Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BẢN GIAO HƯỞNG MÙA XUÂN - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-09-20 14:05:50
Lượt xem: 1,118

"Chúng ta về nhà trước đã, anh sẽ bù đắp cho em, được không?"  

 

Nói rồi, Tạ Tuấn tiến tới nắm lấy tay tôi.  

 

Nhưng lại rơi vào khoảng không.  

 

"Anh không hiểu à?" Tôi chỉ vào tờ giấy trên bàn, "Ly hôn."  

 

"Thỏa thuận phân chia tài sản được viết rõ ràng trong đó, Tạ Tuấn, em không phải đến hỏi ý kiến anh, mà là đến thông báo cho anh."  

 

"Bingo!"  

 

Bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng reo hò của cô bé, nó phấn khích nắm lấy tay Thẩm Thanh Đài, "Mẹ ơi, nếu chú Tạ ly hôn với bà già kia, thì chú có thể làm ba của con đúng không?"  

 

"Con sắp có ba rồi!"  

 

Sắc mặt của Tạ Tuấn thay đổi, "Mông Mông, không được nói lung tung!"  

 

Bị anh quát, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé ngay lập tức ủ rũ, cắn môi không dám nói thêm, nước mắt rơi lã chã.  

 

Thẩm Thanh Đài cúi đầu an ủi vài câu, sau đó cầm lấy tờ đơn ly hôn tiến lại gần tôi.  

 

"Trân Trân, chị thực sự hiểu lầm rồi. Tôi—"  

 

"Chúng ta quen thân lắm sao? Đừng gọi tôi thân mật như vậy."  

 

Khuôn mặt cô ta tái đi, nhưng vẫn tiếp tục nói:  

 

"Mông Mông còn nhỏ, con bé rất muốn có ba, anh Tuấn cũng thấy tội nghiệp cho con bé nên mới đồng ý tổ chức sinh nhật cùng."  

 

Cô ta tỏ vẻ đáng thương, nhưng ánh mắt lại lộ rõ sự thách thức, "Xin chị đừng vì tôi mà làm tổn thương tình cảm vợ chồng của hai người."  

 

"Không đâu."  

 

Tôi nhàn nhạt đáp, "Cô Thẩm tự đánh giá bản thân quá cao rồi."  

 

"Tôi và Tạ Tuấn ly hôn chỉ vì tôi đã chán rồi."  

 

Tôi liếc nhìn Tạ Tuấn, "Loại hàng cũ như anh, nếu cô thích thì cứ lấy, đừng ngại."  

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Thẩm Thanh Đài còn định nói thêm điều gì đó, nhưng tờ đơn ly hôn bỗng bị Tạ Tuấn giật lấy, "Anh không đồng ý!"  

 

Tờ đơn bị xé thành nhiều mảnh.  

 

Tạ Tuấn mặt mày tối sầm, "Chu Trân, anh sẽ không ly hôn."  

 

11  

 

Trên đường về, xe của Tạ Tuấn cứ lặng lẽ theo sau, không xa không gần.  

 

Cho đến khi về đến nhà.  

 

"Trân Trân."  

 

Anh chặn tôi ngay trước cửa, "Anh biết em có điều bất mãn, nhưng anh và Thanh—"  

 

"Anh và Thẩm Thanh Đài thực sự không có gì."  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ban-giao-huong-mua-xuan/chuong-5.html.]

"Ngày xưa cô ấy đã cứu anh, giờ thấy cô ấy sa cơ, anh không thể không giúp."  

 

Thấy tôi không phản ứng, Tạ Tuấn bắt đầu mất kiên nhẫn, giọng nói cao lên, "Trong mắt em, anh là loại người quay lại với bạn gái cũ, làm ba của người khác sao?"  

 

Tôi không nhịn được cười, "Không, anh còn tệ hơn thế."  

 

"Em!"  

 

Tạ Tuấn bị tôi chọc giận, đứng lặng ở cửa, nhìn tôi thu dọn đồ đạc.  

 

"Chu Trân."  

 

Khi tôi thu xếp hành lý xong, bước ngang qua anh, Tạ Tuấn lại lần nữa ngăn tôi lại, "Em thực sự muốn đi?"  

 

Tôi ngạc nhiên nhìn anh, "Đi? Sao lại thế?"  

 

"Em đang thu dọn đồ đạc của anh đấy."  

 

"Ngôi nhà này là nhờ khoản lợi đầu tiên em kiếm được từ chứng khoán, tên trên giấy tờ nhà là của em, nếu có ai phải đi thì đó là anh."  

 

Nói xong, tôi nhét hành lý vào tay Tạ Tuấn.  

 

"Trong văn phòng anh còn vài chục bản thỏa thuận ly hôn mà em nhờ thư ký Trần in ra, anh cứ chọn một bản nào mình thích rồi ký."  

 

"Đi đi, không tiễn."  

 

12  

 

Tạ Tuấn rời khỏi nhà.  

 

Nhưng anh vẫn chưa chịu ký vào thỏa thuận ly hôn.  

 

Theo lời anh —  

 

Anh và Thẩm Thanh Đài hoàn toàn trong sạch, chỉ thấy thương đứa trẻ mà tổ chức sinh nhật hai lần, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn với tôi.  

 

"Trân Trân, ai mà chẳng có quá khứ, anh chỉ đang cố gắng có trách nhiệm với mối tình trước đây. Dù không còn tình cảm, thì vẫn có chút nghĩa tình cũ, chẳng lẽ làm người yêu cũ phải tuyệt đối cắt đứt liên lạc thì mới đúng sao?"  

 

"Đúng vậy."  

 

Tôi cười nhạt, "Ít nhất đối với người đã kết hôn, người yêu cũ tốt nhất là giống như người đã chết."  

 

"Người đã từng lên giường với nhau, thì còn nói gì đến nghĩa tình cũ nữa?"  

 

Tạ Tuấn không nói gì thêm.  

 

Vài lần chúng tôi cãi vã như thế và không đi đến đâu.  

 

Gần đây tôi bận rộn với việc phân chia tài sản, cũng không còn tâm trí để để ý đến anh.  

 

Thế rồi Thẩm Thanh Đài mang con đến tìm tôi.  

 

Vừa bước vào cửa, cô ta đã đẩy con gái quỳ xuống, "Mau đi, quỳ xuống xin lỗi cô Chu!"  

 

"Nếu cô Chu không tha thứ cho con, con không được phép đứng dậy!"  

 

Mông Mông trừng mắt nhìn tôi, "Con không muốn!"  

 

"Cô ta cướp ba mới của con, cô ta là người xấu!"  

Loading...