa điện đi tìm A Dung. Thời điểm ta tới, A Dung ngồi bên giường, lã chã chực khóc bộ dáng ấy khiến ta vô cùng căng thẳng , ta vội vàng đi qua ôm nàng vào ngực, hôn trán nàng, giải thích là bị ép cưới phiên bang nữ tử kia, trong lòng ta vẫn chỉ có một mình nàng, chứa không nổi người khác, A Dung tựa ở trong n.g.ự.c ta, thút thít nói tin ta.
Đêm đó ta ở tại phòng A Dung, cùng nữ nhân mình thích từ thủa nhỏ, chính thức thành vợ chồng.
Mẫu hậu nghe nói ta đêm tân hôn ở tại chỗ A Dung, phái người đem ta gọi tới, nhưng cũng không có trách cứ ta, chỉ là căn dặn ta quan tâm Thái Tử Phi bên kia nhiều một chút, nàng dù sao cũng là công chúa Hoàng đế Lương quốc sủng ái nhất.
Ta vội vàng đáp ứng, trong lòng đối với nữ tử ngoại quốc kia lại chán ghét không ít.
Ta nghe lời của mẫu hậu, đi Phương Hoa điện. Thái Tử Phi nhìn thấy ta thì rất là mừng rỡ, vội vàng nhào tới, không có chút quy củ nào, ta nhịn sự không kiên nhẫn trong lòng, ôm lấy nàng, cùng nàng nói chuyện.
Từ đó về sau, mỗi ngày ta đều dành thời gian đến Phương Hoa Cung, Thái tử phi thích nghe ta kể chuyện, có khi nghe ta nói thì ngủ gật, tựa vào ta thật nhẹ nhàng, cảm thấy rất dễ chịu.
Ta có khi hoài nghi tin tức thám tử ở Lương quốc truyền đến là giả, theo thám tử đến báo, Lương quốc Tam công chúa thân phận tôn quý, ỷ là đích trưởng nữ của Lương vương cùng Lương hậu, được sủng ái, nuôi nàng thành một bộ dạng ngang ngược vô lễ, nhưng Thái Tử Phi này một chút ngang ngược vô lễ cũng không có.
Bình thường ta ở Phương Hoa Cung không thể ở lâu, mỗi lần muốn rời đi, Thái tử phi trong mắt đều là vẻ không cam lòng, nhưng nàng vẫn giả vờ không quan tâm, thúc giục ta rời đi, bộ dáng đó rất đau lòng.
Vì cảm giác áy náy không thể giải thích được này, ta ngày nào cũng đến Phương Hoa Điện để nói chuyện với nàng ấy.