BẠCH NGUYỆT QUANG LÀ THANH MAI - 8 (HẾT)
Cập nhật lúc: 2024-10-27 02:50:06
Lượt xem: 733
Diệp Khiên mừng rỡ, không ngừng gật đầu: “Lộ Từ muốn anh làm gì cũng được!”
Tôi đã đưa hắn đến bệnh viện.
Vừa hay khoa phụ sản gần đây đang phổ cập một ít kiến thức mang thai, mô phỏng hiện trường phẫu thuật chấm dứt mang thai.
Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp Khiên, cùng hắn xem qua một lần, chuyện tôi đã trải qua ngày hôm đó.
Các loại tiểu dụng cụ lạnh lẽo, từng cái dò vào cơ thể tôi.
Theo từng bước trình bày của bác sĩ, tôi cảm nhận rõ ràng tay Diệp Khiên lạnh đến mức gần như không giống người sống.
Nhưng tôi không định buông tha hắn như vậy, tôi tiến đến bên tai hắn nhẹ giọng nói: “Là anh tự tay làm cho cục cưng của anh trải qua chuyện này, Diệp Khiên, tôi rất đau, chắc chắn cục cưng cũng đau lắm. Nói không chừng, đó là một bé gái.”
Hai mắt Diệp Khiên vô thần, linh hồn như bị rút cạn.
Tôi đưa ra yêu cầu từ hôn với cha mẹ Diệp Khiên, mẹ Diệp Khiên trực tiếp tới thành phố A, hẹn tôi ra ngoài.
Bà ấy tận tình khuyên tôi tha thứ cho Diệp Khiên, tôi chỉ nói hai câu.
“Nỗi đau mất đi đứa bé, dì đã trải qua hai mươi năm, hẳn là hiểu rõ hơn tôi chứ?”
“Nếu Thiển Thiển bị người ta hại chết, bà có tha thứ cho hung thủ không?”
Môi mẹ Diệp Khiên ngập ngừng, tôi cười nhìn bà ấy, trong mắt đầy thù hận. Tôi sẽ không tha thứ cho Diệp Khiên, tuyệt đối không.
Vừa dứt lời, phía sau bình phong phòng trà có một người đi ra. Là Diệp Khiên, hắn vừa khóc vừa cười với tôi: “Lộ Từ, em không tha thứ cho anh, anh cũng không tha thứ được bản thân mình, từ ngày đó đến giờ, mỗi buổi tối anh đều gặp ác mộng, mơ thấy cục cưng toàn thân đều là máu, đang khóc với anh.”
Người bạn chung của tôi và Diệp Khiên gọi điện thoại tới khuyên tôi, nói tình trạng tinh thần của Diệp Khiên rất kém, mỗi ngày uống rất nhiều thuốc, không dám ngủ, bởi vì chỉ cần nằm mơ, sẽ nhìn thấy đứa bé m.á.u chảy đầm đìa.
Tôi không chán quấy rầy, chỉ mất ngủ gặp ác mộng làm sao đủ, đã đến lúc tặng cho Diệp Khiên một món quà cuối cùng rồi.
Tôi lấy điện thoại ra, bấm một số.
“Bạn học Trương Thuần, muốn gặp mặt một lần không?”
18
“Ồ, chó không đổi được ăn phân, nhiều năm rồi mà cô ta vẫn đê tiện như vậy.”
Trong quán cà phê, nghe được chuyện của ba chúng tôi, phú bà Trương Thuần tỏ vẻ khinh thường.
Năm đó Mạnh Tuyết vì bạn trai con nhà đại gia của Trương Thuần mà chia tay với Diệp Khiên, tên tên bạn trai đó đã rất nhanh đề nghị chia tay với Trương Thuần, quay đầu thông đồng với Mạnh Tuyết.
Trương Thuần điều tra ra trước khi chia tay hai người đã bắt đầu mập mờ từ sớm, tức giận đến đánh tên bạn trai đó một trận, lại trở mặt với cô ta, nhưng có rất nhiều người không tin, bảo vệ Mạnh Tuyết.
“Cô biết không? Khi đó mọi người đều nói là do tính tình thất thường của tôi khiến bạn trai mất mặt, đàn ông đều thích kiểu phụ nữ dịu dàng săn sóc như Mạnh Tuyết, biết người biết ta cũng tốt quá phải không?”
Tôi giao một ít chứng cứ cho Trương Thuần, sau đó, sau khi cô ấy biên tập lại đã gửi tới nhóm bạn học trung học và diễn đàn đại học.
Nhiều năm đã trôi qua, Mạnh Tuyết lại có thêm một tin đồn nóng hổi: Can thiệp vào mối quan hệ của bạn trai cũ, kiêu ngạo, khiêu khích khiến vợ sắp cưới của người ta sảy thai.
Và lần này bằng chứng đều xác thực, Mạnh Tuyết đã mất tất cả trong vòng bạn bè trước đây của cô ta. Trương Thuần đã trả thù thành công rồi.
Còn tôi hơi thêm dầu vào lửa một chút, để chuyện này đ.â.m tới chỗ người có tâm, vì thế không lâu sau, Mạnh Tuyết bị công ty lấy lý do lối sống không tốt bị sa thải.
Cuộc sống của Diệp Khiên cũng không dễ chịu. Chuyện này sau khi lên men trên mạng xã hội, hắn được xếp vào diện điển hình của đàn ông khốn nạn, cư dân mạng cùng nhau tấn công, chống lại sản phẩm của công ty Diệp Khiên.
