Bạch Nguyệt Quang Trong Tay Cầm Kịch Bản Đại Nữ Chủ - Chương 02
Cập nhật lúc: 2024-04-21 09:45:36
Lượt xem: 975
3
Trở về biệt thự cao cấp quen thuộc, ba mẹ đã chuẩn bị xong một bàn đồ ăn để nghênh đón tôi trở về.
Tôi chào hỏi, nói là muốn đi lên phòng thu dọn một chút trước.
Trước đến nay tôi không thích bị người khác xâm phạm, người nhà cũng đều biết, cho nên trừ khi có người định kỳ vào quét dọn ra, tôi không cho phép ai tùy tiện đi vào.
Cho nên khi tôi tùy tiện liếc qua một cái, có thể phát hiện – –
Trang sức trên bàn đã bị người động qua.
Trang sức châu báu của tôi nhiều đến đếm không xuể, chứa đầy mấy cái tủ, có lẽ người lấy đi cũng không ngờ tôi lại nhớ rõ ràng như vậy, thậm chí còn có thể biết cái vòng cổ nào bị mất.
Xuỵt.
Tôi cụp mắt xuống, cười lạnh một tiếng.
Trong vòng bạn bè đã có không ít bình luận bàn tán, chỉ là vài vị ngày thường sôi nổi nhất lại không có động tĩnh. Tôi đã biết, người phục vụ kia đã nói ra lời của tôi.
Chỉ là tùy ý lướt, tôi dừng mắt lại.
Chỉ thấy bọn họ cùng nhau đăng ảnh chụp chung của Khương Tảo Kiều và Lạc Thời Văn, chỉ thấy Khương Tảo Kiều mặc một chiếc váy dài trắng tinh, ngồi trước bánh kem cười nhẹ, khóe môi mang theo độ cong như có như không.
Thoạt nhìn, bọn họ thật sự rất đẹp đôi.
Định hướng bài đăng của bọn họ cũng rất rõ ràng, cái gì mà [Trước nay chưa từng thất cô gái nào ngây thơ và tốt bụng như Kiều Kiều, đưa anh Văn ra khỏi một đoạn tình cảm thất bại], [Lúc trước tôi có rất nhiều lời khen trái với lương tâm đối với người nào đó, nhưng hiện tại tôi thật sự hy vọng Kiều Kiều có và anh Văn có thể hạnh phúc].
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bach-nguyet-quang-trong-tay-cam-kich-ban-dai-nu-chu/chuong-02.html.]
Ánh mắt tôi dừng lại trên vòng cổ giữa cổ của cô gái trên hình.
Một đám ngu ngốc này bày ra ca khúc tình yêu của bạn trai cũ của tôi là có thể làm tôi tức đến dậm chân sao? Hay bởi vì gia thế và diện mạo không có cái nào có thể khiêu khích tôi, mới đem người đàn ông tôi chẳng thèm đến xem như một chiến lợi phẩm để khiêu khích tôi?
Thu hồi tầm mắt, tôi ấn điện thoại, chậm rãi đi xuống lầu, đến trước mặt ba mẹ, lộ ra một bộ dạng nước mắt lưng tròng, như thể đã chịu uất ức rất lớn.
“Ba……
“Bọn họ đều ức h.i.ế.p con……”
Đã nói rồi, tôi hiểu hết, trước kia tôi cũng là trà xanh.
4
Sau khi về nước, theo lý tôi nên trở về trường học tốt nhất tại địa phương.
Trường học này là đại học tư lập do mấy gia tộc lớn hợp tác, có chút khác với đại học bình thường, dựa theo lớp học cố định mà đưa ra giáo trình học.
Lúc có được danh sách lớp, không ngoài dự liệu thấy được mấy cái tên quen thuộc kia.
Tôi chỉnh lại chiếc kính gọng vàng. Đã nhiều ngày không nhìn thấy Khương Tảo Kiều, không biết có phải ba của tôi nổi trận lôi đình vì chuyện của tôi hay không, cô ta tự giác chột dạ, cho nên không dám trở về.
Nhưng mà không sao.
Tôi nhìn ba chữ to [Khương Tảo Kiều] trên danh sách, tôi bất ngờ, thì ra tiền lương của bảo mẫu nhà chúng tôi lại cao đến thế, tôi đây tràn ngập chờ mong đối với cuộc sống vườn trường.
Dù sao thì…… Vòng cổ của tôi vẫn còn trong tay cô Khương.