Ai Là Hung Thủ? - Chương 14
Cập nhật lúc: 2024-08-14 09:36:29
Lượt xem: 113
Tôi nghiến răng nghiến lợi, nhưng chỉ có thể trừng mắt nhìn cậu ta.
"Nói cho mày biết tại sao vậy." Cậu ta nói.
Tinh Lan
"Bởi vì tao ghen tị với mày!" Cậu ta nói: "Thành tích tốt, lại được mọi người yêu mến.
Hôm đó A Kiên đến đánh mày, tao đã nghĩ cuối cùng tao cũng có thể g.i.ế.c c.h.ế.t mày rồi. Kết quả cuối cùng, mày vẫn ở bên cạnh cô gái xinh đẹp đó.
Cô ta bị mù à, hả? Mày bị đánh đến mức đó sao cô ta còn ở bên cạnh mày?
Rõ ràng cô ta có ý với tao, mỗi lần tao nói chuyện với cô ta, cô ta đều cười với tao. Đây không phải là có ý với tao sao?
Vừa ám chỉ tao, vừa ở bên cạnh mày. Mẹ kiếp, đồ con gái lẳng lơ. Tất cả các người đều cảm thấy cô ta thông minh, thật ra cô ta ngu ngốc lắm.
Hôm đó cô ta đến trường tìm mày, trên đường tao nói với cô ta là mày xảy ra chuyện rồi, nói mày bị A Kiên bắt đi, sắp bị A Kiên đánh c.h.ế.t rồi. Cô ta vừa nghe thấy, lập tức đi theo tao." Cậu ta nói. "Mày nói xem cô ta có ngu ngốc không? Cười c.h.ế.t tao mất.
Đến nơi, tao đập một phát vào gáy, kéo vào con hẻm. Sắp c.h.ế.t rồi, lại không còn xinh đẹp nữa, cuối cùng chỉ có thể đánh c.h.ế.t cô ta. Không cần phải nghĩ nữa, tao cố tình gây thù chuốc oán với lớp trưởng và Kiên.
Hai người bọn họ tự cao tự đại, sẽ không đến đâu, thấy xui xẻo. Không có chứng cứ, ai tin mày chứ? Lục Vũ, tao chính là muốn nói cho riêng mày biết."
Cậu ta cười khẩy, dùng một ngón tay chọc vào mặt tôi.
"Tao chính là dùng cách này, hủy hoại tất cả các người. Hủy hoại các người, chính là thành tựu lớn nhất đời này của tao."
"Rầm!" Một tiếng động lớn vang lên.
Đó là âm thanh nắm đ.ấ.m của tôi giáng lên mặt cậu ta.
31
Tôi giống như một con thú hoang phát điên. Tôi túm tóc Gia Đông kéo lê trên mặt đất.
Bước ra khỏi hành lang, tôi nhấc nửa người cậu ta đặt lên lan can.
Mắt tôi đỏ ngầu, một tay rút cờ lê ra định đập vào đầu cậu ta.
"Lục Vũ, mày làm cái gì vậy?" Người chạy đến là A Kiên và lớp trưởng.
"Nó vừa mới nhận tội, nó là hung thủ! Là nó! Là nó!" Tôi gào thét.
Nhưng giây tiếp theo, tôi bị A Kiên vật ngã xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ai-la-hung-thu/chuong-14.html.]
A Kiên cũng kinh ngạc: "Vừa rồi mày nói gì cơ?"
Gia Đông suýt chút nữa thì ngã xuống lầu, lớp trưởng dùng hết sức lực kéo cậu ta lại.
"Chờ đã!" Gia Đông hét lớn. "Nó đang nói dối! Bọn tao đang nói chuyện vui vẻ tự nhiên nó nổi điên muốn g.i.ế.c tao!”
"Mẹ kiếp mày..."
Tôi vùng vẫy muốn đứng dậy nhưng bị A Kiên đè chặt xuống đất, chỉ có thể phát ra những tiếng gầm gừ bất lực.
Tôi muốn g.i.ế.c cậu ta!
Tôi muốn g.i.ế.c cậu ta!
"Tao biết rồi! Lục Vũ mới là hung thủ! Nó biết một khi người của âm phủ đi rồi cô ấy quay lại nó sẽ bị bại lộ, cho nên nó thừa cơ lúc này muốn g.i.ế.c hết chúng ta."
Gia Đông hét lớn: "Làm gì có hung thủ nào giấu diếm nhiều năm như vậy lại tự nhận tội chứ? Mọi người nghĩ đi! Không có câu nào của Lục Vũ là đáng tin cả!”
“Nhất định là bởi vì sắp bị bại lộ nên nó mới nóng vội!" Cậu ta nói lớn.
Tôi vùng vẫy, nhưng lại bị A Kiên ấn mạnh xuống đất.
Đầu đập xuống đất một cái, ong ong.
Rất đau.
Năm cái đập của Tiểu Do năm đó, đau đến mức nào chứ.
32
Cờ lê đã bị A Kiên đá xuống lầu, chìm nghỉm dưới dòng nước đen ngòm.
Bình tĩnh lại, tôi mới biết mình đã trúng kế.
"Gia Đông cố tình chọc giận tao, chính là muốn khiến tao trông giống như một kẻ điên để đổ tội cho tao.
Cậu ta chắc chắn rằng sẽ không có ai tin sẽ có hung thủ tự nhận mình g.i.ế.c người. Như vậy, lời buộc tội của tao đối với cậu ta sẽ trở thành vô căn cứ. Ngược lại, cậu ta có thể vu khống tao đang nói nhảm, vu khống tao là hung thủ! Như vậy, cậu ta mới có cơ hội bỏ qua giai đoạn xác nhận hung thủ, trực tiếp ép tao hỏi câu hỏi thứ ba!"
Trong phòng học, tôi bị A Kiên dùng quần áo trói ngược tay chân lại.
Tôi nhìn chằm chằm Gia Đông: "Nói đúng rồi, kế hoạch của mày là vậy."
Lớp trưởng đang lẩm bẩm với Kiên: "Nhìn thế này, cũng không có vẻ điên mà."