Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bảo Châu Đại Tống - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-08-11 16:17:11
Lượt xem: 1,364

Ba vò rượu nữ nhi hồng trong cung cuối cùng cũng không có cơ hội được mở ra.

 

Phụ hoàng ngày càng giống một vị hoàng đế.

 

điện Thái Cực đêm nào cũng sáng đèn, ta khuyên người bảo trọng thân thể, người nói người không thể nghỉ ngơi, Đại Tống sớm ngày cường thịnh, Bình An có thể sớm ngày trở về.

 

"Bình An đang đợi phụ hoàng đến đón đấy."

 

Phụ hoàng ngày càng uy nghiêm, nhưng hễ nhắc đến Bình An, nụ cười trong nếp nhăn lại không giấu nổi.

 

Bình An không còn, cũng không còn ai có thể khuyên phụ hoàng kiềm chế tính tình nữa.

 

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Nhưng Bình An đã đi, phụ hoàng như bị rút hết sức lực, cũng không còn nổi giận nữa.

 

Chỉ có một lần, là khi tra ra được một tên gian thần tham ô của triều trước.

 

Phụ hoàng nhìn sổ sách ghi chép số lượng bạc khổng lồ bị tham ô, sắc mặt tái nhợt, giận dữ đá một cước vào n.g.ự.c hắn.

 

"Con gái của ngươi được ăn sung mặc sướng, sống trong nhung lụa."

 

"Tại sao Bình An của ta lại phải tha hương cầu thực, đến cái nơi hoang vu cằn cỗi đó hòa thân!"

 

"Tại sao?"

 

"Năm đó nếu có số bạc này cứu tế cứu dân, Bình An của ta đâu đến nỗi phải đi hòa thân!"

 

Tên kia không biết đã động vào cái vảy ngược nào của phụ hoàng, quỳ trên mặt đất run rẩy, không dám hó hé nửa lời.

 

Phụ hoàng giận dữ, bước lên đá thêm hai cước, đợi cung nhân lôi hắn xuống, nhìn cung điện rộng lớn, trống rỗng, phụ hoàng ôm đầu, bất lực ngồi xổm trên mặt đất.

 

Phụ hoàng không sao cả.

 

Người chỉ là nhớ Bình An mà thôi.

................................

Hoàng cung ngày càng náo nhiệt, các hoàng đệ hoàng muội lần lượt ra đời, nhưng bọn họ đều sợ phụ hoàng.

 

Chỉ có ta và hoàng huynh là không sợ.

 

Bọn họ gọi người là phụ hoàng, ta và hoàng huynh gọi người là cha.

 

Bắt đầu từ các đệ đệ muội muội sau ta, phụ hoàng đặt tên cho bọn họ đều có chữ "An".

 

Lý Niệm An, Lý Ức An, Lý Nguyện An, Lý Trường An...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bao-chau-dai-tong/chuong-6.html.]

 

Đợi đến khi bọn họ biết nhận thức, phụ hoàng liền dẫn từng đứa một đến điện Thái Cực, chỉ vào bức tranh trên tường nói với bọn họ:

 

"Đây là đại tỷ tỷ của các con, con bé tên Bình An.

 

"Bình An là một cô nương rất tốt, rất tốt."

 

Phụ hoàng vẫn luôn nhớ lời Bình An nói trước khi đi hòa thân, người sợ Đại Tống quên mất Bình An, sợ tất cả mọi người đều quên mất Bình An.

 

Hoàng tử công chúa trong cung có thể không quen biết người, nhưng không ai được phép không quen biết Bình An.

 

Bọn họ đều biết có một vị đại tỷ tỷ chưa từng gặp mặt, tỷ ấy vì Đại Tống mà tự nguyện gả đến nơi xa xôi.

 

Đại tỷ tỷ tên Bình An, là một cô nương tốt.

 

Nhiều năm sau, Cố Trí Viễn đã trở thành đối tượng kết hôn được săn đón nhất kinh thành.

 

Không ít đại thần cầu xin phụ hoàng kết thông gia với Cố gia.

 

Phụ hoàng còn chưa kịp lên tiếng.

 

Ngày hôm sau, Cố Trí Viễn và Cố bá bá vào triều, trên người mặc bộ y phục cũ kỹ thời còn ở trong doanh trại.

 

Trên đó được thêu đầy mây, trúc, hạc trắng.

 

Tất cả đều là do Bình An thêu.

 

Các vị tân thần không hiểu chuyện gì, dò hỏi han.

 

Cố Trí Viễn dịu dàng nói: "Năm xưa lúc còn ở trong doanh trại, vị hôn thê của ta đã thêu cho ta."

 

Cố bá bá mỉm cười, trong mắt ngấn lệ: "Đây là y phục do con dâu tương lai của ta thêu cho ta."

 

Sau đó không ai lên tiếng nữa.

 

Cũng không còn ai nhắc đến chuyện ban hôn cho Cố Trí Viễn nữa.

 

Dần dần, các vị thúc bá ngày xưa oai phong lẫm liệt trong doanh trại cũng già đi, một trận tuyết lớn tràn về, cướp đi sinh mạng của mấy vị thúc bá.

 

Trước khi lâm chung, phụ hoàng đến thăm bọn họ, bọn họ nắm c.h.ặ.t t.a.y phụ hoàng: "Đừng quên đón Bình An trở về."

 

Đến c h ế t bọn họ vẫn còn nhớ đến Bình An.

 

Loading...