Ấn Ký Đặc Biệt - C7
Cập nhật lúc: 2024-03-18 12:32:21
Lượt xem: 686
Trong nháy mắt đó, tôi lạ lùng hiểu được ẩn ý trong đáy mắt anh ấy: "A, đúng vậy. Đây không phải người lạ, đây là ông... khụ, ông xã của tôi"
Nói xong, tôi xấu hổ không chịu nổi, cúi đầu thật thấp.
Đời này không nghĩ tới xưng hô này sẽ từ trong miệng của tôi nói ra, hơn nữa còn là đối với tư bản của mình.
Quá xấu hổ!
Khương Dực ở một bên trừng to mắt, tầm mắt nhìn qua lại vài vòng giữa tôi và Đoàn Hành, tức đến bật cười: "Ha, ông xã? Quả thật rất già."
"Đại ca, anh mau tự mình soi gương đi, bao nhiêu tuổi rồi, còn muốn trâu già gặm cỏ non?"
"Tiểu Phàm, có phải em bị anh ta lừa rồi không? Anh nói cho em biết, loại đàn ông có chút sự nghiệp, dáng người như này giỏi lừa gạt người khác nhất."
Lời này của Khương Dực chính là sự xúc phạm.
Đoàn Hành năm nay mới hai mươi tám tuổi, lớn hơn tôi bốn tuổi.
Đứng cùng một chỗ, cho dù là ai cũng nhìn không ra chút gì là chênh lệch tuổi tác.
Chẳng qua Đoàn Hành bình thường hay mặc âu phục mang giày da, hơn nữa trên người toả ra khí chất trầm ổn, vừa nhìn cũng không phải là tiểu tử hơn mới hơn 20, một chút sóng gió cũng chưa từng trải qua.
Lúc này, anh ấy lạnh lùng nhìn đối phương, dường như những chữ khó nghe kia đều không phải là nói đến anh ấy, làm cho Khương Dực trông giống như một thằng nhóc trẻ trâu muốn kẹo không được liền khóc lóc om sòm chơi xấu.
Nhưng mà khi anh ấy vừa mở miệng, chính là sát thương cực mạnh: "Trên răng cậu còn dính đồ ăn."
...
Mặt Khương Dực lập tức tái mét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/an-ky-dac-biet/c7.html.]
Vội vàng quay lưng lấy điện thoại ra soi gương.
Chờ sau khi phát hiện mình bị lừa, hắn tức giận xoay người mắng chửi.
Nhưng làm gì còn có ai ở đó?
Xe của Đoàn Hành đã sớm phóng đi cách đó cả trăm mét......
"Đoàn tổng, cám ơn anh."
Trong xe, tôi câu nệ nói với người đàn ông đang lái xe.
Đoạn Hành nhìn về phía trước, không đáp mà hỏi ngược lại: "Hắn thường xuyên đến làm phiền cậu sao?"
Tôi lắc đầu: "Đây là lần đầu tiên sau khi chia tay."
Tôi và Khương Dực quen nhau trong một lần giao lưu câu lạc bộ ở đại học.
Hôm đó hắn ngồi cạnh tôi, chúng tôi trò chuyện rất vui vẻ.
Sau đó, sau khi trở về hắn cũng thường xuyên tìm tôi nói chuyện phiếm, hẹn tôi ăn cơm.
Một thời gian sau, hắn thổ lộ với tôi, tôi suy nghĩ vài ngày, sau đó quyết định quen hắn.
Lúc đầu mọi thứ đều rất tốt.
Khương Dực tuy rằng có lúc rất nóng nảy cũng rất ngây thơ, nhưng có lúc cũng rất lãng mạn.
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