Anh nuôi em cả đời có được không? - 8
Cập nhật lúc: 2024-08-21 08:38:24
Lượt xem: 825
8.
Đây là đáp án ngoài dự liệu của tôi, cũng là đáp án tôi muốn.
Tôi đưa tay giữ chặt góc áo Tịch Nghiệp, lộ ra một mặt mềm mại khó có được: “Tịch Nghiệp, vậy anh nuôi em cả đời có được không?”
Bàn tay Tịch Nghiệp từ đỉnh đầu tôi thu hồi lại, nhất thời không nói gì.
Ngay khi tôi cho rằng anh sẽ không trả lời tôi, anh nhìn tôi cười đến ấm áp: “Mộc Mộc, anh có thể nuôi em cả đời. Nhưng em trưởng thành rồi, phải lập gia đình.”
Tôi gấp đến độ tiến đến trước mặt anh: “Gả cho anh có được không?”
Tịch Nghiệp hiển nhiên không ngờ tôi lại nói như vậy, anh sửng sốt một chút.
Những lời này ở trong mơ bị tôi nói rất nhiều lần, chỉ có lúc này đây tôi mới chân thật mở miệng nói với anh.
“Em thích anh.”
Có lẽ bắt đầu bằng việc biết rằng anh đã làm rất nhiều, chỉ để tạo điều kiện tốt hơn cho tôi. Có thể là từ lúc biết rõ ràng anh ngày đêm bận rộn, nhưng vẫn bớt chút thời gian chạy tới nước M thăm tôi. Cũng có thể là bởi vì ngày đêm không nơi nương tựa, anh mang đến cho tôi từng chút từng chút ấm áp.
Nhưng tôi đơn phương tình nguyện, cho tới bây giờ cũng chưa từng nói cho anh biết.
Đây là lần đầu tiên.
Anh cũng không tin.
Tịch Nghiệp cười khẽ một tiếng, vỗ vỗ trán tôi: “Cô nhóc này, đừng nói lời ngốc nghếch như vậy.”
Cuối cùng anh cảm thấy là bởi vì tôi gần đây quá mệt mỏi, mới có thể suy nghĩ miên man như vậy, anh bảo tôi nghỉ ngơi sớm một chút, rồi ra khỏi phòng tôi.
Những lời tôi giấu ở đáy lòng, đối với Tịch Nghiệp mà nói, chỉ là trò đùa của trẻ con.
Nhưng mà không sao, một ngày nào đó, anh sẽ phát hiện tôi sớm đã không phải là đứa trẻ sẽ bướng bỉnh cáu kỉnh kia nữa.
Ngày hôm sau khi thức dậy, liền thấy những fan từng sinh ra hoài nghi đối với Tịch Nghiệp nhao nhao bắt đầu xin lỗi.
Fan trung thành với Tịch Nghiệp đều chạy đến Weibo của tôi, nói muốn làm fan hâm mộ tôi cả đời.
Tôi xem những bình luận kia, suýt nữa cười ra tiếng.
Chờ lúc bọn họ biết, tôi ôm tâm muốn có được Tịch Nghiệp mới làm tất cả nhưng chuyện này, bọn họ còn có thể nói ra lời tán thưởng tôi cả đời không?
Càng ngày càng nhiều minh tinh bắt đầu lên tiếng ủng hộ Tịch Nghiệp, đẩy Phong Cách lên đầu sóng ngọn gió.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-nuoi-em-ca-doi-co-duoc-khong/8.html.]
Trong đó có một cái Weibo đặc biệt nổi bật, chính là Cố Mộ Nhất lên tiếng ủng hộ trên Wechat.
Người khác đều nhắc đến Tịch Nghiệp, chỉ có cô ta, nhắc đến cả Tịch Nghiệp và tôi. Ý đại khái là xem xét từ một phương diện khác, tôi đúng là con gái của bạn bè Tịch Nghiệp, Tịch Nghiệp có thể nuôi lớn tôi cũng không dễ dàng.
Hơn nữa cô ta gọi tôi là cháu gái nhỏ, vô cùng thân thiết. Cứ như cô ta rất quen thuộc với Tịch Nghiệp, nên cũng rất quen thuộc với tôi.
Những nữ minh tinh khác ước gì tuổi tác của mình càng nhỏ càng tốt, còn cô ta thì mới vừa ba mươi tuổi đã gọi tôi là cháu gái nhỏ. Mục đích của Cố Mộ Nhất vô cùng rõ ràng, chính là nhằm vào Tịch Nghiệp.
Trong một loạt Weibo tiêu cực thì sự lên tiếng của Cố Mộ Nhất đã thu hút lực chú ý của mọi người. Các fan bắt đầu suy đoán quan hệ giữa cô ta và Tịch Nghiệp, còn lật ra scandal năm đó giữa hai người. Không còn ai thảo luận về thân thế của Tịch Nghiệp nữa.
Tin đồn này lập tức truyền khắp đoàn làm phim. Ngay cả Mạc Kiệt đến thăm cũng rất hứng thú với tin vịt này.
“Nghe nói anh Tịch đã ở cùng Cố Mộ Nhất?” Lúc tôi nghỉ ngơi, Mạc Kiệt tiến đến bên cạnh tôi.
Tôi nhìn Tịch Nghiệp và Cố Mộ Nhất đang diễn, quyển sổ trong tay bị tôi vò ra nếp nhăn.
“Cậu nghe nói từ đâu?” Tôi quay đầu nhìn Mạc Kiệt.
Tôi và Tịch Nghiệp ở chung một chỗ mà tôi cũng không biết, anh ta nghe được từ đâu chứ.
Mạc Kiệt không hề nhận ra sự không vui của tôi, tiến lại gần tôi: “Mọi người đều nói họ bí mật ở bên nhau đã lâu.”
Bí mật bên nhau đã lâu...
Những lời này lọt vào tai tôi, làm cho lòng tin vốn có của tôi biến mất không còn một chút xíu nào.
Tôi chưa bao giờ hỏi về cuộc sống riêng tư của Tịch Nghiệp. Trước kia không hỏi, bởi vì khinh thường. Bây giờ không hỏi, bởi vì không dám.
Nếu như anh thật sự cùng Cố Mộ Nhất bí mật ở bên nhau, tôi cũng không có khả năng biết, tựa như tôi không biết anh còn có thể hút thuốc.
Tôi đi tới bên cạnh Tịch Nghiệp, rút điếu thuốc trong miệng anh ra.
“Bắt đầu hút thuốc từ khi nào?” Tôi đặt điếu thuốc vào trong khay tàn thuốc trong thùng rác, quay đầu nhìn Tịch Nghiệp.
Rõ ràng lúc quay phim anh còn hăng hái, lúc này vẻ mặt lại tràn đầy mệt mỏi.
Tịch Nghiệp nhìn tôi một cái, lại quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Đây là một góc bí ẩn, nếu như không phải tôi luôn luôn chú ý hướng đi của anh, cũng sẽ không phát hiện một nơi không dễ bị người ta phát hiện như vậy. Từ nơi này nhìn ra là một con đường phồn hoa, người đến người đi rất náo nhiệt. Chỉ là sự náo nhiệt kia không hề liên quan đến chúng tôi.
“Vừa rồi em và Mạc Kiệt đang nói gì?” Tịch Nghiệp nhẹ nhàng nói.
Giọng điệu kia nhàn nhạt, thật giống như đang hỏi tôi, thời tiết hôm nay như thế nào.