Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ác Thiếu Gia Giàu Có Sủng Thê Vô Độ - Phần 6

Cập nhật lúc: 2024-10-08 11:36:16
Lượt xem: 3,044

13.

 

Cha của Lương Chiêu là Thái Úy, một đại thần, nắm giữ binh quyền thiên hạ, quyền thế nghiêng trời.

 

Cha hắn ngang ngược chốn triều đình, Lương Chiêu theo chân cha, ngang ngược trong kinh thành.

 

Thường ngày, con cháu các gia đình quý tộc cũng không dám chọc giận hắn, đến cả hoàng tử cũng phải coi hắn là huynh đệ.

 

Ai dám đụng vào?

 

Bà mối không phải là người không biết chuyện, liền nhận ra rằng hôm nay nhà họ Giang gặp phải đại họa, vội vàng dẫn cô nương kia bỏ đi.

 

“Nhà họ Giang, chuyện hôn sự này, ta sẽ về bàn lại với cha mẹ cô nương ấy.”

 

Nói xong liền không đợi cha mẹ ta giữ lại, chạy mất hút.

 

Nhị ca ta ấm ức nói: “Muội muội, muội làm cái gì vậy?”

 

“Nhị ca đây vất vả lắm mới ưng ý được một cô nương, bà mối cũng đã tới nhà, vậy mà bị muội và phu quân làm hỏng hết rồi!”

 

“Rốt cuộc muội có ý đồ gì vậy?”

 

Ta lạnh lùng cười: Ý đồ của ta? Tất nhiên là không có gì tốt đẹp rồi!

 

Với vẻ mặt đầy ấm ức, ta nói: "Muội vừa mới xuất giá hôm qua, vậy mà hôm nay hai huynh đã lo xem mắt rồi."

 

"Xem ra là tại muội không hiểu chuyện, ở nhà quá lâu, đến tận mười sáu tuổi mới gả đi, làm lỡ mất việc cưới xin của hai huynh."

 

Những lời ta nói khiến hai người họ cảm thấy xấu hổ vô cùng. Nếu không phải bán ta đi, họ đã chẳng có nổi tiền để cưới vợ, cũng chẳng có cô nương nào chịu lấy họ.

 

May thay, đại ca ta là người biết nói chuyện, thấy ta và Lương Chiêu với dáng vẻ này, biết rằng không thể chuyện này kết thúc êm đẹp. Huynh ấy nhìn ta với vẻ khẩn cầu: "Muội muội à, muội hôm nay trở về, rốt cuộc là để làm gì?"

 

Ta tất nhiên không thừa nhận: "Huynh trưởng đang nói gì vậy? Muội trở về cùng phu quân thăm cha mẹ và huynh trưởng mà thôi."

 

"Huynh không cần để ý đến muội, dù sao muội cũng đã xuất giá, là con gái đi lấy chồng như bát nước hắt đi."

 

"Xem ra cha mẹ và hai huynh có quần áo mới, cưới vợ mới, ăn ngon uống sướng, chẳng liên quan gì đến muội nữa rồi..."

 

Lương Chiêu nhìn ta đầy xót xa: "Nương tử đừng buồn, phu quân sẽ đòi lại công bằng cho nàng."

 

Cha ta nhìn chúng ta, vẻ mặt đầy nghi ngờ, suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng hiểu ra chút gì đó: "Khinh Nhi... chẳng lẽ con cảm thấy chúng ta chuẩn bị của hồi môn quá ít sao?"

 

14.

 

‘Phì!’ Ít ư? Là không có gì mới đúng!

 

Cha ta liếc nhìn nét mặt ta, rồi nhìn thái độ của Lương Chiêu, vỗ đùi cái ‘đét’:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ac-thieu-gia-giau-co-sung-the-vo-do/phan-6.html.]

"Phải rồi, công tử nói đúng, phải chuẩn bị một đôi vòng vàng long phụng làm của hồi môn cho con gái chứ!"

 

Rồi ông ta quay sang nhìn Lương Chiêu với vẻ mặt đau khổ:

 

"Không biết… công tử thấy nên đánh bao nhiêu vàng thì hợp lý?"

 

Ồ, lão cha tiện nghi của ta định bỏ tiền ra rồi.

 

Ta và Lương Chiêu nhìn nhau, lập tức hiểu ý.

 

Lương Chiêu nói: "Ngươi thấy thế nào?"

 

Cha ta cười gượng: "Giá vàng hiện giờ là một lượng vàng đổi mười lượng bạc. Tính cả công phí, chắc hai mươi lượng là đủ rồi..."

 

Lời ông ta chưa nói xong đã bị Lương Chiêu chặn lại, tỏ ra khinh bỉ:

 

"Hai mươi lượng?"

 

Nhà họ Lương có tiệm vàng, tuy Lương Chiêu không học hành gì nhưng hắn quản lý việc kinh doanh, rất am hiểu giá cả.

 

"Tính toán đầy đủ, chỉ có tám phân vàng cho hai chiếc vòng, mỏng như giấy vậy, làm sao xứng với nương tử của ta?"

 

"Ngươi đã hỏi ý ta, vậy cứ làm theo lời ta."

 

"Theo tiệm Tường Phụng Lâu của ta, thợ giỏi nhất, dùng hai lượng tám phân vàng làm một đôi vòng long phụng cho nương tử của ta, tính cả công và nguyên liệu là sáu mươi lượng bạc."

 

"Thêm bốn mươi lượng bạc nữa để nương tử mang theo bên người."

 

Cái tính toán này, ta ngồi ở ngoài cũng nghe rõ ràng.

 

Cha ta nghe xong, loạng choạng, suýt ngã ngửa ra sau.

 

"Một trăm lượng?"

 

"Công tử, ngài muốn lấy lại hết tiền sính lễ sao?"

 

"Con gái nhà ta như bông hoa ngọc ngà thế này, chẳng lẽ lại gả không cho nhà ngài à?"

 

Nghe vậy, Lương Chiêu lập tức tỏ vẻ không hài lòng:

 

"Con gái xuất giá, cha mẹ chuẩn bị của hồi môn, chẳng phải là lẽ đương nhiên sao?"

 

"Hơn nữa, tất cả số tiền này đều là của con gái ngươi, ta có lấy một xu nào đâu. Chẳng lẽ với thân phận và quyền thế nhà họ Lương, ta lại thèm khát chút tiền tài của các ngươi?"

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

"Hay là các ngươi coi như con gái đã xuất giá rồi không còn là người nhà nữa?"

 

"Nếu đã vậy, sau này nương tử của ta không cần nhận các ngươi là thân thích nữa. Hôm nay lập luôn giấy tờ, sau này đừng ai đến nhận họ hàng!"

 

Nghe Lương Chiêu nói vậy, nhà họ Giang lập tức hoảng loạn.

Loading...