Ai Là Hung Thủ? - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-08-14 09:33:04
Lượt xem: 143
Chúng tôi ngây người lắng nghe.
"Cách đây không lâu, hồn ma của Tiểu Do đã tìm đến tôi. Cô ấy nói, muốn được gặp lại những người bạn cũ. Đặc biệt là anh, Lục Vũ." Quan San Nguyệt nói.
17
Mọi người đều c.h.ế.t lặng vì những lời vô căn cứ này, chỉ biết nhìn tôi.
Tôi im lặng hồi lâu, cười chua chát.
"Hay ho lắm sao?" Tôi nói.
"Đều là người trưởng thành cả rồi, tôi đem chuyện này ra đùa giỡn, tôi rảnh rỗi lắm sao?" Quan San Nguyệt nhìn tôi.
"Được rồi, cô bảo cô ấy ra gặp tôi đi, bảo cô ấy nói chuyện đi.”
Ánh mắt mọi người lại một lần nữa đổ dồn về phía Quan San Nguyệt.
Nhưng mà, chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
"Các người chơi vui vẻ." Tôi nói.
"Anh Vũ..." Gia Đông muốn kéo tôi lại.
Lúc này, một bóng người khác đứng dậy, va vào Gia Đông khiến cậu ta lảo đảo.
Là A Kiên.
Anh ta cũng muốn bỏ đi.
"Bạn bè của Tiểu Do."A Kiên nhấn mạnh, chế giễu chúng tôi một tiếng.
Khi chúng tôi sắp bước ra khỏi phòng học, lớp trưởng bỗng hét lên: "Cút hết đi!"
"Gọi hai người một tiếng anh thì hai người thật sự coi mình ghê gớm lắm sao?" Cậu ta đứng dậy chỉ vào chúng tôi.
"Lục Vũ, mày giỏi giang. Năm đó mày có thể thi được hạng nhì toàn trường, nhưng bây giờ mày là cái thá gì? Một tên thu ngân siêu thị, tao chỉ cần một cú điện thoại khiếu nại là có thể khiến mày mất việc."
"Mày động não chút được không? Lão tử tốn công tốn sức gọi chúng mày đến đây chỉ để trêu đùa mày thôi sao? Mày là cái thá gì chứ?"
"Còn mày nữa, A Kiên, mày còn mặt mũi nào ở đây cười nhạo người khác?"
"Cứ tỏ vẻ thâm trầm!"
"Mở cái quán barbecue nho nhỏ, tuần trước bị người của Cục Công Thương tát cho ba cái bạt tai, giống như con rùa rụt cổ không dám hó hé nửa lời."
"Giả vờ, giờ còn giả vờ nữa không?"
"Tao nói cho mày biết, trước kia mày chính là một tên khốn nạn ỷ thế h.i.ế.p người!"
A Kiên siết chặt nắm đấm, nhưng cuối cùng vẫn không ra tay.
Tôi cũng đứng im tại chỗ.
Lời cậu ta nói rất khó nghe, nhưng ở một mức độ nào đó… Sẽ không có ai, vì một trò đùa, mà tốn nhiều công sức như vậy.
Chỉ là, chuyện này sao có thể...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ai-la-hung-thu/chuong-8.html.]
"Cậu ta là lớp trưởng mà." Gia Đông nịnh nọt rót rượu cho lớp trưởng: "Cậu phải cho mọi người biết tại sao cậu lại sắp xếp buổi họp mặt này chứ, không thì trong lòng bất an lắm..."
Lớp trưởng cầm ly rượu lên, nhưng cuối cùng vẫn đặt mạnh xuống bàn.
Quan San Nguyệt nhận lấy ly rượu, uống cạn một hơi.
"Đều là bạn học cũ, giấu giếm cũng chẳng có ý nghĩa gì."
"Hai chúng tôi, đầu tư bị nợ một khoản tiền. Tiểu Do đã đồng ý với chúng tôi sau khi tổ chức buổi họp mặt này thì cô ấy có thể giúp chúng tôi phát tài."
"Tất cả chúng ta."
"Lúc cô ấy mất mới bao nhiêu tuổi chứ, cô ấy hiểu gì về chuyện làm giàu?" Gia Đông lẩm bẩm.
Lớp trưởng trừng mắt nhìn cậu ta, cậu ta lập tức im bặt.
"Từ nhỏ tôi đã hiểu một đạo lý." Quan San Nguyệt nói.
"Người đáng sợ hơn ma quỷ. Bởi vì ma quỷ sẽ không nói dối."
Tôi nhìn Quan San Nguyệt, cô ấy chỉ bình tĩnh nhìn tôi.
Ánh mắt như vậy, tôi đã từng nhìn thấy trên khuôn mặt của Tiểu Do khi cô ấy tự tử.
Lớp trưởng bên kia cũng cười khổ, tự lẩm bẩm.
Tinh Lan
"Cái thằng ch.ó má, dụ lão tử tham ô công quỹ để đầu tư... nói sinh lời mà không mất tiền, giao dịch nội gián... mẹ kiếp, tiền mất tật mang. Lão tử phải bù thế nào đây, lấy mạng mà bù à?"
"Tôi chọn tối nay, xem các người ai chạy thoát được, xem ai dám chạy?"
18
Từ đằng xa truyền đến tiếng còi báo động kéo dài.
Trên mặt đất trong sân trường có những đốm sáng le lói.
Nhưng mà… Đó là nước lũ tràn vào sân trường, phản chiếu ánh đèn đường.
"Mẹ kiếp!"
Gia Đông cũng chú ý đến điều bất thường bên ngoài cửa sổ, đứng dậy định chuồn nhưng bị A Kiên quay lại chặn lại.
"Ra khỏi cửa chưa xem dự báo thời tiết à." A Kiên nói.
"Trên đường về nhà, không biết mày đã bị nước cuốn đi đâu rồi."
"Chờ tạnh mưa." A Kiên ngồi xuống ghế.
19
Chúng tôi lại ngồi xuống.
Tôi ngồi đối diện với Quan San Nguyệt.
"Thế là đúng rồi." Lớp trưởng gõ đũa.
"Tiểu Do vất vả như vậy chỉ để xem chúng ta sao?" Gia Đông vẫn không thể tin được.