Bạo! Hắc Hồng Đỉnh Lưu Đột Nhiên Có Em Gái - Chương 33
Cập nhật lúc: 2024-09-03 14:48:08
Lượt xem: 37
Nhưng giấc mộng kia vẫn cứ quanh quẩn ở trong đầu anh ấy không xua đi được.
Sau khi ăn no, Ô Ô nói ra muốn đi một nơi gọi là Vịnh Quân Duyệt.
Lục Ngao không hiểu hỏi: “Vịnh gì? Chưa từng nghe qua.”
Do hôm nay cục bột nhỏ cảm thấy tâm trạng của các anh trai cũng không tệ lắm, nên mới lớn mật đưa ra yêu cầu này.
Thật ra cô bé đã muốn đến đó từ lâu, nhưng cô bé không biết đường, lại không có tiền đi tàu điện ngầm…
Ô Ô cúi thấp đầu, không ôm hy vọng quá lớn mà nói: “Ô Ô biết các anh đều bận rộn, nhưng Ô Ô thật sự rất muốn rất muốn đi…”
Cô bé muốn thử xem có thể tìm được cha mẹ hay không…
Lục Nghiễn hơi nhíu mày, anh ấy đoán được suy nghĩ của Ô Ô, “Vịnh Quân Duyệt này… là nơi em sinh sống trước đây ư?”
Cục bột nhỏ gật đầu, rồi móc số tiền còn dư lại từ trong túi nhỏ, nói: “Ô Ô chỉ còn lại mười mấy đồng, anh trai có thể dẫn Ô Ô đi không?”
Trong lòng Lục Nghiễn vẫn luôn ôm ấp nỗi tò mò với cuộc sống ‘trước kia’ trong miệng Ô Ô.
Anh ấy cũng muốn đi tìm hiểu đến cùng.
Nhưng anh ấy đoán được tâm tư của bạn nhỏ, chỉ có thể trấn an cô bé trước: “Ô Ô, hiện tại cha mẹ đều không ở thành phố Yên Kinh, cho dù bây giờ dẫn em đi Quân Duyệt Loan, cũng tạm thời không thể gặp được bọn họ.”
Ánh mắt Ô Ô có hơi mờ mịt, có chỗ hiểu chỗ không, nhưng vẫn kiên trì nói: “Ô Ô muốn đi về nhà nhìn thử!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bao-hac-hong-dinh-luu-dot-nhien-co-em-gai/chuong-33.html.]
Cho dù không gặp được cha mẹ, có thể nhìn thấy căn nhà trước kia của cô bé cũng được rồi.
Lục Nghiễn có chút bất đắc dĩ sờ sờ đầu nhỏ của cô bé.
Lục Ngao ngoài miệng phun tào không ngừng, thân thể cũng rất thành thật mở phần mềm dẫn đường trong điện thoại di động ra.
Đứng tra cả buổi vẫn không thấy, anh tức giận nói: “Làm gì có nơi là Quân Duyệt Loan, tra mãi mà không được, nhóc con, em chắc chắn trước kia em vẫn luôn ở thành phố Yên Kinh ư?”
Cuối cùng Lục Nghiễn tương đối kiên nhẫn, hỏi Ô Ô rất nhiều vấn đề.
Chủ yếu là liên quan đến môi trường xung quanh nhà cô bé và các công trình kiến trúc mang tính biểu tượng.
Cuối cùng, Lục Nghiễn tìm được một địa phương tên là Thủy Dung Loan ở trên bản đồ, địa điểm rất lệch, là khu biệt thự mới xây ở ngoại ô phía bắc.
A Cửu đang đứng ăn dưa ở một bên, bỗng nhiên đưa ra lời đề nghị: “Dù gì cũng đã tìm rồi, cùng Ô Ô đi xem sao, coi như đi hóng gió sau khi ăn là được rồi.”
Thấy Lục Ngao cũng không tỏ vẻ kháng cự rõ ràng, đoàn người lập tức đứng dậy chuẩn bị rời khỏi nhà hàng.
Ô Ô vừa nghĩ tới chuyện sắp được về nhà, nhanh chóng vui vẻ, nắm tay Lục Nghiễn nói không ngừng.
Đi tới cửa nhà hàng, cách đó không xa có một cô gái đeo khẩu trang màu lam đi tới, cô ta chậm rãi đi đến gần, bước chân nhiều lần do dự, giống như có lời gì muốn nói, nhưng vẫn không lên tiếng, tình huống có chút quỷ dị.
Lục Ngao cũng theo bản năng nhìn cô ta nhiều hơn.