BAO NUÔI BẠN CỦA BẠN TRAI - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-09-09 00:52:26
Lượt xem: 1,974
Tôi giận dữ: "Vậy chúng ta không đi, để họ mặc đồ đẹp rồi tự diễn một buổi tiệc trống rỗng!"
Từ Trường An nói: "Tôi có vài người bạn, tôi sẽ mượn đồ của họ để hỗ trợ, đảm bảo họ không phát hiện ra chúng ta đang giả vờ sang chảnh."
Tôi nghi ngờ nhìn anh ta, anh ta gãi mũi: "Tôi là đàn ông, phải giữ thể diện. Hơn nữa, tôi thật lòng thích cô, chắc chắn sẽ không để cô phải chịu thiệt."
Tôi không quan tâm.
Những kẻ như anh ta, tôi gặp nhiều rồi!
25
Sinh nhật của Hứa Khả Khả, Triệu Dịch Thành thuê một quán cà phê gần trường và trang trí lại.
Trước khi ra ngoài, Hứa Khả Khả còn cố tình nói: "Dịch Thành còn bảo tôi đi làm tóc, chọn trang sức, bảo rằng hôm nay tôi chính là công chúa của anh ấy, thật đáng yêu! Thư Nhiên, cậu nhất định phải đến nhé, dù hai người đã chia tay nhưng chúng ta vẫn là bạn học, đừng làm mọi chuyện căng thẳng quá."
Tôi bật cười khinh bỉ.
Nằm dài trên giường lướt điện thoại, Từ Trường An gọi điện: "Xuống đây đi."
Tôi trả lời: "Tôi không muốn đi, chắc chắn không đấu lại được họ."
Anh ta gửi cho tôi một bức ảnh của chiếc Maybach.
Tôi lập tức nhảy khỏi giường.
Khi xuống tới cổng ký túc, tôi nhìn thấy chiếc Maybach, liền khen: "Đỉnh đấy, anh thuê à? Một ngày bao nhiêu? Nói trước là tôi hết tiền rồi đấy, nếu không đắt, tôi có thể chia đôi tiền thuê với anh."
Anh ta cười: "Tôi làm bảo vệ bán thời gian, đây là xe của ông chủ tôi, tôi mượn để đi khoe."
Tôi nhìn anh ta với vẻ ngưỡng mộ.
Vừa định bước lên xe, anh ta nói: "Tôi còn mượn được cả trang phục cho cô, cô mặc đi."
Tôi nhìn thử, ôi trời, toàn đồ hiệu.
Tôi lo lắng hỏi: "Có phải phạm tội không đấy?"
Anh ta nói nhỏ: "Thật ra là tiểu thư của ông chủ vứt đi, tôi nhặt về đấy. Đừng làm bẩn nhé, tôi định bán lại trên mạng."
Tôi nhìn anh ta cảm kích, đúng là có nghĩa khí.
Khi xong việc, tôi nhất định sẽ gửi cho anh ta cái bao lì xì 88 nghìn.
26
Tôi về thay đồ và trang điểm lại.
Ừm.
Tôi đúng là đẹp thật!
Từ Trường An còn chuẩn bị cho tôi một đôi giày cao gót pha lê, trông đắt đỏ vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bao-nuoi-ban-cua-ban-trai/chuong-8.html.]
Anh ta bảo đó là của tiểu thư nhà ông chủ.
Tôi nghi ngờ đó là vị kim chủ mới của anh ta.
Trong nhóm chat, Hứa Khả Khả đã tag tôi: "Thư Nhiên, hai người vẫn chưa đến à? Chắc đi xe buýt nên đến muộn? Có cần Dịch Thành đến đón không?"
Tôi bảo Từ Trường An: "Một lát cậu lái xe vòng quanh quán cà phê 10 lần! Nhớ bấm còi, để ai cũng thấy chúng ta xuất hiện thật hoành tráng."
Từ Trường An cười: "Yên tâm, tôi đã chuẩn bị cả một đoàn xe, đảm bảo buổi trình diễn của cô sẽ hoành tráng."
Tôi há hốc mồm: "Chủ của cậu biết cậu làm thế này, chắc sẽ g.i.ế.c cậu mất."
Anh ta bình thản đáp: "Nếu ông chủ mà không có chút độ lượng nào thì tôi sẽ nghỉ việc."
Tôi giơ ngón cái lên khen anh ta.
Anh ta đúng là có tài.
Chủ yếu là anh ta đẹp trai, làm bảo vệ hay tài xế đều rất có phong cách.
Vừa ra khỏi cổng trường, đúng như dự đoán, phía trước có 5 chiếc Maybach, phía sau cũng 5 chiếc.
Thân xe mượt mà, khí thế sang trọng, di chuyển chậm rãi với tốc độ 30 km/h, thu hút mọi ánh nhìn.
27
Quán cà phê gần trường chúng tôi, nơi mọi người thường lui tới cho các hoạt động của hội sinh viên hoặc lớp học, ăn uống và tổ chức tiệc tự chọn.
Trên đường đến đó, điện thoại của Triệu Dịch Thành vang lên.
Anh ta nghiến răng nghiến lợi: "Thư Nhiên, nếu bây giờ em chia tay với Từ Trường An, anh sẽ chia tay Hứa Khả Khả và toàn bộ quà tặng anh định tặng cô ta sẽ là của em! Nếu không, em sẽ phải hối hận."
Tôi khinh bỉ trả lời: "Từ Trường An có nghèo đi chăng nữa, cậu ấy vẫn hơn anh gấp trăm lần!"
Tôi cúp máy và nhìn thấy quán cà phê đã hiện ra phía trước.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Nhiều bạn học đang nướng thịt và hát hò ngoài sân, khi thấy đoàn xe Maybach đi tới, ai cũng rút điện thoại ra quay video.
Tôi hạ cửa sổ xe xuống, vẫy tay với mọi người.
Hứa Khả Khả đứng nhìn tôi đầy tức giận.
Triệu Dịch Thành cũng nhìn chằm chằm với khuôn mặt đầy căm phẫn.
Đang định lái xe vòng quanh quán cà phê.
Tôi vội hỏi: "Sao không dừng lại?"
Từ Trường An trả lời: "Không phải bảo đi vòng 10 lần sao?"
Tôi trừng mắt: "Giờ không cần nữa!"
Anh ta ngoan ngoãn dừng xe, rồi còn chạy tới giúp tôi bước xuống xe.