BẢO MẪU EQ CAO - Chương 08
Cập nhật lúc: 2024-08-05 12:02:51
Lượt xem: 2,032
“Cho đến khi bọn chị ổn định công việc, chị mới lần đầu gặp người nhà anh ấy, mẹ anh ấy ban đầu cũng rất khách sáo, nói chị nhìn rất hiền lành, là một cô gái tốt.”
“Không lâu sau, chị mang thai Điềm Điềm, Trương Hạo khuyên chị nghỉ việc, nghiêm túc cầu hôn chị, sau khi kết hôn, anh ấy và mẹ anh ấy cùng chuyển đến nhà chị.”
“Chị Văn dừng lại một lát, tiếp tục nói: “Thật ra, trước khi chị sinh con gái, gia đình vẫn khá hòa thuận.”
“Trương Hạo rất lo lắng cho chị, chăm sóc chị từng li từng tí trong sinh hoạt hàng ngày, mẹ anh ấy cũng không phải giống như bây giờ, mỗi ngày đều thay đổi món ngon cho chị ăn.”
“Nhưng cho đến khi Điềm Điềm ra đời, mẹ anh ấy tỏ thái độ khó chịu ngay tại bệnh viện. Khi biết chị phải đợi ba năm sau mới có thể sinh con thứ hai, bà ta càng chửi bới om sòm, khóc lóc lăn lộn trên sàn nhà, cứ nói chị khiến dòng họ nhà họ Trương tuyệt hậu.”
Tôi nhíu mày: “Vậy còn Trương Hạo thì sao? Anh ta cũng nghĩ như vậy ư?”
“Không, lúc đầu Trương Hạo cũng rất vui mừng khi lần đầu được làm bố, nhưng rốt cuộc vẫn không thể chống lại sự tẩy não của mẹ mình, dần dần anh ấy cũng ngày càng thờ ơ với con gái.”
“Có lẽ bản chất anh ấy là người trọng nam khinh nữ, chỉ là nhờ sự tẩy não của mẹ chồng chị mà anh ấy đã xóa bỏ hoàn toàn cảm giác hổ thẹn trong lòng.”
Đôi mắt chị Văn co lại, ánh mắt trở nên sáng rõ hơn: “Tiểu Hân, chị muốn ly hôn với Trương Hạo.”
“Từ khi em đến, Điềm Điềm mới được cảm nhận tình yêu thương của một người bố.”
“Em có thể thao túng tâm lý anh ấy một thời gian, nhưng không thể thao túng anh ấy cả đời, vì anh ấy không có chút trách nhiệm nào, nên chị sẽ tước đoạt quyền làm bố của anh ấy.”
Tôi hơi lo lắng: “Chị Văn, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, chị hãy suy nghĩ cho thật kỹ.”
9.
Sau khi Điềm Điềm xuất viện, chị Văn chính thức đệ đơn ly hôn với Trương Hạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bao-mau-eq-cao/chuong-08.html.]
Trương Hạo nhìn chị Văn với vẻ không thể tin nổi.
Mẹ chồng chị Văn cũng gào khóc thảm thiết: “Cô dám vì một cô con gái mà ly hôn với con trai tôi à?”
Chị Văn lạnh lùng bế Điềm Điềm vào phòng, không thèm liếc nhìn họ lấy một cái.
“Tôi không phải đang thương lượng mà là đang thông báo cho các người biết.”
Trương Hạo sốt ruột, đẩy mẹ mình ra: “Văn Lệ, Điềm Điềm sốt cao là do mẹ anh nảy ra ý tưởng độc ác, nhưng bây giờ chẳng phải đã ổn rồi sao? Em hãy cho anh thêm một cơ hội nữa đi.”
Chị Văn lấy điện thoại đưa cho Trương Hạo: “Trương Hạo, đồng nghiệp nữ ở công ty anh đã nhắn tin đến khiêu khích tôi, anh còn gì để nói nữa?”
Mặt Trương Hạo cứng đờ, ngượng ngùng sờ mũi: “Là do cô ta chủ động quyến rũ anh, anh hứa sẽ cắt đứt ngay lập tức!”
Chị Văn vén góc chăn, nhẹ nhàng nói: “Không cần đâu, Tiểu Hân, mẹ con chị phải nghỉ ngơi rồi, em đuổi bọn họ ra ngoài đi.”
Tôi tiến lên đẩy Trương Hạo và mẹ anh ta ra, dưới ánh mắt căm phẫn của bọn họ, tôi cũng mất kiên nhẫn.
“Bình thường nói lý các người không nghe, cứ phải ép tôi ra tay thì các người mới biết thế nào là văn võ song toàn à?”
Chưa kịp đợi tôi ra tay, không biết Thuý Hoa từ đâu xông ra tát Trương Hạo hai cái.
“Trương Hạo, anh dám ở công ty cặp kè với người đàn bà khác? Anh không chỉ có lỗi với chị dâu mà còn có lỗi với tôi nữa ư?”
“Liên quan gì đến cô?”
“Sao lại không liên quan đến tôi, năm mười sáu tuổi, anh hứa anh sẽ cưới tôi, anh quên rồi à?”
Trương Hạo đánh giá Thuý Hoa từ trên xuống dưới vài lần: “Cũng không nhìn lại xem cô thô kệch đến nhường nào, ai muốn lấy một cô gái quê mùa về nhà chứ?”