Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bảo Bối Cún Con Của Tôi - Chương 8-9

Cập nhật lúc: 2024-07-02 10:52:34
Lượt xem: 3,858

8.

 

Bước vào đại sảnh tiệc, tôi dặn Giang Niên ngồi ngoan ngoãn, chỉnh lại quần áo, bắt đầu tìm kiếm người mà tôi muốn tìm hôm nay.—Đối tác phù hợp nhất cho dự án mới của công ty. Người này luôn bí ẩn, ngày thường căn bản không gặp được. Mà hôm nay anh ta lại tham dự bữa tiệc này.

Vừa tìm thấy mục tiêu trong đám người, đèn của toàn bộ đại sảnh tắt ngúm.

Chu Vọng lắc lư bước lên bục: “Rất vui được mọi người đến tham dự bữa tiệc hôm nay."

"Tiếp theo chúng ta sẽ bước vào phần giải trí, mọi người tự do kết hợp khiêu vũ nhé."

Xuyên qua đám người, ánh mắt Chu Vọng dừng lại trên người tôi, trông không có ý tốt.

Những người có thể đến đây đều là người tinh ranh, biết Thái tử gia nhà họ Chu luôn bất thường, khó lường, rất nhanh đã bắt đầu bắt cặp khiêu vũ.

Ánh đèn cực kỳ mơ hồ, tôi nâng váy, chuẩn bị tiến lên chào hỏi.

Giây tiếp theo, bị người ta kéo vào trong lòng, tay trái Chu Vọng đặt trên eo tôi, không yên phận mơn trớn: “Chị, trốn em à? Hửm?”

Tôi là người sợ nhột nhất, trả thù bằng cách bóp eo cậu ta một cái.

Cậu ta hít một hơi: “Chị muốn g.i.ế.c chồng à?”

Nhìn con mồi đến miệng lại bỏ chạy, tôi thở dài: “Chu Vọng, nghe này, ban đầu hẹn hò qua mạng chỉ là một trò đùa, cậu cũng đừng quá để tâm, được không?"

Trong bóng tối, tôi không nhìn rõ biểu cảm của cậu ta, chỉ cảm thấy mình bị cậu ta ôm chặt lại.

"Chị, chị đang chơi em đấy à?"

Tôi theo bản năng đẩy cậu ta ra: “Chúng ta vẫn nên bình tĩnh lại đi."

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Cậu ta cười nhạo một tiếng, có chút nghiến răng nghiến lợi: “Được, coi như chị giỏi."

Chu Vọng đi rồi, có vẻ như bị tôi làm cho tức giận.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, người này lúc không giả vờ thực sự khiến cho người ta cảm giác áp bức quá lớn, quá nguy hiểm.

Bữa tiệc kết thúc bằng vũ hội một cách kỳ lạ, tôi cũng không gặp lại người tôi muốn tìm.

Cảm nhận được ánh mắt độc ác trong đám người, tôi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc. Bạch Thiến Thiến, kẻ đã bắt nạt em gái tôi, khiến con bé tự sát trở thành người thực vật.

Lúc đó, nhà tôi còn chưa có địa vị như bây giờ, Bạch Thiến Thiến dựa vào việc là tiểu công chúa duy nhất của nhà họ Bạch, tùy ý bắt nạt em gái tôi.

Nhà họ Bạch thế lực rất lớn, tiêu hủy tất cả chứng cứ.

Chỉ để lại duy nhất một câu trả lời là: “Giang Hạ, đứa con gái nhà giàu mới nổi, không xứng đánh giày cho tiểu công chúa nhà chúng tôi."

Bố mẹ tôi rất sốc, bắt đầu cố gắng phát triển sự nghiệp.

Tôi mỉm cười đáp lại, không phải không muốn trả đũa cô ta, chỉ là chưa đến lúc.

Trở về nhà, tôi nằm trên giường, nhìn hộp thoại với Chu Vọng.

