An An bất an - 12
Cập nhật lúc: 2024-08-07 23:06:46
Lượt xem: 660
Ta ra vẻ ghét bỏ, ngoài miệng cố ý nói không muốn gả cho Lý Đồ Tể, cãi nhau ầm ĩ trước mặt rất nhiều người ở tiền sảnh, Đại phu nhân càng thấy ta không muốn gả, lại càng hăng hái, càng cố ý muốn gả ta đi, cũng thông báo cho ta hai ngày nữa sẽ gả.
Vì thế ta liền thừa dịp buổi tối lúc tất cả mọi người ngủ, lén chui lỗ chó ra ngoài tìm Tam Nương, nói thân phận thật của mình với Tam Nương, vốn tưởng rằng Tam Nương sẽ giận ta, không ngờ câu nói đầu tiên của nàng là bất bình cho ta.
Ta cũng phân tích tình cảnh hiện tại của mình với Tam Nương, cuối cùng nói cho Tam Nương hiện nay chuyện quan trọng nhất chính là tìm người nói chuyện với Lý Đồ Tể, xem có thể liên hợp với Lý Đồ Tể diễn một vở kịch lớn, có thể kéo ta ra khỏi Hầu phủ hay không.
Tam Nương nghe ta nói xong, vỗ vỗ ngực, cam đoan: “An An giao việc này cho ta, ta sẽ xông pha khói lửa giải quyết chuyện với Lý Đồ Tể.”
.
Sau đó ta lại ước hẹn cùng Tam Nương, sau này tìm ta ngay tại cửa hông Hầu phủ đi về phía tây 50 mét, đứng ngoài tường sủa ba tiếng.
Sau khi dặn dò Tam Nương xong thừa dịp trời còn chưa sáng, ta vội vàng về nhà tiếp tục khóc rống.
Ngày hôm sau Tam Nương liền phái người nói cho ta biết, nàng cùng mấy tiểu nhị trong cửa hàng đi tìm hiểu tin tức của Lý Đồ Tể, không nghe ngóng không biết, vừa nghe ngóng đã bị dọa nhảy dựng, Lý Đồ Tể không chỉ háo sắc, còn mê đánh bạc.
Nhìn tưởng là nhà ăn không hết thịt, nhưng thực tế lại là nhà chỉ có bốn bức tường, thiếu một đống nợ không nói, còn ở chung với mẫu thân cực khó tính.
Đã biết là có người cố ý muốn đưa ta vào tay Lý Đồ Tể, vậy mọi chuyện càng dễ xử lý.
Lý Đồ Tể thích đánh bạc, ta đây liền bảo Tam Nương làm bầy trận, để hắn thua rất nhiều tiền.
Rất nhanh đã đến ngày Lý Đồ Tể tới cưới ta, ngay cả Trưởng tỷ của ta cũng cố ý chạy về, ngoài mặt nói là muốn đưa muội muội xuất giá, kì thực là để cười nhạo ta đã gả cho một tên đồ tể háo sắc lại mê đánh bạc.
Ta hoàn toàn không coi bọn họ ra gì, thay đổi trạng thái, hai ngày nay không ở trong tiểu viện khóc thút thít nữa, đi thẳng tới kiệu hoa không quay đầu lại.
Đại phu nhân và Bùi Như Nguyệt đều cho rằng ta đây là chấp nhận số phận, còn ở cửa Hầu phủ cười nhạo, nhưng điều bọn họ không biết chính là, đây là bước đầu tiên ta bước ra Hầu phủ, từ nay về sau ta và Hầu phủ không có bất kỳ quan hệ gì, sau này ta sẽ trả toàn bộ tủi nhục lúc trước lại cho bọn họ.
38
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/an-an-bat-an/12.html.]
Kiệu hoa mới ra khỏi thành, đã bị một đám người ngăn lại, bọn họ còn mạnh mẽ kéo Lý Đồ Tể từ trên ngựa xuống.
Ta biết những người này đều là Tam Nương an bài đến đòi nợ, cho nên ta khôgn bất ngờ.
