Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạn Trai Tôi Là Yêu Tinh Mèo - Chương 10: Kết hôn

Cập nhật lúc: 2024-10-21 20:54:25
Lượt xem: 11

Có lẽ tôi là thợ bắt yêu đầu tiên trong lịch sử kết hôn với một yêu tinh.

Khi tôi đăng ảnh cưới của chúng tôi lên nhóm gia đình, nơi đã mấy chục năm rồi chẳng ai nói chuyện với ai, ngay cả cụ tổ của tôi cũng gửi một tin nhắn thoại chúc mừng.

Gia tộc họ Chúc quả thật là một gia tộc rất cởi mở.

Chỉ có anh hai là ngồi khuyên răn tôi suốt nửa ngày, nhưng sau khi nghe tôi trình bày kết quả huấn luyện và thấy tôi kiên quyết, anh cũng không phản đối nữa.

Son

Vài ngày sau, anh còn gửi tặng chúng tôi một món quà mừng cưới.

Phong ấn trên người Lương Phong Nhiên vẫn dần yếu đi, nên chúng tôi tiếp tục huấn luyện.

Nhưng tình trạng của hắn ổn định hơn trước nhiều.

Tôi tin rằng đến ngày phong ấn hoàn toàn biến mất, chúng tôi sẽ đạt được thành công trọn vẹn.

Tương lai đầy hy vọng.

Tôi chìm đắm trong hạnh phúc, say mê suốt nhiều ngày liền.

Cho đến một đêm, vào lúc rạng sáng, điện thoại của tôi bất ngờ reo vang.

Còn đang mơ màng, tôi bấm nút nhận cuộc gọi, giọng thở hổn hển của anh hai vọng tới, khiến tôi tỉnh táo ngay lập tức.

"Ngã tư đường Kiến Thiết và phố Thành Công, đi về phía nam hơn trăm mét, đồng lúa, nhanh lên, Tiểu Đồng... cứu anh..."

Một yêu tinh khủng khiếp đến mức nào mới có thể khiến anh hai phải thốt lên hai chữ "cứu anh"?

Tôi nhanh chóng mặc quần áo vào.

Lương Phong Nhiên bị tôi làm thức giấc, lo lắng ngồi dậy:

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Anh hai gặp đại yêu tinh." Tôi vội vã lao ra khỏi phòng ngủ, chỉ kịp nói với hắn, "Tôi sẽ về sớm."

Lo lắng cho anh hai, tôi rời đi quá gấp gáp, thậm chí không kịp dặn dò Lương Phong Nhiên thêm điều gì.

Trong ánh sáng lờ mờ của bình minh, khi tôi đến nơi, toàn thân anh hai đã đẫm máu, không còn nhận ra màu sắc của quần áo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ban-trai-toi-la-yeu-tinh-meo/chuong-10-ket-hon.html.]

Đối thủ của chúng tôi là một con sói yêu.

Lại là sói yêu.

Tôi cắn chặt răng, dùng linh lực hóa ra kiếm trảm yêu, vung mạnh c.h.é.m xuống.

Tuy nhiên, dù cả tôi và anh hai hợp lực, chúng tôi vẫn không thể làm gì được nó.

Sức mạnh của nó kinh khủng đến mức không thể tin nổi.

Anh hai gần như không thể cầm chắc kiếm được nữa, nhưng vẫn không chút sợ hãi, cười lớn với tôi:

"Tiểu Đồng, xem ra ba anh em chúng ta đều sẽ chôn thây dưới móng vuốt của sói yêu rồi, có xấu hổ không cơ chứ?"

Tôi không có sức để trả lời, chỉ cố gắng chống đỡ, nhưng những vết thương liên tiếp trên người khiến sức lực và tinh thần tôi giảm sút nhanh chóng.

Thật ra tôi không sợ chết, người nhà họ Chúc sinh ra là để c.h.ế.t vì diệt yêu.

Nhưng tôi không yên tâm về Lương Phong Nhiên.

Nếu cái c.h.ế.t của tôi khiến hắn hoàn toàn mất kiểm soát, thì phải làm sao đây?

Nhưng ngay lúc đó, một luồng yêu khí vô cùng mạnh mẽ đột nhiên bao phủ lấy chúng tôi.

Cảm nhận được luồng khí tức vừa quen thuộc vừa lạ lẫm ấy, tôi kinh hãi mở to mắt.

Lương Phong Nhiên!

"Lương Phong Nhiên!" Tôi gào thét.

Nhưng hắn dường như không nghe thấy gì, vết yêu văn trên trán hắn sáng chói lên, trông như ngọn lửa đang cháy rực.

Hắn g.i.ế.c c.h.ế.t yêu sói chỉ trong chưa đầy ba mươi giây, rồi quay lại cắn nát xác nó.

Xong rồi.

Hắn đã cố gắng giải cứu tôi, nhưng là bằng cách phá bỏ hoàn toàn phong ấn cuối cùng.

Điều này khiến yêu lực của hắn tăng lên nhanh chóng, đồng thời cũng khiến ác niệm trong hắn bùng phát.

Tất cả những nỗ lực của chúng tôi trước đây… đều tan thành mây khói.

Loading...