Lúc này, Mạnh Tuyết lại tìm Diệp Khiên gây rối. Nhưng Diệp Khiên vẫn cho rằng đoạn ghi âm kia là do Mạnh Tuyết thu lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bach-nguyet-quang-la-thanh-mai-xgwa/8-het.html.]
Trong mắt Diệp Khiên, bảy năm trước, Mạnh Tuyết vì trai nhà giàu mà bỏ hắn, bảy năm sau lại chẳng biết xấu hổ trở về cầu hợp lại, không thương tiếc hại c.h.ế.t đứa con ruột mà hắn chờ mong đã lâu.
Thù mới hận cũ, cộng thêm trạng thái tinh thần tồi tệ của Diệp Khiên, không cần suy nghĩ nhiều, cũng biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Mạnh Tuyết báo cảnh sát, Diệp Khiên cố ý đả thương người nên bị vào tù.
19
Không còn hi vọng tái hợp, Mạnh Tuyết đương nhiên hung hăng kiếm một khoản bồi thường, lựa chọn hòa giải.
Cô ta bị Diệp Khiên đánh cho mặt mũi bầm dập, không biết tại sao lại bị Trương Thuần lấy được hình ảnh này, thế là lại được tuyên dương một trận nữa.
Bạn học va bạn tốt trước kia đều nói là hai người này chó cắn chó, đáng đời, cười nhạo Mạnh Tuyết trà xanh biến thành đầu heo.
Sự nghiệp của Diệp Khiên cũng hoàn toàn chấm dứt.
Đồng bọn của Diệp Khiên đã sớm muốn đá Diệp Khiên, không bao lâu sau, Diệp Khiên bị ép nghỉ việc.
Diệp Khiên đổi số điện thoại riêng gửi tin nhắn cho tôi, chặn số này thì lại có số khác, có đôi khi còn gửi đầy ảnh chụp chai rượu rỗng tới, ngay cả chữ viết cũng lộ ra hơi thở của men rượu.
Hắn nói với tôi về những căng thẳng và nỗi đau trong thời gian này, nói rằng mọi thứ của hắn đã bị hủy hoại và cảm thấy tinh thần của hắn sắp sụp đổ, cầu xin tôi tha thứ cho hắn.
Tôi tiện tay phát 0.09 đồng lì xì qua cho hắn: [thiếu một xu, bởi vì anh một hào cũng không đáng.]
Tôi quả thực muốn cười, xã giao, gia đình, sự nghiệp hoàn toàn sụp đổ, đây chẳng lẽ không phải là do Diệp Khiên tự tìm sao?
Đối với một người đàn ông mà nói, giữ nghiêm giới hạn đạo đức, khó như vậy sao?
Nhìn thấy trạng thái tinh thần của Diệp Khiên càng lúc càng dị thường, tôi quyết định tặng món quà cuối cùng cho hắn.
Tôi đã gọi cho hắn và nói với hắn tất cả sự thật.
Diệp Khiên nghe xong, trầm mặc hồi lâu, cuối cùng chỉ hỏi tôi một câu: “Cho nên khi lúc anh học kiến thức nuôi con, mua những đồ chơi và quần áo cho trẻ sơ sinh, đứa bé đã sớm không còn, phải không?”
“Tất cả đều do anh gieo gió gặt bão, đã bên nhau lâu như vậy, chỉ cần anh có thể có chút lương tri có điểm mấu chốt, chúng ta sẽ không đi đến bước này. Diệp Khiên, anh làm cho tôi vô cùng ghê tởm, tôi căn bản là không muốn để cho con mình được sinh ra trên thế giới với cái gen kém chất lượng như vậy, hiểu không?”
Tôi nghĩ Diệp Khiên sẽ nổi giận, sẽ nổi điên. Nhưng hắn lại bắt đầu cầu xin tôi: “Lộ Từ, anh biết sai rồi, em muốn trả thù anh thế nào cũng được, anh chỉ có em, đừng rời khỏi anh...”
Cục cưng đã không về được, cho nên Diệp Khiên, chúng ta cũng vậy, không có khả năng.
20
Dù bất tiện nhưng tôi cũng thay đổi tất cả phương thức liên lạc, cho rằng chuyện này cứ như vậy kết thúc nhưng cảnh sát lại gọi điện thoại tìm tôi.
Trong một căn phòng đầy đồ dùng cho trẻ sơ sinh, nào búp bê, đồ chơi, tôi nhìn thấy t.h.i t.h.ể của Diệp Khiên. Hắn bình thản nhắm mắt lại, giống như đang ngủ.
Cảnh sát nghiêm túc tra hỏi tôi, nói cuộc điện thoại cuối cùng của Diệp Khiên khi còn sống là tôi gọi.
Sau đó, cảnh sát đưa cho tôi một phong thư: “Di thư này, có lẽ là để lại cho cô.”
Tôi trực tiếp bỏ qua đoạn văn nhỏ tình cảm dạt dào phía trước, đọc ngay câu cuối cùng: [Con tự sát không liên quan đến bất cứ ai, là con không xứng tiếp tục sống trên thế giới này, cha mẹ, xin lỗi, con lấy mạng của mình bồi thường cho con của con, nhưng Lộ Từ, em phải sống thật tốt, em phải hạnh phúc.”
21
Hối hận đến muộn còn rẻ hơn cỏ rác.
Tôi bước ra khỏi cửa và ném thẳng thư vào thùng rác.
(HẾT)