Bà Mẹ Chồng Hãm Vía - 9
Cập nhật lúc: 2024-09-01 16:36:05
Lượt xem: 67
Không lạ gì khi Bối Bối quấn quýt với cô ta như vậy, hóa ra là cô ta đã có tính toán với Bối Bối.
"Chị dâu, chị nghe em giải thích" Tiểu Mai bước vào với nước mắt lưng tròng.
"Em là một cô gái chưa chồng, em cho Bối Bối bú, em không thấy xấu hổ à?
Em nói đi, em không biết xấu hổ sao?"
Giai Giai càng nói càng kích động, âm lượng càng lúc càng lớn, đến mức Trần Quyên và Tống Văn cũng bị gọi đến.
Tiểu Mai chỉ cúi đầu khóc nức nở bên chân Giai Giai, trông đến là tội nghiệp, khiến ai nhìn vào cũng không khỏi mềm lòng.
Quả nhiên, Trần Quyên vừa bước vào đã vội vàng đến đỡ Tiểu Mai dậy.
"Con nói xem, nửa đêm lại phát điên cái gì thế?"
Trần Quyên mở miệng là đã trách mắng Giai Giai.
Giai Giai thực sự không thể chịu đựng thêm nữa, cô đã chịu đựng đủ sự thiên vị của Trần Quyên đối với Tiểu Mai.
Mỗi ngày khi mệt mỏi trở về từ cửa hàng, cô đều thấy Trần Quyên và Tiểu Mai dạo chơi trong khu phố với đứa bé.
Một số người không biết chuyện còn khen ngợi mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu tốt đẹp của họ, Trần Quyên cũng như Tiểu Mai chưa bao giờ phản bác.
Giai Giai đã thấy điều này không chỉ một hay hai lần, ngay cả bà tám trong khu phố cũng đến nhắc nhở cô.
Đúng là không thể chịu nổi nữa.
13
"Mẹ, Tiểu Mai lại cho Bối Bối b.ú sữa."
Khi nghe vậy, Giai Giai nghĩ rằng Trần Quyên và Tống Văn sẽ tức giận, ít nhất cũng sẽ trách móc Tiểu Mai.
Nhưng, Trần Quyên không thèm nhúc nhích mắt, chỉ mở miệng châm chọc:
"Cho b.ú thì làm sao, con có làm được không? Giai Giai à, Tiểu Mai vì đứa trẻ mà làm đến mức này, con nên cảm thấy hài lòng mới đúng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ba-me-chong-ham-via/9.html.]
Giai Giai lúc đó chỉ cảm thấy m.á.u dồn hết từ chân lên đến não:
"Hài lòng? Tôi đâu có hài lòng, đó là con tôi. Để cô ta cho bú? Thế có hợp lý không?"
Trần Quyên mở miệng, nhưng chưa kịp lên tiếng thì Tiểu Mai đã đứng ra:
"Chị dâu, mọi người đừng cãi nhau nữa. Là lỗi của em."
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
"Chị dâu, em rất yêu Bối Bối.
Em ở quê cũng đã có một đứa bé, nhưng nó vừa mới ra đời đã bị cha nó mang đi.
Em dù nhớ con nhưng không được gặp nó nên dì Quyên đã thương tình đưa em đến đây để chăm sóc Bối Bối.
Mỗi lần em nhìn thấy Bối Bối, em như nhìn thấy đứa bé của mình vậy."
Tiểu Mai vừa nói vừa khóc, khi những lời này cất lên, cả ba người đều thay đổi sắc mặt.
Giai Giai lập tức an ủi Tiểu Mai, cô gái này hóa ra cũng là một số phận khổ sở như mình.
Giai Giai không tiếp tục làm khó Tiểu Mai nữa, chỉ yêu cầu cô không được cho bé b.ú sữa nữa.
Tiểu Mai rưng rưng nước mắt, vội vàng gật đầu.
Phụ nữ mà, sao phải làm khó nhau?
Sự không hài lòng với Tiểu Mai của Giai Giai cũng dần tan biến trong cảnh tượng ồn ào tối nay.
Nhưng cô vẫn tò mò về quá khứ tình cảm của Tiểu Mai.
Hỏi Tống Văn, anh ta lắp bắp trả lời: "Sao lại quan tâm chuyện của người khác thế?"
Hỏi Trần Quyên, bà chỉ nói: "Lo cho chính mình là đủ rồi."
14
Cũng đã trôi qua một thời gian kể từ lần náo loạn trước đó.
Hiện tại, cả gia đình có vẻ rất hòa thuận và vui vẻ.