A Oán - A Oán - 1
Cập nhật lúc: 2024-08-12 18:21:14
Lượt xem: 104
1.
Ta tên A Oán, với "Oán" mang ý nghĩa oán hận.
Mẫu phi đã sinh ta trong một đêm tuyết rơi dày đặc, nàng đau đớn suốt ngày đêm.
Khi ta ra đời, nàng chỉ kịp liếc nhìn ta rồi ra đi. Đến lúc nàng qua đời, hoàng đế mà nàng luôn nhớ thương cũng chưa bao giờ đến thăm.
Lý công công ôm ta đến trước mặt phụ hoàng, chắp tay sau lưng, nhìn ra tuyết rơi, một lúc sau mới nói: "Gọi nó là A Oán đi."
Lý công công ngạc nhiên hỏi: "Có phải là uyển trong Lang uyển quỳnh lâu không ạ?"
"Không, là oán trong oán hận ly biệt."
* "Oán" và "Uyển" phát âm gần giống nhau.
Người nam nhân khoác áo rồng vàng từ đầu đến cuối không hề nhìn ta lấy một lần.
2.
Sau khi mẫu phi qua đời, phụ hoàng liên tục nạp nhiều phi tần và sinh ra nhiều muội muội đệ đệ.
Ta bị bố trí ở nơi hẻo lánh trong hoàng cung, xa tẩm cung của người. Không rõ vì lý do gì, có thể là người ghét ta hoặc đang tránh né điều gì.
Ở một nơi rộng lớn như hoàng cung, ta rất ít khi thấy phụ hoàng, người cũng chưa bao giờ đến U Lan điện thăm ta.
Trước đây, thập thất đệ và bát muội thường xuyên đến tìm, nhưng sau này họ cũng không ghé thăm nữa.
Chỉ khi có yến hội, ta mới có thể từ xa nhìn phụ hoàng ngồi ở vị trí cao nhất, khoảng cách xa khiến ta không thể thấy rõ hình dáng người.
Bên cạnh người là hoàng hậu nương nương trong phượng bào tơ vàng khảm bảo thạch.
Hoàng hậu luôn xuất hiện với y phục lấp lánh, dung mạo xinh đẹp nhưng đã dần tiều tụy theo thời gian.
3.
Một lần, khi ta chơi ở ngự hoa viên và gặp phụ hoàng, người đã cúi xuống ôn nhu xoa đầu ta, ánh mắt như đang tìm kiếm ai đó trong ta.
"Đây là A Oán sao, lại cao thêm vài phân rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/a-oan/a-oan-1.html.]
Ta gọi "phụ hoàng" bằng giọng ngọt ngào, nhưng người đột ngột đứng dậy, nói có việc phải làm và bảo ta tự chơi.
Ma ma ôm ta an ủi: "Bệ hạ có lẽ nhớ quý phi nên mới buồn, Nữu Nữu* đừng để tâm."
*có nghĩa là bé gái.
Nữu Nữu là nhũ danh ma ma đặt cho ta, tên thật là Liễu Oán. Ma ma cho rằng chữ "Oán" không tốt, nên đổi thành Nữu Nữu.
Thực ra, ta thấy "A Oán" nghe dễ chịu, phụ hoàng oán ta, nhưng ta không oán người.
Ta tỏ vẻ không có gì, lắc đầu, trong lòng nghĩ: Phụ hoàng không nhớ mẫu phi đâu, với nhiều phi tử như vậy, người đã sớm quên mẫu phi của ta.
4.
Ngày ta cập kê, trời đổ tuyết lớn. Dòng suối trong Ngự hoa viên đã kết băng, đá lớn trên đường phủ lớp tuyết dày.
Cả hoàng cung chìm trong màu trắng, yên tĩnh và trang nghiêm.
---
Phụ hoàng đặc biệt triệu kiến ta, ra lệnh ta tiến đến kính trà và thông báo đã chuẩn bị lễ cập kê cho ta.
Ngày hôm đó, áo choàng hồng nhạt của ta như một đóa hoa rực rỡ giữa màn tuyết trắng.
Khi ta hành lễ và ngẩng đầu lên, thấy hốc mắt người hơi ửng hồng.
5.
Ma ma thường kể cho ta nghe về mẫu phi, rằng nàng vốn là một vũ nữ tên Thanh Cơ, được đưa về nhà Thừa tướng và sau đó dâng lên phụ hoàng trong yến tiệc trung thu.
Với bộ hồng y và điệu múa tuyệt sắc, Thanh Cơ đã khiến phụ hoàng mê mẩn. Đêm đó, nàng được phong làm đáp ứng, và khi mang long thai, được tấn phong quý phi.
Mọi người nói rằng quý phi, dù là vũ nữ, nhưng rất đoan trang và hào phóng. Nàng có đôi mắt ôn nhu nhưng lại sắc bén và thông tuệ. Khi ánh mắt nàng kiên định, giống như một tướng sĩ trên chiến trường.
"Quý phi là người duy nhất ta thấy nữ tử mặc hồng nhạt còn đẹp hơn nữ tử mặc đỏ thẫm," ma ma thường cảm thán.
Khi kể, tỳ nữ bên cạnh ta, Ngọc Trúc, thường nhắc nhở ma ma cẩn thận, nhưng nàng lơ đễnh: "Cả U Lan điện chỉ có chúng ta, không ai nghe thấy đâu."
Sau đó, nàng ôm ta và nói: "Nữu Nữu ngày càng đẹp, ánh mắt trong như nước, giống mẫu phi con." Nàng thường muốn ta mặc hồng nhạt, nhưng ta nói: "Chờ đến ngày cập kê con sẽ mặc."