Alice In The Rules Land - P1 - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-06-02 21:00:14
Lượt xem: 3,155
09.
Nhờ ơn của cô ta, tôi giống như gã đeo kính đã bị loại trước đó phải tuân theo quy tắc đứng bên ngoài vòng tròn lớn.
Lolita đoán không sai, trên lá ♥Q có viết những từ rải rác đều xuất phát từ bài đồng d.a.o “Ai đã gi*t ch*t chim cổ đỏ”. Trải qua nghiệm chứng ở vòng thứ nhất, tôi đã hiểu được ý nghĩa của những câu thơ kia đều là kết thúc của mỗi vòng hát từ Mũ Điên. Cho nên tôi mới có thể dẫn đầu, kịp phản ứng để trở thành người đầu tiên chiếm được chỗ ngồi ở vòng thứ hai. Đáng tiếc là đã bị cô ta nhìn thấu rồi!
“Ai khiêng quan tài?
Là chúng tôi, chim hồng tước nói.
Vợ chồng chúng tôi cùng nhau đến khiêng quan tài.
Ai hát thánh ca đây?
Là tôi, chim hoạ mi nói.
Trên lùm cây, tôi hát thánh ca.
Ai gõ chuông tang…”
Ngay khi hai chữ chuông tang vừa ra, tôi lập tức dùng hết sức lực toàn thân chạy như bay về phía bàn ăn. Nhưng bởi vì chênh lệch khởi điểm gần 10m so với những người khác nên cuối cùng tôi vẫn biến thành người đến bàn ăn chót nhất.
Lolita ưu nhã run chân váy, bình tĩnh ngồi xuống.
Chỗ ngồi đã hết, thời gian chừa lại cho tôi còn chưa đến 1 phút…
Cái ghế thừa ra trước đó đã bị bàn ăn nuốt chửng. Mồ hôi lạnh túa ra, tôi cố gắng áp chế nỗi sợ hãi ở trong lòng.
Ngón tay của tôi liên tục đánh nhịp tính toán, lúc này đại khái là đã qua 15 giây. Trong rừng rậm là một mảng tối tăm đen kịt, nếu như chạy trốn thì liệu có qua nổi một kiếp không?
Ngay khi tôi đang cố nghĩ ra phương án để tìm lỗi bug thì có một người bỗng nhiên đứng dậy.
“Chỗ của bà tặng cho cô này!”
Bà cụ cao tuổi rời khỏi chỗ ngồi, nhường lại cái ghế trống cho tôi.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Nếu như không nhờ vừa rồi cô giúp đỡ thì bà đã ch*t rồi! Trong căn phòng nhỏ kia cũng là do cô dùng nước thuốc đúng cách mới có thể lấy được chìa khoá cứu vớt mọi người. Bà đã lớn tuổi rồi, nhường cơ hội cho mấy đứa trẻ vẫn tốt hơn.”
[Lúc có khách thưởng trà chủ động rời khỏi chỗ ngồi thì vị khách thưởng trà khác có thể được ngồi xuống.]
Ham muốn sống sót gần như thúc giục tôi mau chóng chiếm lấy cái ghế kia đi, nhưng nếu làm như vậy thì có khác gì tự tay gi*t ch*t người đã nhường cơ hội sống sót lại cho mình. Nhất định phải còn biện pháp khác…
Tôi nhìn khắp xung quanh, tình cờ chạm mắt với tên Mũ Điên đã ngồi xuống trước nhất.
Gã đang nhàn nhã di chuyển chiếc nĩa bạc, dùng loại ánh mắt trêu tức lẫn thương cảm giống như nhìn con mồi để đối diện tôi, tựa như sớm tuyên cáo rằng tôi ch*t chắc!
Trong lòng tôi lúc này đã có đáp án!
Khi còn cách khoảng 20 giây, tôi liền bước nhanh lên phía trước, chụp lấy cái mũ của gã ném mạnh về phía Lolita.
Lolita không kịp làm ra phán đoán để tránh né, lập tức phát ra tiếng hét thê lương. Chờ đến khi giật được cái mũ bám trên mặt xuống thì nửa bên gò má của cô ta đã bị g/ặm c/ắn đến m/áu t/hịt b/ầy nh/ầy.
Nhưng dù vậy, cơ thể cô ta vẫn như cũ bám chặt vào thành ghế, không chừa cho tôi bất cứ cơ hội lật ngược thế cờ nào.
Chỉ có điều là không sao, bởi vì ngay từ đầu mục tiêu của tôi đã không phải là chỗ ngồi đó.
“Mày!!! Mày dám quăng mũ của tao sao?!!! Cái mũ của tao!!!”
Mũ Điên thét lên chói tai sau đó đứng phắt dậy. Gã ôm lấy đỉnh đầu trụi lủi liền nhào theo qua hướng kia.
Tôi không chút hốt hoảng, tại những giây cuối cùng này đã ngồi vào vị trí vốn nên thuộc về gã Mũ Điên.
[Chiếc mũ là vật phẩm trân quý nhất của Mũ điên, xin đừng tùy tiện động vào.]
Mọi người từng tận mắt trông thấy tình cảnh đáng sợ lúc chiếc mũ ă/n th/ịt ngư/ời, cho nên đều tự động ám thị bản thân rằng việc đụng vào chiếc mũ là hành vi cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng quy tắc này đã vận dụng câu chữ một cách đầy quỷ kế. Không như những quy tắc khác là sử dụng từ ngữ mang tính chuẩn xác như “tuyệt đối không thể”, trong câu này lại sử dụng từ ngữ là xin đừng tùy tiện” nói rõ loại hành vi này cũng không nhất thiết bị cấm hoàn toàn.
