Bạch nguyệt quang và nốt chu sa (edit tự đặt) - 9
Cập nhật lúc: 2024-06-19 00:13:57
Lượt xem: 78
Vì là hoạt động do đơn vị tổ chức nên có rất nhiều gia đình tham dự.
Ngoài ra còn có người có con nhỏ, con của chị Vương ở bàn làm việc bên cạnh tôi vừa mới vào mẫu giáo, đội một chiếc mũ ngư dân nhỏ, trông rất dễ thương.
"Trước kia có bao giờ anh rất thích trẻ con không?"
Tôi dùng đồ ăn nhẹ trêu chọc Tống Tự, còn Tống Tự thì vuốt mái tóc dài của tôi ra sau lưng.
"Anh vẫn rất yêu thích trẻ con, thế em thì sao? Em có thích trẻ con không?"
Tôi quay sang nhìn anh.
"Anh rất thích. Đặc biệt là......"
Anh dựa sát vào tôi rồi nói thầm.
"Nếu đó là con của chúng ta."
「......」
Hành trình đến Cảnh Huyền không dài, tôi phải đứng đợi xe mất một lúc, mặc dù đã bôi kem chống nắng nhưng tôi vẫn cảm thấy ánh nắng mặt trời hơi gắt.
Tôi đang định lấy tay lên che nắng, thì Tống Tự đã mở ô ra che cho tôi.
Anh ấy dùng đôi mắt đầy sao nhìn tôi, trông y như, "Tôi hiểu vợ tôi nhất."
Tôi đang định nói vài lời với anh thì một chiếc taxi dừng lại trước mặt.
Chiếc xe phanh rất gấp, người lái theo quán tính còn bị đập mạnh về phía trước.
Một người phụ nữ loạng choạng bước ra khỏi xe rồi chạy lại nắm lấy cánh tay của Tống Tự.
"Này...... Cô đang làm gì vậy? Cô là ai thế?"
Ở đây có khá nhiều người là đồng nghiệp của tôi, nhìn thấy tiếng động bên này, đa số mọi người đều quay lại nhìn.
"Tống Tự, cậu đi cùng tôi."
Tôi không biết cô gái đang kéo tay anh là ai, nhưng nhìn biểu hiện của Tống Tự với cô ta thì rõ ràng là anh biết cô ta.
Nhìn vẻ mặt lo lắng của người phụ nữ, Tống Tự vẫn đứng yên không nhúc nhích.
"Kiều Tư Hân, cô ta nhảy lầu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bach-nguyet-quang-va-not-chu-sa-edit-tu-dat/9.html.]
Thái dương tôi giật giật.
Cái tên này xuất hiện đúng là không phải chuyện gì tốt đẹp.
"Bây giờ thì cô ta đã được cứu rồi, nhưng cô ta cần truyền m.á.u gấp, Tống Tự, anh biết cô ta có m.á.u âm tính Rh-, mà hiện tại, ngân hàng m.á.u không thể cung cấp m.á.u được."
"Bây giờ chỉ có anh mới có thể cứu cô ấy thôi, Tống Tự!"
Nhóm m.á.u của Tống Tự cũng là m.á.u gấu trúc rất hiếm, còn được gọi là m.á.u rh âm tính, chuyện này tôi biết.
Còn tại sao Kiều Tư Hân nhảy lầu, tại sao lại nhảy xuống, có phải là vì Tống Tự không? Trong lúc nhất thời, đầu óc cũng có chút lộn xộn.
Tống Tự im lặng đứng đó, người phụ nữ có kéo anh thế nào anh cũng không đi.
Người phụ nữ quay lại nhìn tôi rồi đột nhiên quỳ xuống trước mặt tôi.
"Cô là vợ của Tống Tự phải không? Xin chào, tôi là em gái của Kiều Tư Hân, tôi biết nhà họ Kiều chúng tôi đã làm sai rất nhiều, nhưng bây giờ chỉ có Tống Tự mới có thể cứu cô ấy.....”.
"Tôi cầu xin cô, tôi cầu xin cô, xin cô bỏ qua những ân oán trước đây, để Tống Tự đến truyền m.á.u cho Kiều Tư Hân nhà chúng tôi, đây là cứu người......”
Người phụ nữ quỳ trên đất liên tục cầu xin tôi, và ngày càng có nhiều người nhìn về phía chúng tôi.
Tôi cảm thấy đầu mình như đang ở trong một mớ hỗn độn, còn tiếng khóc của cô ta thì cứ kích thích trái tim tôi, giống như hôm nay tôi không đồng ý thì sẽ không thể rời đi vậy.
Sau một lúc rất lâu, tôi mới nghe thấy giọng nói của Tống Tự.
"Tôi sẽ đi cùng cô."
Rất thấp và rất nhẹ.
Nhưng như vậy, lại cực kỳ đáng tin.
Người phụ nữ giật mình đứng trước mặt tôi, chưa kịp lau nước mắt đã cười toe toét.
Từ đầu đến cuối, từ lúc cúi xuống ngồi vào xe cho đến lúc đóng cửa xe, Tống Tự cũng không nhìn tôi.
Tôi ngơ ngác nhìn chiếc taxi lái đi.
Đến lúc này, tôi mới chợt nhận ra rằng, tôi đã giấu, không nói cho Tống Tự một tin rất tốt.
Tôi có thai.
Và anh không biết.
Sau này, anh cũng sẽ không bao giờ có cơ hội biết nữa.