AI THẬT LÒNG VỚI AI - CHƯƠNG 12 (HẾT)
Cập nhật lúc: 2024-11-04 16:40:42
Lượt xem: 168
12
Anh lập tức lấy một chiếc nhẫn từ trong túi ra, quỳ xuống: "Yên Yên, sau bao nhiêu năm lỡ làng, bây giờ em có đồng ý lấy anh không?"
"Chiếc nhẫn nhỏ quá, không giống phong cách của Chủ tịch Chu bây giờ."
Anh im lặng một lúc rồi nói với tôi: "Chiếc nhẫn này là anh đã mua vào ngày chúng ta chia tay, nhưng chưa kịp lấy ra thì đã bị em đánh một trận."
Trông anh đầy vẻ tội nghiệp, tôi nhìn anh khi tỉnh táo, rồi hỏi tiếp:
"Anh thật sự không hận em sao? Không phải định ở bên em rồi lại đá em để trả thù sao?"
"Ôi, bị em nhìn thấu kế hoạch rồi." Chu Tử Ngạn bật cười, "Đùa thôi."
"Yên Yên, khi mới chia tay, anh thật sự hận em, mỗi đêm đều nghĩ về em, tự hỏi tại sao em lại đến và khiến anh yêu em, rồi lại bỏ rơi anh."
"Sau này, khi mẹ anh được thay tim, phí phẫu thuật và hậu phẫu vừa khéo cũng là 500 nghìn tệ. Khi bình tĩnh lại, anh đã hiểu ra nhiều chuyện."
"Những năm qua, anh nỗ lực leo lên cao, để có thể đứng ở cùng độ cao với em, đủ tư cách theo đuổi em một lần nữa. Nhưng trong hành trình đó, anh phát hiện em đã có người khác, và anh tự hỏi liệu có nên cướp em lại, hay đợi. May thay, hắn không trân trọng em, và đã cho anh cơ hội này."
"Anh thật lòng muốn cưới em."
Nghe lời thổ lộ chân thành của anh, tôi cảm động đến rơi nước mắt.
Ban đầu tôi định đợi lúc anh tỉnh táo để giải thích mọi chuyện với anh.
Không ngờ anh đã hiểu tôi từ lâu, tôi chìa tay nhận chiếc nhẫn từ anh:
"Em đồng ý, nếu không em đã không giữ bằng chứng và chấp nhận lời cầu hôn của anh rồi, đồ ngốc."
Anh không chần chừ, lập tức đăng ảnh tay chúng tôi đan vào nhau lên mạng xã hội.
Anh còn lộ mặt, để chứng minh anh không phải lão già năm sáu mươi tuổi như lời đồn.
—----
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ai-that-long-voi-ai/chuong-12-het.html.]
Đêm đó, Giang Cảnh Diêu say khướt và lại gọi cho tôi.
Anh ta lặp đi lặp lại tên tôi, cầu xin tôi đừng rời xa anh ta, nói rằng anh ta biết mình đã sai.
Chu Tử Ngạn vươn tay lấy điện thoại tôi: "Mong anh đừng quấy rầy vợ tôi nữa."
Nói xong, anh cúp máy, đưa số của anh ta vào danh sách chặn.
Những ngày sau đó, chúng tôi bận rộn chuẩn bị cho đám cưới.
Trước ngày cưới, một người bạn chung của tôi và Giang Cảnh Diêu kể với tôi vài tin tức về anh ta.
Con của Thẩm Tri Nhan không giữ được vì Giang Cảnh Diêu đã đẩy cô ta xuống cầu thang. Cô ta cứ quấy rầy Giang Cảnh Diêu, nói rằng anh đã hứa sẽ cưới cô, nên mỗi ngày đều đến làm phiền anh.
Nhưng giữa hai người từ lâu đã không còn tình cảm. Mỗi lần gặp nhau đều là cãi vã, có lần Giang Cảnh Diêu không chịu được nữa, đưa tay đẩy cô ta.
Cô ta lăn xuống cầu thang, xuất huyết nặng, không những mất con mà còn suýt mất mạng, phải cắt bỏ tử cung, không bao giờ có thể làm mẹ nữa.
Có lẽ vì mất đi cơ hội trở thành mẹ, cũng không còn hy vọng bước vào hào môn, Thẩm Tri Nhan quyết định phá hỏng tất cả và tố cáo rằng cả cô ta và Giang Cảnh Diêu đều dùng ma túy.
Cảnh sát đến bắt giữ đúng lúc Giang Cảnh Diêu đang tụ tập sử dụng chất kích thích.
Anh ta bị bắt đi xét nghiệm, kết quả dương tính. Lượng chất trong cơ thể vượt quá giới hạn, giờ cả hai đều phải vào tù cải tạo.
Chu Tử Ngạn ôm lấy tôi từ phía sau, bảo tôi chọn bộ váy cưới mà mình thích.
Tôi nói: "Sau này, đừng kể cho em những chuyện liên quan đến anh ta nữa. Ba ngày nữa, anh nhớ đến dự đám cưới của em."
Ngắt điện thoại, tôi chỉ vào một chiếc váy đuôi cá bằng satin: "Lấy bộ này đi."
Tôi không muốn nghe thêm bất kỳ tin tức nào về con người tồi tệ đó nữa.
Tôi đã tìm được hạnh phúc của riêng mình.
(Hết)