Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

An An Yếu Đuối - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-05-25 14:07:47
Lượt xem: 2,039

Để ép Giang Tự lùi bước, Thanh Viễn hầu đã ra tay với Giang Tự trên triều.

 

Chỉ trong vòng năm ngày ngắn ngủi, Giang Tự đã bị cách chức vì "Thiếu sót trong việc thực hiện nhiệm vụ."

 

Ta thẳng thắn quỳ trước mặt hắn, vô cùng kiên quyết:

 

"Thiếp nguyện xuất gia làm ni cô, chỉ cầu thế tử được thuận lợi trong sự nghiệp, gia trạch được bình an."

 

Giang mẫu không nói gì.

 

Liên quan đến tiền đồ của Giang Tự, một nữ tử tầm thường như ta, cũng không phải không thể hy sinh.

 

Nhưng Giang Tự không chịu cúi đầu, hắn kéo ta đứng dậy:

 

"Nếu tiền đồ của ta cần phải đánh đổi bằng nàng, vậy thì vinh hoa phú quý, không cần cũng được."

 

"An An, nàng hy sinh vì ta đã đủ nhiều rồi."

 

"Nhà họ Lục không nhân nghĩa, cũng không thể trách ta vô tình vô nghĩa. Nàng hãy ngoan ngoãn dưỡng sức."

 

Hắn muốn phản công, nha hoàn bên cạnh Giang mẫu bị Lục Cẩn Nhàn mua chuộc đã lập tức truyền tin ra ngoài.

 

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Ta cúi mắt cười, chó cắn chó, thật thú vị!

 

Khi xe ngựa của Giang phủ ra khỏi thành vào ban đêm thì bị nhà họ Lục để mắt tới.

 

Chỉ khi đi qua đường núi gồ ghề thì bị những kẻ xấu đột nhiên chặn đường, chặt đứt xe ngựa.

 

Chỉ tiếc là trong xe ngựa không có Giang Tự mà họ muốn cảnh cáo.

 

Nhà họ Lục muốn cho Giang Tự biết tay, để hắn biết khó mà lui, cúi đầu với nhà họ Lục.

 

Nhưng khi Giang Tự sắp ra khỏi phủ, ta đã chặn hắn lại trong phủ.

 

"Hôm nay ánh mắt của phu nhân không ổn."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/an-an-yeu-duoi/chuong-17.html.]

"Nàng ấy khiến người ta sợ quá, như thể đã có kế hoạch hoàn hảo vậy."

 

"Chàng không được ra ngoài, không được đi đâu hết, ở trong phủ với ta đi. Xin chàng đấy."

 

Xe ngựa trống không không thể về phủ đúng giờ, Giang Tự biết nhà họ Lục đã ra tay với hắn.

 

Để tránh đánh rắn động cỏ, hộ vệ đánh xe đã bị bỏ lại nơi hoang dã nhưng Giang Tự đã tìm thấy.

 

Thứ hắn moi ra được, là ta tìm người nhét vào, y phục giống hệt với y phục của phủ vệ nhà họ Lục.

 

"Thảo nào phu nhân nói ta sẽ được xem kịch hay."

 

"Hóa ra là muốn mạng của ta."

 

"Nếu không có nàng, nhà họ Giang sẽ chẳng còn hy vọng gì nữa."

 

"Ta sợ rồi, ta sẽ đi nhận lỗi. Mặc nàng ấy đánh g i ế t, chỉ cần tha cho nhà họ Giang, ta đều nguyện ý."

 

Trong lời nói thêm mắm thêm muối đầy kinh hãi của ta, ánh mắt Giang Tự trở nên lạnh lùng và quyết đoán.

 

"An An, may mà có nàng, nếu không, ta sẽ c h ế t không có chỗ chôn."

 

"Ta sẽ không để nàng chịu ấm ức nữa. Lần cuối cùng, được không?"

 

"Tất nhiên, An An có thể làm bất cứ điều gì cho chàng."

 

Vì vậy, An An đã bị nhốt vào từ đường.

 

Giang Tự giả vờ nhận thua, dẫn theo Lục Cẩn Nhàn đến nhà họ Lục xin lỗi.

 

Nhiều ngày sau đó, Giang Tự đều ngủ lại phòng Lục Cẩn Nhàn, vợ chồng ân ái, ra vào cùng nhau, không lâu sau Lục Cẩn Nhàn đã có thai.

 

Nhà họ Lục mất cảnh giác, không những khôi phục chức quan cho Giang Tự, còn cố ý thăng chức, thật lòng vì con rể của mình mà mưu cầu tiền đồ.

 

 

Loading...