Hôm nay tôi nói nặng lời như vậy, với tính cách kiêu ngạo của cậu ta, chắc là sẽ không nhắn tin lại nữa.

Như vậy cũng tốt, tôi cố nén sự khó chịu trong lòng, vô thức bấm vào thông báo mới của bạn bè.

Màn hình đầy bài viết của Chu Vọng.

【Cuối cùng cũng chỉ là Trang Chu mộng điệp, chị là ánh sáng cũng là địa ngục.】

【Bị chị gái xấu xa lừa tình qua mạng, từ đó đóng lòng không yêu nữa.】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bao-boi-cun-con-cua-toi/chuong-8-9.html.]

【Không chúc em ngủ ngon à? Chị đang chơi em đúng không?】

【Tại sao không nhắn tin cho em, em tha thứ cho chị rồi, mau nhắn tin cho em đi.】

【Chị không yêu em thật sao, được, tim em đã chết.】

【Không ai thương, không ai yêu, em là cây cải nhỏ ngoan ngoãn.】

【Chị ơi, em sai rồi, hôm nay em không nên hung dữ với chị.】

【Chị ơi, chơi đùa em thì cứ chơi đi, chị đừng dừng lại mà.】

Tôi suýt thì cười thành tiếng, diễn đâu ra đấy.

“Xuống đi."

“Không xuống, em lên đấy."

Kéo rèm cửa sổ, trước cửa biệt thự dừng một chiếc xe thể thao màu bạc, Chu Vọng đang cúi đầu chơi điện thoại.

Bắt gặp ánh mắt của tôi từ khoảng cách không gần, cậu ta vứt điện thoại xuống, vụng về giơ tay tạo dáng trái tim.

Cảm giác tội lỗi của tôi lúc này đạt đến đỉnh điểm.

Tôi mở cửa, chuẩn bị xuống lầu.

Trong phòng khách, bố mẹ tôi mặt đầy lo lắng, nhìn xuống lầu, thở dài.

"Thu Thu này, tiểu bá vương này chặn ở cửa cũng không biết là vì chuyện gì."

Tôi có chút xấu hổ.

Lúc này Giang Niên cũng đi ra: "Ôi chời, bố mẹ lo lắng vô ích rồi, cậu ta với con..."

Tôi kịp thời bịt miệng hắn lại.

Bố mẹ tôi sửng sốt kêu lên: “Thôi xong rồi, độc đinh duy nhất của nhà họ Giang tuyệt chủng rồi.”

Tôi:...

Giang Niên: "?"

 

9.

 

Vất vả lắm mới đuổi được ba người này, lúc ra ngoài, Chu Vọng đứng ở cửa đã chơi cỏ lau rồi.

Thấy tôi, cậu ta liền chạy lại ngả đầu lên vai tôi.

Vừa định nói xin lỗi, cậu ta liền bịt miệng tôi lại, hung dữ nói: “Chị, không được chia tay với em, nếu không, em sẽ nói hết chuyện xấu của mười bảy người mà chị đã kể với em ra ngoài."

Tôi giật mình, lúc đó coi cậu ta là đối tượng hẹn hò qua mạng thuần túy, lại là bạn trai nhỏ, không ít lần than phiền người khác với cậu ta, thậm chí còn nói xấu cả cậu ta.

Mấy lần cạnh tranh với Bạch Thiến Thiến, đều bị cô ta chiếm ưu thế, chỉ vì trong giới đều đồn đãi con cái hai nhà có quan hệ tốt, dựa vào mối quan hệ của Thái tử gia, đối tác tự nhiên nể mặt cô ta.

Ai ngờ được người vừa nói muốn đập nát đầu chó của cậu ta, giây tiếp theo lại nói "moah moah" cũng chính là cậu ta.

Tôi vuốt ve đầu cậu ta như an ủi.

Sau khi dỗ dành cậu ta xong, tôi và Chu Vọng từ hẹn hò qua mạng trở thành yêu đương bí mật.

Loading...