Bãi Công Về Làm Đại BOSS - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-07-07 16:20:28
Lượt xem: 765
Tôi cầm bản hợp đồng lên và đọc nó.
Người đại diện nhìn bộ dạng của tôi bắt đầu giễu cợt:
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
“Ha. Sao thế nhỉ, nhà cô không phải có tài sản mấy tỷ đô sao? Chỉ 300 vạn thôi cũng không lấy ra được phải không?!
Nhưng nghiêm túc mà nói, Hạ Nhiêu, cô biết đấy, làm trong ngành được 5 năm, cô đã kiếm được 300 vạn chưa? Chưa nổi 30 vạn luôn đó !”
Anh ta tiếp tục huyên thuyên:
“Đừng cứng đầu nữa ! Còn mười tháng nữa mới hết hạn hợp đồng. Nếu cô ngoan ngoãn, công ty có thể gia hạn hợp đồng với cô. Nếu không, với giá trị kinh doanh bản thân hiện tại của cô, sẽ không có chuyện có người đại diện nào đứng ra và nói: 'Công ty sẽ ký hợp đồng với bạn...' với cô đâu."
Bụp! Tôi ném mạnh tập hợp đồng đến trước mặt người đại diện của mình.
Người đại diện sửng sốt.
Amh ta ngơ ngác nhìn tôi và tức giận gào lên:
"Cô bị điên à?"
"Ở đây viết rõ ràng, nếu đơn phương huỷ hợp đồng khi thời hạn còn lại dưới một năm, thì số tiền bồi thường thiệt hại chỉ cần thanh toán 60%.
Nói cách khác, tôi chỉ cần trả 18 triệu."
"Cô có thể đưa ra 18 triệu không? Buồn cười quá..."
"Quẹt thẻ!" Tôi lấy ra một tấm thẻ màu đen và để nó trước mặt anh ta.
Người đại diện nhìn tôi với vẻ hoài nghi.
“Mười tám triệu, từ nay chúng ta không liên quan gì đến nhau nữa.”
"Cô lấy tiền ở đâu?" Người đại diện trở nên nghiêm túc, nhìn vào tấm thẻ và hỏi tôi.
Suy cho cùng, đúng là tôi không kiếm được nhiều tiền trong làng giải trí.
"Tiền còn có thể lấy ở đâu ra? Có kim chủ người đứng sau hỗ trợ tài chính chứ ở đâu nữa."
Tống Khải nói, có vẻ thản nhiên,
"Hôm qua tôi đến đón Bạch Chỉ, tình cờ gặp Hạ Nhiêu đang được chủ nhân một chiếc Rolls - Royce phiên bản giới hạn cao cấp đến đón."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bai-cong-ve-lam-dai-boss/chuong-7.html.]
"Hạ Nhiêu, cô thật giỏi nha, ôm được cái đùi to đến vậy !"
Người quản lý tức giận: "Lúc trước tôi nói cô đi tiếp rượu với tôi, cô sống c.h.ế.t không không chịu, bây giờ trói được kim chủ rồi, nên vội vã phủi tay chạy đúng không?!
“Đây là tiền của gia đình tôi.” Tôi thực sự không nói lên lời.
"Haha, thời buổi này làm kỹ nữ mà còn muốn xây đền thờ trinh tiết sao ?! Nếu ban đầu chịu nghe lời tôi thì sao đến nỗi bây giờ vẫn ở tuyến 18 thế này, cuối cùng không phải là vẫn đi theo con đường này sao?!"
Người quản lý khinh thường nói. "Đó là lỗi của tôi. Uổng phí năm năm của mình với kẻ bất tài như cô."
"Lãng phí năm năm sao?!" Tôi cao giọng nói với anh ta.
"Kể từ khi tôi từ chối những quy tắc ngầm của làng giải trí, anh đã không còn quan tâm đến tôi nữa cơ mà ! Tất cả lịch trình hay kế hoạch mà tôi đã thực hiện trong năm năm qua đều do chính tôi đàm phán, mà sao anh dám ở đây lớn tiếng nói là lãng phí thời gian với tôi !”
7.
"Hạ Nhiêu!" Người đại diện quát lớn.
"Đừng nghĩ rằng chỉ cần có kim chủ hậu thuẫn thì có thể tung hoành ở showbiz. Tôi đã làm việc trong giới giải trí hai mươi năm, muốn phong sát bất cứ ai chỉ cần một câu nói mà thôi đấy." Quản lý lớn tiếng uy h.i.ế.p tôi.
“Vậy thì để tôi chống mắt lên nhìn xem.”
Buồn cười đến c.h.ế.t thôi.
Nếu biết ông chủ lớn mà anh ta luôn tìm cách nịnh bợ là cha ruột của tôi, thì liệu có nghĩ tôi sợ anh ta nữa không nhỉ ? !
Tôi chấm dứt hợp đồng với công ty và rời đi.
Tống Khải lại chặn tôi ở cửa.
Tôi không hiểu mặt anh ta phải dày đến mức nào mới có thể xuất hiện trước mặt tôi một cách tự nhiên như vậy.
"Hạ Nhiêu, cô muốn khiêu chiến với tất cả mọi người trong giới giải trí sao?"
Tống Khải giễu cợt hỏi tôi:
"Xúc phạm tôi, xúc phạm Bạch Chỉ, xúc phạm công ty của cô. Cũng gan đấy. Chẳng phải chỉ là cô có quan hệ với con trai cả nhà họ Cố thôi sao?
Nhưng nếu tôi nhớ không lầm thì anh Cố đã kết hôn rồi đấy."
Con trai cả nhà họ Cố mà Tống Khải nhắc tới chính là ông anh trai tôi.