Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn - Chương 529
Cập nhật lúc: 2024-08-03 14:29:03
Lượt xem: 251
Sau khi Tiêu Vân Đình mang t.h.i t.h.ể Tiểu Kế đi, phân phó Thiền Y: "Bảo bọn họ dừng tay, tạm thời không cần gây phiền toái cho tam hoàng tử phi, để nàng đắc ý một lát."
Nhu Gia mượn sức Trình thị, không quên lợi dụng lực lượng Trình thị Nam Nghi tới đối phó Tiêu Vân Đình, Tiêu Vân Đình trở tay một kích, thề đánh chìm thuyền Nhu Gia và tam hoàng tử!
Không, không chỉ có Nhu Gia và tam hoàng tử, còn có Trình Khanh, Mạnh Hoài Cẩn.
Tiêu Vân Đình sai người gọi đệ đệ Tiêu Vân Phái tới.
Tiêu Vân Phái thụ sủng nhược kinh.
Đại ca từ trước đến nay đều lười phản ứng hắn, hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây sao.
"Ngươi thay quần áo đi."
Tiêu Vân Đình phân phó Tiêu Vân Phái, "Sau đó bồi ta cùng nhau tiến cung."
Tiêu Vân Phái không hiểu ra sao.
Kết quả Tiêu Vân Đình mang Tiêu Vân Phái tiến cung là đi thỉnh an Hoàng Hậu nương nương.
Tiêu Vân Phái cùng Hoàng Hậu không quá quen thuộc.
Hoàng đế và Thái Hậu đều rất thích Tiêu Vân Phái, chỉ có Hoàng Hậu nương nương đối với Tiêu Vân Phái không nóng không lạnh, cũng không phải nói Hoàng Hậu nương nương chán ghét Tiêu Vân Phái, chỉ là Tiêu Vân Phái đã quen được người khác thích, thái độ của Hoàng Hậu nương nương ở trong mắt Tiêu Vân Phái xem ra chính là lãnh đạm.
Nhưng Hoàng Hậu nương nương thực thích đại ca.
Tiêu Vân Phái nhìn Hoàng Hậu cẩn thận dò hỏi cuộc sống hàng ngày của Tiêu Vân Đình, không khỏi có hơi chút thất thần.
Rất nhanh, cung nữ của Hoàng Hậu liền mang Tiêu Vân Phái đi dạo vườn.
Một lát sau, Tiêu Vân Phái thấy Ngũ hoàng tử cũng vào Khôn Ninh Cung.
Hóa ra cũng không phải đại ca bỗng nhiên thay đổi, chỉ lợi dụng chính mình làm lá chắn.
Không biết Hoàng Hậu nương nương cùng đại ca, còn có Ngũ hoàng tử sẽ nói cái gì.
—— Ngũ hoàng tử thật sự sẽ làm Thái Tử sao?
……
Khi trắc phi Kiều Ánh Chân của tứ hoàng tử được phóng thích trở về phủ, đã là ba ngày sau.
Kiều Ánh Chân hiển nhiên ở trong tay Cẩm Y Vệ chịu không ít đau khổ, trở lại phủ tứ hoàng tử liền sốt cao không lùi, Kiều Tam Nương cực nhọc ngày đêm, không nghỉ ngơi tự mình chiếu cố muội muội, Kiều Ánh Chân sốt tới nói mê sảng, Kiều Tam Nương cúi người đi nghe, Kiều Ánh Chân nói hàm hồ.
"Điện hạ, thiếp không nói."
"Không quan hệ gì đến điện hạ……"
Kiều Tam Nương đỏ hốc mắt.
Đôi tay tứ hoàng tử nắm tay, trong ánh mắt đều là tơ máu: "Cẩu tặc họ Du, khinh người quá đáng!"
Không chỉ có họ Du, còn có Lạc Thuân cùng toàn bộ Cẩm Y Vệ, đều khinh người quá đáng.
Hóa ra khi không có thánh sủng, hắn cái gì cũng không phải.
