Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạch nguyệt quang đấu với chu sa - Chương 21

Cập nhật lúc: 2024-11-02 00:44:57
Lượt xem: 17

Vài tháng sau, Ninh Âm hạ sinh một bé trai.

 

Phủ đệ yên tĩnh này cuối cùng cũng đón nhận tin vui.

 

Ninh Âm muốn nuôi đứa bé bên cạnh ta.

 

Ta từ chối.

 

Ta biết nàng muốn đứa bé có thân phận đích xuất.

 

Đứa bé được ghi dưới danh nghĩa của ta, nhưng vẫn do Ninh Âm trực tiếp nuôi dưỡng.

 

Ngày thường mang đứa bé đến cho ta xem là được.

 

Ta và Ninh Âm đặt tên cho đứa bé là Hoằng An.

 

Mang ý nghĩa mong con lớn lên bình an.

 

Do Tiêu Thừa Vũ, hoàng thượng đặc biệt ưu ái Duệ Vương phủ.

 

Hoàng thượng đã già, luôn chuẩn bị đường đi nước bước cho Thái tử.

 

Vì ca ca trong vụ ám s-á-t ở hành cung được Thái tử để mắt.

 

Lại được hoàng thượng đặc cách đề bạt làm Trung thư xá nhân.

 

Dù chỉ là quan ngũ phẩm, nhưng trong hai năm ngắn ngủi đã thăng hai lần.

 

Đã là rất hiếm có.

 

Hơn nữa Trung thư xá nhân lại là chức vụ quan trọng, thường là con đường tắt lên làm tể tướng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bach-nguyet-quang-dau-voi-chu-sa/chuong-21.html.]

 

Người sáng suốt đều thấy rõ, hoàng thượng muốn trọng dụng ca ca.

 

Còn Tiêu Thừa Vũ xem như đã nửa ch-ếc nửa sống.

 

Đối với Thái tử không có mối đe dọa nào.

 

Về sau, ta là một phụ nữ trong hậu viện, chỉ có thể dựa vào ơn vua, tuyệt đối không có hai lòng.

 

Hoàng thượng ưu ái Minh gia, đó là ân huệ lớn.

 

Người đời chỉ khen ngợi hoàng thượng là vị minh quân nhân nghĩa.

 

Lại một mùa xuân nữa, Tiêu Thừa Vũ vẫn chưa tỉnh.

 

Hoa đào trong phủ nở rực rỡ, ta cùng Ninh Âm đứng dưới hành lang, nhìn Hoằng An chơi đùa trong sân.

 

Ninh Âm sợ lạnh, khoác một chiếc áo choàng dày.

 

Cổ áo đỏ rực tôn lên làn da trắng như tuyết của ả, như lần đầu khi ta mới vào phủ nhìn thấy.

 

"Lúc trước, ta vì cứu hắn mà suýt mất m-ạ-ng."

 

"Hắn đưa ta vào phủ, trồng đầy hoa quế trong phủ cho ta, nhưng cuối cùng, nở rộ trong phủ lại là hoa đào."

 

Giọng Ninh Âm nhạt nhẽo, nhưng vẫn nghe ra một chút buồn bã.

 

"Trước đây ta cũng ghét ngươi, ghét ngươi đã cướp hắn đi, nhưng sau này ta mới nhận ra, gả cho hắn không phải là ý của ngươi."

 

Ta ngẩng đầu nhìn đàn nhạn bay về phía nam, hít sâu một hơi.

 

"Mọi chuyện đã qua rồi."

Loading...