Bạch Nguyệt Quang của chồng tôi mất trí nhớ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-10-05 09:01:33
Lượt xem: 154
1
Trong bữa tiệc đính hôn, Hoắc Trạch Hành trả lời một cuộc điện thoại rồi bỏ một mình tôi ở lại.
Bạch Nguyệt Quang Lý Chân Chân của anh ấy bị tai nạn giao thông.
Không bao lâu sau, tôi chạy theo đến đó, khi đến nơi, tình cờ nhìn thấy Lý Chân Chân đang nắm tay Hoắc Trạch Hành, hai mắt đẫm lệ nói những lời bày tỏ:
“Anh Trạch Hành, em xin lỗi, đều là mẹ em ép em. Em sẽ không ra nước ngoài. Em muốn ở lại cùng anh vượt qua khó khăn. Cho dù mẹ em có từ mặt em, em cũng sẽ không bỏ rơi anh! Nếu anh thực sự phá sản, em sẽ ra ngoài làm công, em sẽ nuôi anh!”
Thân thể Hoắc Trạch Hành trở nên cứng đờ, anh ấy nhẹ nhàng an ủi Lý Chân Chân mấy câu, sau đó hỏi bác sĩ đã xảy ra chuyện gì.
Bác sĩ cho biết não bộ của Lý Chân Chân bị tổn thương, cô ấy đã mất đi đoạn ký ức trong 7 năm qua.
Trí nhớ của cô ấy dừng lại ở thời điểm chuẩn bị đính hôn với Hoắc Trạch Hành nhưng lại bị mẹ cô ấy bắt chia tay, ra nước ngoài.
Hoắc Trạch Hành nhìn Lý Chân Chân, trong mắt tràn đầy cảm xúc phức tạp.
Tôi gõ cửa một cái, phá bỏ cảnh thâm tình trong phòng bệnh.
Lý Chân Chân ngơ ngác nhìn về phía tôi: “Cô là ai?”
Tôi chậm rãi đi đến bên cạnh Hoắc Trạch Hành, nắm lấy tay anh: “Tôi tên Trình Nhất Nghiên, vị hôn thê của Hoắc Trạch Hành.”
Sắc mặt Lý Chân Chân trắng bệch, thảng thốt nhìn sang Hoắc Trạch Hành: “Có phải em đã mất anh rồi không?”
Giống như là một phản xạ có điều kiện, Hoắc Trạch Hành hất tay tôi ra, bởi vì lực rất mạnh, cơ thể tôi còn lắc lư hai lần.
Anh ấy nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên khóe mắt cô: “Em không mất anh.”
“Nhưng cô ấy…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bach-nguyet-quang-cua-chong-toi-mat-tri-nho/chuong-1.html.]
“Cô ấy chỉ là một người bạn thôi. Vị hôn thê của anh vẫn luôn là em.”
Nói xong, khi anh quay lại nhìn tôi, vẻ dịu dàng trên khuôn mặt biến mất, chỉ lạnh lùng nói với tôi: “Ra ngoài!”
2
Lý Chân Chân là mối tình đầu của Hoắc Trạch Hành, cả hai người hẹn hò từ trung học cho tới đại học, đến năm cuối đại học, công việc kinh doanh của Hoắc Trạch Hành gặp khó khăn, ngay lúc đó Lý Chân Chân chia tay với Hoắc Trạch Hành rồi ra nước ngoài.
Lúc đó bọn họ chuẩn bị đính hôn, Hoắc Trạch Hành không thể chấp nhận được, cả ngày uống rượu để giải sầu.
Tôi thừa nhận, tôi đã thừa cơ chen vào.
Ai bảo ngay từ ngày đầu tiên vào đại học tôi đã yêu Hoắc Trạch Hành? Nhưng lúc đó anh ấy đã có bạn gái, tôi chưa bao giờ bày tỏ tình cảm của mình.
Sau khi bọn họ chia tay, là tôi mặt dày tiếp cận, chịu đựng những lời lạnh nhạt của anh ấy, quan tâm chăm sóc anh ấy, từng chút từng chút kéo anh ấy ra khỏi vũng bùn.
Có thể nói, tôi đã đồng hành cùng Hoắc Trạch Hành trong thời kỳ anh ấy sa sút nhất.
Đợi suốt bảy năm, đợi đến lúc anh ấy thành công trong sự nghiệp, cuối cùng cũng đợi được anh ấy cầu hôn tôi.
Nhưng Lý Chân Chân vừa trở về, tôi đã lập tức không còn là vị hôn thê của anh ấy nữa.
Khoảnh khắc Hoắc Trạch Hành hất tay tôi ra, tôi biết mình đã thua rồi.
Hoắc Trạch Hành đi suốt đêm không về.
Lúc bình minh, tôi đặt chiếc nhẫn đính hôn lên bàn cạnh giường ngủ, thu dọn vali rồi rời khỏi ngôi nhà mà chúng tôi đã chung sống mấy năm nay.
[ Chúng ta chia tay đi.]