Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạch Nguyệt Quang Vạn Nhân Mê HE Với Thế Thân Rồi! - Chương 135: Lục Minh Phong đi công tác ở Phong Thành

Cập nhật lúc: 2024-10-30 09:19:34
Lượt xem: 11

Dù đã từng thấy qua tham vọng mạnh mẽ như một vị vua của Tô Dĩ Trần, Thẩm Nguyên vẫn luôn cảm thấy kinh ngạc trước Tô Tô, sau đó sẵn lòng quỳ gối thần phục anh.

 

Tô Tô có tham vọng và khí thế như vậy.

 

Hơn nữa, nói được làm được.

 

Khi Thẩm Nguyên mới bị đuổi ra khỏi nhà, được Tô Dĩ Trần thu nhận, Tô Dĩ Trần đã đưa tay về phía anh ấy.

 

Năm đó, trong một buổi đêm tối đen, khuôn mặt chàng trai trầm tĩnh và lạnh lùng: "Có hứng thú cùng tôi làm nên một sự nghiệp lớn không?"

 

Ngày hôm ấy, Thẩm Nguyên không biết bị ma xui quỷ khiến thế nào, mà đã quyết định theo chàng trai nhỏ hơn mình bốn tuổi cùng nhau khởi nghiệp, bôn ba khắp nơi, Tô Tô quyết đoán, dùng trí não, dùng mối quan hệ, tầm nhìn độc đáo, mỗi nước cờ đều vô cùng chính xác.

 

Anh ấy thề rằng, ngay cả những người dày dạn kinh nghiệm trong thương trường hai mươi năm cũng không có sự quyết đoán và tầm nhìn sắc bén như Tô Dĩ Trần.

 

Tô Dĩ Trần có tài năng thiên bẩm trong thương trường. Cũng có ý thức lãnh thổ độc lập.

 

Ban đầu, Thẩm Nguyên đã từng có ánh nhìn coi thường Tô Dĩ Trần, cho rằng một chàng trai nhỏ hơn mình bốn tuổi thì hiểu biết gì? Làm sao có thể so sánh với mấy lão già dày dặn kinh nghiệm đó?

 

Nhưng cuối cùng, Tô Dĩ Trần đã dùng năng lực của mình để đập tan sự kiêu ngạo của anh ấy.

 

Tô Dĩ Trần không chỉ thành công trong việc thành lập công ty, mà còn khiến công ty của mình phát triển rực rỡ khắp nơi trong nước.

 

Thẩm Nguyên đã theo Tô Dĩ Trần nhiều năm, từ tận đáy lòng cảm thấy khâm phục và phục tùng anh.

 

"Được, Tô Tô, nếu cậu tự tin, thì tôi hoàn toàn tin tưởng cậu!" Đôi mắt Thẩm Nguyên sáng lên, làm việc cùng một lãnh đạo như vậy, tương lai của anh ấy nhất định sẽ rực rỡ.

 

Tô Dĩ Trần khẽ gật đầu, đưa tập tài liệu đã chỉnh sửa cho Thẩm Nguyên, sau đó giải thích một loạt các chính sách mới của công ty. Nội dung thảo luận của hai người rất phức tạp và khó hiểu, chỉ những tổng giám đốc thường xuyên tiếp xúc với lĩnh vực tài chính thương mại mới có thể hiểu rõ. Thẩm Nguyên lắng nghe vô cùng nghiêm túc cẩn thận.

 

Bùi Túc Nguyệt chống cằm, gần như mê mẩn vẻ đẹp trai của vợ mình khi chăm chỉ làm việc.

 

Bùi thị liên quan đến các lĩnh vực trang sức, quần áo cao cấp, nước hoa, thời trang, v.v.

 

Cậu không hiểu được cuộc trò chuyện của hai người, nhưng Bùi Túc Nguyệt biết rằng…

 

Tô Dĩ Trần đang dệt một tấm lưới mới, và tấm lưới này đang dần hình thành.

 

Tô Dĩ Trần đang tạo dựng một huyền thoại về đế chế thương mại khổng lồ.

 

Cậu tin rằng, Tô Tô của cậu trong tương lai sẽ trở thành vị vua duy nhất của đế chế thương mại to lớn này.

 

Sau khi Thẩm Nguyên hoàn tất trao đổi công việc với Tô Dĩ Trần, anh ấy phấn khởi đứng dậy, cười nói: “Được, vậy tôi sẽ bắt tay vào làm ngay.”

 

Anh ấy xoay người rời đi.

 

Khi mở cửa, Thẩm Nguyên quay lại nhìn thoáng qua Bùi Túc Nguyệt, che đi sự mất mát trong mắt.

 

Một Tô Tô xuất sắc như vậy, ai mà không yêu chứ? Đừng nói Bùi Túc Nguyệt mê mẩn, ngay cả Thẩm Nguyên cũng phải thừa nhận rằng, trái tim anh ấy đã sớm đặt ở trên người Tô Dĩ Trần.