Tứ hoàng tử vẫn luôn biết người trong cung không được sủng ái thực đáng thương, tỷ như Ngũ hoàng tử bị hắn quát mắng.
Nhưng chỉ khi chính hắn thất sủng, hắn mới có thể thiết thân cảm nhận được hai chữ "đáng thương" trầm trọng!
Du Hiển bị tứ hoàng tử ghi hận, Du Hiển căn bản không để bụng.
Tuy rằng Du Hiển cũng chỉ phụng mệnh hành sự, chỉ làm chức trách của chính mình, nhưng rất nhiều người bị hại cũng không nghĩ như vậy, bọn họ không dám ghi hận hoàng đế hạ mệnh lệnh, chỉ dám ghi hận Cẩm Y Vệ chấp hành mệnh lệnh.
Ha hả, còn nói cái gì khí tiết văn nhân, chính là nhát gan.
Du Hiển không nhịn được nghĩ, nếu là Trình Khanh…… Không cần suy nghĩ, Trình Khanh phỏng chừng cái gì cũng dám, nếu ông trời đối xử với Trình Khanh bất công, Trình Khanh phỏng chừng cũng sẽ nghĩ cách nhảy dựng lên thọc cho ông trời một lỗ thủng.
"Cháu cười cái gì?"
Lạc Thuân đang xem hồ sơ, bỗng nhiên nghe được tiếng cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ai-bao-nu-nhi-khong-lam-nen-viec-lon/chuong-529.html.]
Sau khi từ Hoài Nam trở về, Du Hiển liền không hay cười, đây là bỗng nhiên nghĩ tới cái gì buồn cười sao?
Lạc Thuân nhìn hồ sơ trong tay.
"Các quản sự phủ Nội Vụ nhận hối lộ của Kiều trắc phi đều đã bị bắt, bọn họ cũng thừa nhận là muốn từ trong tay tứ hoàng tử kiếm một chút. Cháu dẫn người đi tra mấy cửa hàng này, nhìn xem có manh mối hay không, là ai mua lại trang sức của Kiều trắc phi."
Du Hiển lĩnh mệnh rời đi.
Ma xui quỷ khiến, hắn vòng thêm hai con phố, đi ngang qua cửa Trình gia.
Cửa Trình gia cực kỳ náo nhiệt.
Hóa ra hôm nay là ngày Nhị tỷ Trình Khanh trở về lại mặt.
Đại cô gia Đổng Kính Thu cũng xin nghỉ tương bồi.
Du Hiển cưỡi ở trên lưng ngựa, nhìn Tôn Hủ nhảy xuống xe trước, xoay người đi đỡ Trình Từ trong xe ngựa, đôi mắt lại ẩn ẩn đau.
—— sao nơi nơi đều là tiểu phu thê có đôi có cặp?!
Trình Khanh cũng ở cửa đón Trình Từ và Tôn Hủ.
Tôn Hủ là một người trẻ tuổi vô cùng nội liễm, không giống tài tử thi họa song tuyệt như Đổng Kính Thu, Đổng Kính Thu biết nói lời ngon tiếng ngọt dỗ người, Tôn Hủ săn sóc càng điệu thấp.
Liễu thị trong lén lút hỏi Trình Từ, Trình Từ nói trong viện Tôn Hủ chỉ có gã sai vặt chân chạy, bởi vì đại bộ phận thời gian Tôn Hủ đều ở Thần Cơ Doanh, nói trong viện có tỳ nữ ngược lại không có phương tiện……
Chỉ mỗi ưu điểm giữ mình trong sạch này, Tôn Hủ đã thắng đại bộ phận con cháu huân quý trong kinh.
Trình Khanh hiện tại thật đúng là đối với người làm mai mối Hoàng Hậu nương nương tràn ngập cảm kích.
Nếu Tôn Hủ tốt như vậy, vậy Huỳnh Dương quận vương cũng sẽ không kém đi nơi nào, nhưng trước đó đã cự việc hôn nhân này, Trình Khanh chỉ hơi chút cảm khái, không thể nói là hối hận.
