Bạo chúa nghiện TikTok - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-09-06 10:03:32
Lượt xem: 436
Tiểu Thúy, quả thật là cái tên chứa sức mạnh.
Không ai mở miệng, cô ấy sẽ lên tiếng.
“Bẩm bệ hạ, theo luật của Đại Chu, tội này phải bị c.h.é.m đầu, tru di cửu tộc.”
Thái hậu giận dữ đập bàn.
“Tần Vân Tiêu!”
Tần Vân Tiêu chỉ hờ hững liếc bà ấy, khiến sự giận dữ của Thái hậu trở nên vô cùng lúng túng.
【Đây chính là sự giận dữ vì mỹ nhân sao?】
【Đáng giá quá rồi!】
“Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, ngươi không cần phải nghĩ nhiều.”
"Ta tự có quyết định.”
Đừng nói chứ, thật sự đẹp trai!
Nói xong, Tần Vân Tiêu nắm tay tôi rời khỏi cung điện, thậm chí còn không hành lễ.
Để lại Thái hậu tức đến phát điên.
Bên ngoài, Nguyệt Quận chúa vẫn còn quỳ gối chưa dậy.
Thấy Tần Vân Tiêu bước ra, cô ta nghẹn ngào gọi một tiếng “Biểu ca.”
Tần Vân Tiêu lòng dạ sắt đá, không thèm nhìn cô ta, kéo tôi đi thẳng.
Tôi hỏi Tần Vân Tiêu: “Bệ hạ thật sự muốn vì thiếp mà tru di cửu tộc sao?”
Tần Vân Tiêu cúi đầu nhìn tôi.
Hắn thở dài, với vẻ bất đắc dĩ giải thích:
“Thái hậu và ta không phải mẹ con ruột.”
"Bà ấy còn có một đứa con trai, khi phụ hoàng ta băng hà, nó vẫn còn nhỏ. Nhưng cả bà ấy và nhà họ Nguyệt đều muốn ủng hộ đệ đệ mười chín tuổi của ta lên ngôi.”
Tôi bừng tỉnh: “Ồ! Thiếp hiểu rồi, ý là họ muốn tạo phản chứ gì!”
Tần Vân Tiêu lắc đầu: “Họ không dám.”
Vậy là, quân vương muốn thần tử chết, thần tử không thể không chết?
【Thật tàn nhẫn, chỉ là một trò đùa ác ý đẩy người xuống nước thôi mà.】
【Lên làm Phật tổ ở Lạc Sơn thay đi.】
【Trò đùa sao? Nếu An Thành Đế không đến thì streamer đã c.h.ế.t rồi!】
【Nhưng tầng một nói đúng đấy, streamer vẫn chưa c.h.ế.t mà.】
Dòng bình luận vì Tần Vân Tiêu mà tranh cãi, rồi lại bắt đầu công kích tôi.
Quản lý tắt bình luận cho tôi.
Hắn nói với tôi: “Đừng dùng suy nghĩ của người hiện đại để đánh giá hành động của người cổ đại.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bao-chua-nghien-tiktok/chuong-10.html.]
Tôi im lặng hồi lâu, không phản bác.
Đêm về, Tần Vân Tiêu vẫn cặm cụi duyệt tấu chương dưới ánh trăng.
Bên ngoài ồn ào không ngớt, việc Tần Vân Tiêu đột ngột phong hậu như một cú sốc lớn với mọi người, nhưng tôi với hắn lại khá thảnh thơi.
“Ngươi không chịu nghỉ ngơi, cứ nhìn ta làm gì mãi vậy?”
Tôi đã nói rồi mà, Tần Vân Tiêu chắc chắn có mắt sau lưng!
“Tôi thấy bệ hạ thật đẹp.”
Hắn hừ lạnh một tiếng: “Đổi câu khác đi, câu này nghe nhiều rồi.”
“Tôi yêu bệ hạ, yêu đến nỗi không muốn rời mắt!”
Hắn đặt bút xuống, khóe môi nhếch lên, nhìn tôi với ánh mắt đầy thú vị:
“Yêu sao?
"Yêu như thế nào?”
Tôi: “?”
Chuyện này cũng cần giải thích à?
Tôi chìm vào suy nghĩ.
May mà Tần Vân Tiêu không định làm khó tôi:
Anan
“Lại đây.”
Tôi làm theo.
Khi còn cách hắn vài bước, hắn đột ngột nắm lấy tay tôi, hơi dùng sức, và rồi trời đất quay cuồng.
Trong chớp mắt, tôi đã ngồi trên đùi hắn, ngửa đầu nhìn hắn.
Dưới ánh đèn mờ ảo, đôi mắt của tiểu bạo quân ánh lên những cảm xúc mà tôi không thể hiểu được.
Hắn khẽ thở dài, như đang than thở:
“Đồ lừa đảo.”
"Rõ ràng mỗi lần đều nói sẽ nhớ ta.”
Đầu tôi trống rỗng, chưa kịp nghĩ xem hắn đang nói gì thì đôi môi của hắn đã cướp đi toàn bộ sự chú ý của tôi.
Thế giới của tôi bắt đầu nóng lên.
Kẻ gây ra chuyện này không có ý định dừng lại.
...
Khi trời gần sáng, Tần Vân Tiêu vẫn chưa ngủ.
Hắn cứng đầu nhìn tôi, còn tôi thì mơ màng, chỉ nghe loáng thoáng những lời thì thầm bên tai:
“Lần này, ngươi sẽ ở lại bao lâu?”