Nó càng có một tầng ý nghĩa sâu hơn chính là có thể lợi dụng cái mũ mà Mũ Điên xem như châu báu nhất này như một loại vật chất đặc biệt. Nếu không phải trong trường hợp bất khả kháng thì không thể tùy tiện ra chiêu.
Hết giờ, Mũ điên xấc bấc xang bang cuối cùng cũng đã đội mũ lên được nhưng vào lúc này, hắn đã trở thành vị khách thưởng trà duy nhất không có chỗ ngồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/alice-in-the-rules-land-p1/chuong-5.html.]
“Ai gõ chuông tang?
Là tôi, tôi đến gõ chuông tang.”
Tôi giúp hắn hát hết câu đồng d.a.o vẫn còn chưa hoàn thành.
Chiếc mũ ă/n th/ịt ngư/ời vừa ngửi được mùi đồ ăn liền c/ắm mạnh những chiếc răng nanh b/én nh/ọn lại trắng ởn vào cái cổ, hung hăng gặm cắn cái đầu của chủ nhân mình.
“Buổi trà chiều hôm nay đúng là có vị ngon nhất từ trước tới giờ luôn đấy!”
10.
Sau khi thợ Mũ Điên phụ trách việc hát đồng d.a.o đã bị loại thì thỏ tháng ba chỉ đành bất đắc dĩ tuyên bố trò chơi đã kết thúc. Nhưng buổi tiệc trà đi/ên cu/ồng vẫn còn chưa xong…
Thỏ tháng ba không biết từ đâu biến ra 7 bộ trà cụ chỉnh tề, trong mỗi ly trà đều có đựng hồng trà ngập mùi m/áu tư/ơi. Tính luôn cả nó thì ở đây có hết thảy 7 vị khách thưởng trà.
“Chúc mừng các vị đã thông qua cuộc khảo nghiệm, tiếp theo đây sẽ là thời khắc thưởng thức mỹ vị của buổi trà chiều. Bên trong 7 ly trà này chỉ có một cái bị lẫn thuốc độc, mời các vị cứ tự nhiên lựa chọn một ly và phải uống hết nước trong ly đó. Vì để đảm bảo tính công bằng cho trò chơi, tôi sẽ uống hết ly cuối cùng còn sót lại sau khi mọi người đã lựa chọn xong.”
Vừa phát biểu xong đoạn này, thỏ tháng ba liền vội vàng bổ sung: “Mỗi người chỉ có thể chọn một ly và nhất định phải uống hết trà trong đúng cái ly đó. Hai người không thể uống cùng 1 ly, cũng không thể bắt nhân vật không phải là người chơi uống trà.”
Không hiểu sao, tôi cứ có cảm giác câu cuối kia là nhắm vào mình.
Gã béo cách những ly trà gần nhất, anh ta chạm vào rồi ngửi thử: “Không phân biệt mùi nổi, màu cũng giống nhau. Ê, mọi người! Tôi phát hiện trên mấy cái ly này có in mấy chữ tiếng anh khác nhau này!”
Mọi người túm tụm lại, cẩn thận quan sát.
Các từ đơn trên ly theo thứ tự là:
Alice (Alice)
Dream (Mộng)
Imagination (Tưởng tượng)
Lewis (Lewis)
Poker (Lá bài)
Rabbit (Thỏ)
Wonderland (Xứ thần tiên)
Gã béo gãi đầu: “Đây đều là các yếu tố trong Alice lạc vào xứ sở thần tiên, ngoại trừ cái chữ Lewis chẳng hiểu ra sao này. Chắc nó là cái có độc hả?
Bà cụ chậm rãi lên tiếng: “Lewis Carol là tác giả của “Alice lạc vào xứ sở thần tiên.””
Gã béo: “Ngại qué…”
Tôi hỏi: “Có ai nắm giữ quy tắc nào liên quan tới cái này không?”
Tất cả mọi người đều lắc đầu.
Cho tới bây giờ, phần lớn các quy tắc đều đã phát huy tác dụng. Nhưng tôi nhớ tóc ngắn trước đó có từng tự lẩm bẩm, nói còn có lá ♥7 vẫn chưa rõ nghĩa.
“Quạ đen giống bàn làm việc… Câu này trích dẫn theo nguyên tác. Mũ Điên đã từng hỏi Alice một vấn đề: Vì sao quạ đen lại giống với bàn làm việc? Cái quy tắc vô nghĩa này sẽ là manh mối sao?” Lời của tôi dẫn đến sự chú ý của cậu nhóc dí/nh m/áu.
Bởi vì vóc dáng của thằng bé không đủ cho nên trước đó nó vẫn luôn nép sang bên nghe chúng tôi thảo luận. Hiện tại, nó bắt đầu leo lên ghế quan sát những ký tự ở trên ly trà.
Thằng nhóc đảo lộn vị trí của các ly trà từ A tới Z trước đó lại thành một nhóm.
“Why is a raven like a writing desk?”
Thằng nhóc nhìn chằm chằm những ký tự trên ly trà, sau đó lộ ra nụ cười, lấy đi ly trà có ghi chữ Alice trong đó.
Gã béo sốt ruột hỏi: “Có phải em biết gì rồi không?”
Thằng nhóc tò mò hít vào mùi nước trà, sau đó lại nhíu mày giơ nó ra xa.
“The key is the initials.”