Ái Phi Hôm Nay Đã Nấu Cơm Chưa? - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-08-17 13:58:08
Lượt xem: 246
Ta lại tỉnh lần nữa.
Giây phút mở mắt ra, đập vào mắt ta là khung cảnh trần nhà quen thuộc. Soi gương, quả nhiên trên mặt gương vàng úa là khuôn mặt quen thuộc.
Nha hoàn hốt hoảng đẩy cửa bước vào, nói những lời thoại mà ta đã thuộc nằm lòng: "Nhị tiểu thư! Nô tỳ vừa nghe lão gia và di nương bàn bạc muốn người một tháng sau thay thế Đại tiểu thư tiến cung ạ!"
Ta ung dung trấn an nàng ấy: "Đừng hoang mang, chuyện nhỏ thôi, ngươi đi làm việc đi."
Nha hoàn bán tín bán nghi bước ra ngoài. Ta lại nằm xuống, thở dài một hơi. Lý do ta có thể hào phóng đi c.h.ế.t như vậy là vì ta có một bí mật. Nếu nói cho người khác, họ nhất định sẽ nói ta bị điên.
Mỗi lần c.h.ế.t đi, ta đều sẽ tỉnh lại vào cái đêm biết tin mình phải thay tỷ tỷ vào cung. Cứ như thể ta rơi vào một giấc mộng nối tiếp một giấc mộng, trong những giấc mộng khác nhau, trải qua kết cục tương tự.
Lần thứ nhất, ta thay tỷ tỷ tiến cung, bởi vì món chè hoa quế nấu bằng đường phèn do ngự trù làm thật sự rất ngon, ta đã uống liền mấy bát. Đêm khuya, trên đường đi nhà xí, ta gặp phải thích khách bịt mặt, bị chúng bắt cóc rồi siết cổ chết.
Lần thứ hai, ta thay tỷ tỷ tiến cung chỉ dám uống một bát chè hoa quế nấu bằng đường phèn. Mùi cá chép om đầu cá ớt cay nồng từ cung điện bên cạnh tỏa ra thật sự quá hấp dẫn, thế là ta lén lút câu cá bên bờ hồ Ngự Hoa Viên rồi bị người ta đẩy một cái, c.h.ế.t đuối.
Lần thứ ba, ta thay tỷ tỷ tiến cung, ta thề rằng sẽ không bao giờ câu cá trộm nữa. Trong buổi cung yến, ta xem mỹ nữ Tây Vực nhảy múa thật sự rất nhàm chán, ta bèn ngồi ở góc ăn thêm mấy miếng bánh đậu xanh khô khốc, trúng độc chết.
......
Tinh Lan
Mỗi lần vào cung, ta còn chưa kịp tổng kết và học tập một cách có hệ thống tri thức về cung đấu, công phu tranh sủng và thị tẩm mới học được chút da lông, thậm chí Hoàng đế còn chưa chính thức gặp mặt ta một lần, ta đã trực tiếp bị người của hậu cung đá ra khỏi vòng chung kết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ai-phi-hom-nay-da-nau-com-chua/chuong-1.html.]
Trải qua hết lần này đến lần khác luân hồi trong mộng cảnh, ta nhiều lần vào cung rồi lại c.h.ế.t đi, cảm thấy bản thân thật sự không phải là người có tố chất làm quý phi. Dù sao cũng có thể mơ thêm một giấc mộng nữa, chi bằng cứ sống thật vui vẻ, sau đó lại hào phóng nghênh đón giấc mộng tiếp theo.
**02**
Vừa kết thúc giấc mộng trước, ta nằm trên giường, trong lòng vẫn còn nhớ nhung bát chân giò hun khói chưa kịp ăn đêm đó thế là lại thu dọn đồ đạc, bỏ trốn ngay trong đêm. Ta thúc ngựa không ngừng chạy thẳng đến Giang Nam, muốn hoàn thành tâm nguyện dang dở của kiếp trước.
Nhớ đến lần trước bị phụ thân bắt tại trận, ta cố ý đi sớm hơn nửa tháng, canh giờ đêm khuya ghé vào quán chân giò hun khói đó.
Chân giò mới ra lò còn bốc khói nghi ngút, hành lá và rau mùi thái nhỏ rắc đều trên miếng chân giò hun màu đỏ au, lớp da dày, gân nhiều, hương thơm đậm đà xộc thẳng vào mũi. Ta bưng bát thịt lớn nóng hổi, nước mắt xúc động không kìm được chảy ra từ khóe miệng.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ông chú mặt đen bán chân giò vỗ tay một cái, một đám người áo đen lặng lẽ ùa ra từ khắp ngõ hẻm, bao vây ta.
Ta bưng chặt bát cơm: "Sao, sao, sao vậy? Ta trả tiền rồi mà!"
Ông chú vén áo bào, quỳ một gối xuống đất, chắp tay nói: "Chủ tử, đã bắt được người rồi ạ."
Đám người vây quanh tản ra một con đường, người áo đen đều cung kính cúi đầu, một bóng người bước ra từ sâu trong con hẻm nhỏ. Ánh đèn vàng vọt le lói chiếu lên mặt hắn, bộ trường bào màu đen thêu chỉ vàng càng tôn lên làn da trắng như tuyết. Thiếu niên có một khuôn mặt tuấn tú, giữa hai hàng lông mày vẫn còn nét trẻ con, hàng mi dài rậm phủ lên đôi mắt hẹp dài u ám không mấy tương xứng với khuôn mặt ngây thơ trong sáng này, nhưng trong đêm tối lạnh lẽo lại toát ra vẻ đẹp ma mị.