Ăn miếng trả miếng - 7
Cập nhật lúc: 2024-08-04 17:10:20
Lượt xem: 2,167
Chúng tôi đi theo xe của Phạm Tiếu Nhàn và Hạ Lan, cuối cùng đến một khu chung cư.
Xuống xe, chúng tôi và Phạm Tiếu Nhàn cùng nhau lên tầng mười ba.
Đến trước một căn hộ, Hạ Lan thở hổn hển kéo tay Phạm Tiếu Nhàn: "Tiếu Nhàn, con đừng đi. Cháu gái mẹ đang mang thai, đừng làm phiền cô ấy được không?"
Nhưng Phạm Tiếu Nhàn không nghe, hỏi người đứng ở cửa: "Người phụ nữ đó có ở trong không?"
"Có, cô Phạm, bên trong còn có một người đàn ông."
Ôi trời, càng ngày càng hấp nhận.
Phạm Tiếu Nhàn lập tức gõ cửa dồn dập.
Vài giây sau, người phụ nữ tôi gặp ở bệnh viện mở cửa ra.
Cô ta thấy Phạm Tiếu Nhàn thì đứng hình nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh: "Cô tìm ai thế?"
"Mẹ chồng tôi nói cô là cháu gái bà ta, lại còn đang mang thai nên tôi đến thăm ấy mà. Mở cửa ra đi.”
Người phụ nữ sợ hãi nhìn Hạ Lan, lúng túng không biết làm gì.
Lúc này, một giọng nam từ trong nhà vang lên: "Ai thế em yêu?"
Anh ta vừa nói vừa bước ra cửa.
Khi thấy Phạm Tiếu Nhàn, nụ cười trên mặt anh ta lập tức biến mất: "Vợ? Em… sao em lại ở đây?"
"Hừ, có nơi nào ở thành phố C này mà tôi không tìm được? Mở cửa ngay."
Chắc chắn người này là Tô Việt, con trai của Hạ Lan.
Nhưng khi Phạm Tiếu Nhàn ra lệnh mở cửa, anh ta không dám.
"Vợ, anh… anh có việc ở đây. Em về trước đi, tối nay anh về giải thích sau."
"Nếu anh không mở cửa ra ngay bây giờ, ngày mai chúng ta sẽ đến cục dân chính ly hôn, anh trả lại nhà và sính lễ cho tôi."
(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)
Tô Việt vẫn lưỡng lự: "Vợ…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/an-mieng-tra-mieng/7.html.]
Phạm Tiếu Nhàn không kiên nhẫn nữa, lập tức gọi cho bố cô ấy.
"Bố, Tô Việt đúng là có tình nhân ở bên ngoài. Bố mau tìm cho con một luật sư ly hôn tốt nhất, ngày mai con sẽ nộp đơn ly hôn. Bắt anh ta trả lại tất cả."
Nói xong, Phạm Tiếu Nhàn quay lưng rời đi, tôi cũng cảm thấy phấn khích.
Tô Việt hoảng sợ, vội vàng mở cửa đuổi theo: "Vợ à, nghe anh giải thích đã!"
Lúc anh ta mở cửa, Phạm Tiếu Nhàn lập tức quay lại xông vào, mặc cho Tô Việt níu kéo.
Tôi tò mò nên cũng ngó vào trong.
Ôi trời, trong phòng khách treo một tấm ảnh cưới của Tô Việt và người phụ nữ kia, cả hai cười rạng rỡ, rõ ràng là rất hạnh phúc.
Nhưng Phạm Tiếu Nhàn thì tức giận vô cùng.
Cô ấy tức giận đến mức n.g.ự.c phập phồng: "Tốt lắm… tốt lắm Tô Việt! Anh lợi dụng tôi để thăng tiến, còn nuôi bồ nhí bên ngoài? Chờ đấy! Tôi không chỉ bắt anh trả lại tất cả mà còn khiến gia đình anh không sống nổi ở thành phố C này!"
Nghe vậy, Hạ Lan lập tức hoảng loạn: "Phạm Tiếu Nhàn, mày quá đáng rồi đó! Con trai tao có bồ nhí bên ngoài là sai nhưng chẳng phải là do gia đình mày ép sao!"
"Gia đình tôi ép? Tôi mua xe, mua nhà cho gia đình các người cũng là sai à? Tôi giúp Tô Việt thăng tiến trong công ty cũng sai sao? Tôi ép các người cái gì?"
Nói đến đây, Hạ Lan bực tức: "Đúng, gia đình mày có tiền,Tô Việt được coi trọng là phúc của nó. Nhưng chúng mày cũng ỷ có tiền mà ép con trai tao ở rể, còn nói sau này con cái phải mang họ Phạm, chúng mày vừa vừa phai phải thôi chứ! Con trai tao là độc đinh ba đời, sao có thể đổi họ ở đời này? Vậy nên đừng hỏi vì sao tao ra ngoài tìm người duy trì dòng dõi cho nhà họ Tô ."
Chậc chậc, gia đình họ Tô này thật vô liêm sỉ, ngay cả tôi cũng tức giận.
Nếu họ coi thường việc ở rể như vậy thì có thể từ chối ngay từ đầu mà.
Tôi không tin Phạm Tiếu Nhàn giàu có lại ép được người không muốn ở rể.
Gia đình họ Tô đúng là muốn được lợi cả hai đường.
Phạm Tiếu Nhàn tức điên, cầm gối trên ghế ném vào Tô Việt: "Đồ cặn bã, c.h.ế.t đi cho đỡ chật đất!"
Nói xong, cô ấy ném hết đồ trên bàn vào người Tô Việt, không ai cản nổi.
Sau khi ném hết đồ, cô ấy lật cả bàn lên, đá tung mọi thứ dưới đất.
Lúc này, một cái túi lớn bị đá lật, đổ ra một đống tiền mặt và phong bì.