Sau ngày Trình Từ và Tôn Hủ trở về, Trình Khanh rốt cuộc có thể đi đến phủ Mậu Quốc Công bái phỏng.
Từ Tôn Hủ là có thể nhìn ra gia phong của phủ Mậu Quốc Công, các nam nhân một nhà này tựa như chung một khuôn mẫu khắc ra, đều không phải người giỏi ăn nói, nhưng nói chuyện rất chân thật.
Trình Khanh đi qua phủ Mậu Quốc Công xong, lại đi bái phỏng hai vị ân sư, cuối cùng mới đi đến Công Bộ đưa tin.
Đảo mắt lại là ngày thành thân của Thôi Ngũ Nương và Chu Hằng, Chu Hằng bên kia khách khứa không nhiều lắm, Thôi gia lại rất náo nhiệt.
Thôi Ngũ Nương và Chu Hằng cũng coi như là trải qua khúc chiết thành thân thuộc, Trình Khanh thực xem trọng hôn nhân của hai người, nếu trước đó xảy ra nhiều chuyện như vậy cũng chưa bị chia rẽ, vậy tình cảm của hai người khẳng định so với các đôi phu thê nghe theo lệnh cha mẹ lời người mai mối càng vững chắc hơn!
Trình Khanh không nghĩ tới là, Thôi Ngũ Nương và Chu Hằng thành thân, phủ tam hoàng tử còn phái người đưa hạ lễ tới.
Thôi Bằng căn bản không nghĩ tới uống rượu mừng.
Nhưng Thôi viên ngoại lần trước ở phủ Dĩnh Xuyên Hầu trổ hết tài năng, chỉnh cho Dĩnh Xuyên hầu sợ gần chết, hôm nay Thôi viên ngoại gả nữ nhi, nếu phủ Dĩnh Xuyên Hầu không có một chút tỏ vẻ, con d.a.o thịt Thôi viên ngoại này lại chạy tới Hầu phủ ăn vạ thì phải làm sao?
Dĩnh Xuyên hầu lên tiếng, Thôi Bằng không có biện pháp, kẹp chặt cái đuôi tới uống rượu mừng.
Thôi viên ngoại kêu hắn để lại hạ lễ, người liền không cần đi vào.
Rốt cuộc Thôi thái thái cũng không nghĩ nhìn thấy Thôi Bằng.
Thôi Bằng trong một khắc này cảm nhận được một tia "tình thương của cha" từ Thôi viên ngoại, để lại hạ lễ liền đi đúng là điều Thôi Bằng muốn!
Thôi gia cũng không nghĩ tới, quản sự phủ tam hoàng tử đúng ở thời điểm này tới, trước kia Thôi Bằng leo lên tam hoàng tử, quản sự này còn khá quen thuộc với Thôi Bằng, vừa thấy Thôi Bằng liền vấn an, nói Tam hoàng phi rộng lượng, hiện tại chuẩn cho hai muội muội của Thôi Bằng ở trước mặt hầu hạ, cũng không biết Thôi Bằng đã dạy dỗ muội muội như thế nào, Thôi Tam Nương và Thôi Tứ Nương việc gì cũng làm được.
Mặt Thôi Bằng đều trắng.
Thê tử Ngô thị của hắn thậm chí còn phất tay áo bỏ đi.
Thật là quá mất mặt!
Thôi Bằng không chỉ có nương là tiểu thiếp, còn có hai muội muội ruột thịt ở phủ tam hoàng tử làm nô làm tì.
Ngô thị châm chọc Thôi Bằng, "Ngươi cũng thật biết làm việc!"
Thôi Bằng cũng không dự đoán được sự tình sẽ phát triển trở thành như vậy.
Thôi Tam Nương và Thôi Tứ Nương kỳ thật là bị Thôi Bằng liên lụy, Thôi Bằng ở trước mặt hoàng đế cắn tam hoàng tử một ngụm, tam hoàng tử không có lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t hai tỷ muội này là do nghe Nhu Gia khuyên.