Bọn họ thúc giục Lý Đồ Tể trả nợ, còn tuyên bố hiện tại không trả sẽ chặt đứt tay, khiến sau này hắn không cầm nổi d.a.o mổ heo.
Lý Đồ Tể vừa nghe lời này lập tức luống cuống, nói với bọn họ: “Ta còn có một thê tử chưa qua cửa, sinh ra xinh đẹp động lòng người, là tiểu thư Hầu phủ, chờ qua hôm nay ta sẽ bán nàng ta đến kỹ viện, ngày mai sẽ đem tiền trả lại cho các vị đại gia.”
Những người đòi nợ này làm sao còn quản được nhiều như vậy, cầm một tờ văn thư bán nương tử ký tên đồng ý cho Lý Đồ Tể, lúc Lý Đồ Tể không muốn, nhưng không chịu nổi bọ nhiều người đè tay như vậy, hắn cũng chỉ có thể buông bỏ nương tử vốn đã tới tay.
Khi những người này đưa ta về cửa hàng, họ sẽ đi tìm Tam Nương lĩnh thưởng, sau khi ta lấy được văn thư cũng thừa dịp người Hầu phủ còn chưa phát hiện, vội vàng đến quan phủ làm chứng, chứng minh tính tính chân thật của văn thư.
Hơn nữa nhân dịp lúc mặt trời còn chưa lặn, hỏi thăm được Lục hoàng tử còn ở trong thành, liền cầm chứng cứ về gian lận khoa khảo và bỏ thuế muối vào túi riêng giao cho Lục hoàng tử, hơn nữa cũng nói với Lục hoàng tử chuyện hôm nay ta đi quan phủ nộp văn thư, hy vọng Lục hoàng tử có thể đốc thúc quan phủ xử lý công bằng.
Dường như đối với chuyện Hầu phủ nuốt riêng thuế muối với Lục hoàng tử cũng không bất ngờ, hắn quan tâm đến ta, sợ Hầu phủ gặp chuyện không may sẽ liên lụy đến ta.
Ta cũng bảo hắn đừng lo lắng, ta tự có cách đối phó Hầu phủ.
Buổi tối trở lại cửa hàng, ta cầm bản công văn Lý Đồ Tể ký tên nhìn rất lâu, vốn tưởng rằng chạy khỏi Hầu phủ là một chuyện rất khó khăn, nhưng thật không ngờ chuyện này lại thuận lợi như thế. Có lẽ ngay từ đầu phụ thân ta và Đại phu nhân cũng không thừa nhận thân phận tiểu thư Hầu phủ của ta, gả ta ra ngoài cũng chỉ vì không muốn cho ta có quan hệ với Hầu phủ.
Còn chuyện gả cho Lý Đồ Tể, chắc chắn là chủ ý của Đại phu nhân và Trưởng tỷ, bọn họ muốn hủy hoại ta. Đại phu nhân thậm chí vì phòng ngừa, ta và Lý Đồ Tể ngày sau sẽ lấy danh nghĩa Hầu phủ ở bên ngoài kiếm sống, còn cố ý cho Lý Đồ Tể một khoản tiền, nói là mua đứt quá khứ của ta ở Hầu phủ, gả cho hắn rồi sau này không được tự xưng là tiểu thư và cô gia Hầu phủ.
Buồn cười nhất chính là, Đại phu nhân còn tự cho rằng mình rất thông minh, lập biên bản việc này cùng Lý Đồ Tể, lại còn trộm ấn giám của phụ thân ta trong thư phòng, đóng dấu lên, cái này thật hợp ý ta.
Vì phòng ngừa bọn họ lật lọng, ta cố ý để Lý Đồ Tể ký tên đồng ý lên rất nhiều văn thư, hơn nữa ở phía dưới mỗi tờ đều thêm vào một câu, “Tiểu nữ tử Bùi An An hiện giờ đã tự chuộc thân cho chính mình.”
Lại tốn chút bạc, sai người dán văn thư này ở trên bảng thông báo khắp nơi trong thành, ta đây là muốn nói cho mọi người, Bùi An An hiện tại không còn là nương tử và nữ nhi của ai, mà là Bùi An An làm chủ chính mình.