Bà Chúa Truyện Pỏn Xuyên Vào Thanh Thủy Văn - 4.
Cập nhật lúc: 2024-06-02 03:20:59
Lượt xem: 310
Có lẽ là vì thi xong rồi, không như thường lệ, Thẩm Úc không tìm cách lôi cổ ta dậy như mọi khi, ta ngủ một giấc đến 12h30.
Trở mình thức dậy vươn vai một cái, chậm rãi đi xuống lầu, biết được Thẩm Úc sớm đã không có ở nhà.
Thật bất ngờ tên tư bản này không cắt tiền tiêu vặt của ta, cũng không hạn chế tự do của ta.
Tên oắt con này cải tà quy chính hướng thiện rồi sao?
Trong lúc còn đang nghi hoặc, bạn thân của ta Vương Sở Sở đột nhiên gửi cho ta một định vị, trực tiếp là một quán bar.
Kèm theo là một giọng nói: "Á, 8 anh zai ngọt nước ở đây.Thẩm Tang, hôm nay nếu mày không đến, mày sẽ hối hận cả đời đấy!"
Mấy anh? Con nhãi này nói mấy anh?
Ta nhanh chóng trả lời: Lập tức đến đây.
Mấy quy định mà Thẩm Úc cưỡng chế ta làm, ta đã sớm vứt lên chín tầng mây rồi.
Ta nhanh chóng trang điểm nhẹ nhàng, rồi thay một chiếc váy ngắn màu trắng tinh.
Bộ dạng vốn đã là khuôn mặt ngây thơ trong sáng, hiện tại càng thêm xinh đẹp động lòng người.
Lúc ta đến nơi, đã là một tiếng sau.
Trong phòng chỉ có Vương Sở Sở là con gái, còn lại là một loạt đàn ông ăn mặc không chỉnh tề.
Vương Sở Sở nhìn thấy ta bước vào, vui mừng kéo tay ta ngồi xuống.
"Chị em, mày tùy ý chọn!"
Một loạt đàn ông nhìn thấy ta bước vào, đôi mắt đều sáng lên như đèn pha, tranh nhau chào hỏi ta. Ta nhìn thấy da thịt bọn họ như ẩn như hiện lộ ra, chân có chút đứng không vững muốn oặc xuống.
Ta quét mắt một vòng, phát hiện người đứng ở cuối cùng, vẫn luôn im lặng không nói.
Hắn mím môi, cả người toát ra khí chất sinh vật sống chớ gần, loại bức bách này này, rất giống Thẩm Úc.
Thậm chí cả ngoại hình cũng có ba phần hao hao.
Không biết xuất phát vì lý do gì, cuối cùng ta chọn hắn.
Vương Sở Sở cười tươi vỗ bả vai ta: "Sao mắt chó mày sáng thế chứ! Đây là người đắt nhất trong này, giá 2 vạn đấy."
Chết tiệt? Đắt như vậy, quả nhiên cái quái liên quan chút ít đến Thẩm Úc cũng đều không có gì tốt.
Cuối cùng vẫn cắn chặt răng thanh toán tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ba-chua-truyen-pon-xuyen-vao-thanh-thuy-van/4.html.]
Trả tiền xong, hắn không nói một lời mà đi theo ta.
"Anh tên gì?"
"Thẩm Xuyên."
Ta không ngờ anh zai này cũng họ Thẩm, theo trí nhớ trong nguyên tác, Thẩm Úc không cha không mẹ, chứ đừng nói đến anh chị em, có lẽ chỉ là trùng hợp thôi.
Một ý muốn trêu ghẹo nảy ra: "Rót rượu cho tôi đi."
Thẩm Xuyên đứng dậy rót rượu, ta dứt khoát uống một ngụm lớn.
Không ngờ mình có tửu lượng kém đến vậy, chẳng mấy chốc đầu ta đã choáng váng dữ dội.
Choáng váng đến mức ta không còn nghĩ gì khác được nữa.
Men rượu lâng lâng dựa vào người Thẩm Xuyên, có lẽ là mùi nước hoa trên người hắn quá nồng, ta sinh ra một ít cảm giác kháng cự.
Bản năng không muốn ở quá gần hắn.
Lúc này thời gian còn sớm, Thẩm Úc có lẽ sẽ không về, ta dựa vào người Thẩm Xuyên, bất chấp cảm giác đó, lôi kéo ống tay áo hắn: "Theo tôi về nhà."
Mặc dù ta không có ý nghĩ đó đối với hẳn, nhưng hai vạn tệ cũng không phải là số tiền bỏ ra cho không, hắn chắc phải làm gì đó chứ.
Thẩm Xuyên cũng là chính nhân quân tử, không làm bất cứ điều gì quá đáng, ngay cả đặt tay lên vai ta cũng là một cái nằm tay lịch sự.
Nếu là trong truyện hớt, nên ở trong xe...
Kệ đi, ai bảo đây là truyện Thanh Thuỷ Văn.
Đến nơi, Thẩm Xuyên đỡ ta đi vào, trong lúc mơ màng, ta thấy có người đứng trước mặt.
Đầu óc càng choáng váng hơn.
Ta gục đầu vào vai Thẩm Xuyên, cố gắng không để Thẩm Úc phát hiện ra bộ dạng say sỉn của ta lúc này.
Thẩm Úc đ.ấ.m một phát vào mặt Thẩm Xuyên, Thẩm Xuyên không phản kháng, để mặc Thẩm Úc lôi ta về nhà.
Chưa kịp bước vào cửa, Thẩm Úc đã ép ta lên tường, trong mắt chứa đầy dục vọng chiếm hữu điên cuồng, ta bị doạ đến mức tỉnh rượu hơn phân nửa.
Thẩm Úc ôm chặt lấy ta trong lòng ngực, trong ánh mắt cũng không còn dịu dàng như thường ngày, tràn ngập điên cuồng bên trong đó.
"Thẩm Tang, không còn cơ hội nữa, đây là em tự tìm đến."
Nói xong, hắn nhấc cằm ta lên, cường ngạnh hôn lên môi ta.