 

Tô Dĩ Trần có một sức hút đặc biệt, giống như một ngọn lửa, bọn họ đều là những con thiêu thân, dù biết rằng lao vào lửa sẽ tự hủy diệt, nhưng vẫn sẽ không ngần ngại lao vào ngọn lửa rực rỡ ấy.

 

Chỉ để có thể hút lấy nguồn năng lượng như lửa từ Tô Dĩ Trần.

 

Bùi Túc Nguyệt thật sự rất may mắn.

 

Thẩm Nguyên giấu đi sự ghen tỵ trong mắt, nhẹ nhàng đóng cửa lại, để lại không gian cho hai người.

 

Lúc này đã là bốn giờ chiều.

 

Bùi Túc Nguyệt lặng lẽ chờ Tô Dĩ Trần làm việc.

 

Khi Tô Dĩ Trần mệt mỏi, cậu pha một tách cà phê cho Tô Dĩ Trần uống, xoa bóp vai cho anh.

 

Tô Dĩ Trần luôn hỏi: “Ngày nào cũng bám lấy anh, công ty của em không bận à?”

 

Bùi Túc Nguyệt cười đáp: “Em không bận, ở cạnh anh là đủ rồi.”

 

Bùi Túc Nguyệt dự định tặng toàn Bùi thị làm quà cưới cho Tô Tô, công ty, sự nghiệp gì đó, làm sao quan trọng bằng việc ở cạnh người vợ trong nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bach-nguyet-quang-van-nhan-me-he-voi-the-than-roi/chuong-135-luc-minh-phong-di-cong-tac-o-phong-thanh.html.]

 

Tô Dĩ Trần không hỏi thêm nữa.

 

 

Cùng lúc đó.

 

Tại một khách sạn ở thành phố Giang.

 

Lục Minh Phong lạnh lùng triệu tập cuộc họp từ xa với các cấp lãnh đạo công ty, anh ta có hơi phiền muộn, ánh mắt cũng vô cùng u ám.

 

“Tổng giám đốc Lục, lần này chúng ta nhất định phải tham gia buổi đấu giá hàng năm do nhà họ Hoắc tổ chức ở Phong Thành.”

 

“Doanh nghiệp thương mại Thủ đô sẽ cử người đến, có một dự án hợp tác lớn, chúng ta phải bàn bạc cho bằng được.”

 

“Nghe nói người sáng lập công ty Vân Thịnh cũng sẽ tự mình đến tham gia, chúng ta vẫn luôn muốn hợp tác với Vân Thịnh, đây là cơ hội tốt nhất để gặp mặt ông chủ đứng sau Vân Thịnh.”

 

Cấp dưới liên tiếp lên tiếng, Lục Minh Phong đau đầu xoa trán.

 

Anh ta không muốn tới Phong Thành.

 

“Tôi còn một số việc ở thành phố Giang, không thể đi được, có ai tình nguyện đến Phong Thành không?”

 

Lục Minh Phong lạnh lùng hỏi.

 

“Tổng giám đốc Lục, chuyến công tác đến Phong Thành lần này rất quan trọng, anh phải tự mình tham gia.”

 

Cấp dưới khó khăn khuyên nhủ.

 

Lục Minh Phong cảm thấy phiền phức, anh ta lạnh lùng nhíu mày: “Tôi đã nói không đi, tôi còn có việc quan trọng ở thành phố Giang, không thể rời đi được. Nhạc Nhàn, anh thay tôi đi công tác một chuyến.”

 

Các lãnh đạo cấp cao trong cuộc họp từ xa đều nhìn nhau.

 

“Việc này…”

 

Bởi vì Lục Minh Phong tỏ vẻ không kiên nhẫn, nói năng có hơi nóng nảy, bọn họ cũng không dám tiếp tục thuyết phục anh ta, chỉ còn cách đồng ý.

 

“Vâng, Tổng giám đốc Lục, chúng tôi đã rõ.”

 

Cùng lúc đó, một cuộc điện thoại gọi đến.

 

Lục Minh Phong nhìn điện thoại, vẻ mặt nghiêm túc: “Tôi đi nghe điện thoại.”

Bas

 

Anh đứng dậy, đi ra xa, nhận cuộc gọi.

 

“Alo?”

 

“Tổng giám đốc Lục, về việc anh nhờ tôi điều tra hành tung của anh Tô, đã có tiến triển mới.”

 

“Nói nhanh.” Lục Minh Phong nghiêm túc.

 

“Anh Tô đã mua hai vé máy bay đến Phong Thành.”

 

Lục Minh Phong sững sờ.

 

“Phong Thành…”

 

“Đúng vậy. Vừa mới đặt.”

 

Lục Minh Phong ừm một tiếng, hỏi: “Còn gì nữa không?”

 

“Tôi phát hiện anh Tô mỗi ngày đều ra vào tập đoàn Vân Thịnh.”

 

Nghe vậy, Lục Minh Phong nhíu mày, Vân Thịnh? Tô Tô đến đó làm gì?

 

“Cụ thể anh Tô đến đó làm gì, chúng tôi tạm thời chưa rõ. Chỉ biết anh Tô hình như làm việc ở đó.”

 

 

Loading...