Bao Tiểu Thư Nơi Giao Lộ <Series Kim Giác Kỳ Đàm> - Chương 14
Cập nhật lúc: 2024-08-12 21:05:37
Lượt xem: 279
27.
Trong cuộc đấu pháp, cơ thể hoàn toàn không tham gia.
Nói chung, vì mục đích an toàn, cơ thể sẽ được ẩn giấu ở một nơi an toàn.
Thầy Chiêm vừa rồi dám dùng cơ thể thật đấu tay đôi với tôi trên tế đàn, là do thầy đã quá tự tin vào sức mạnh của chính mình.
Tôi từ nhỏ đã luôn là người chọc chó khắp nơi, không dám mạo hiểm như vậy. Trước khi hành động, đã đi vào nhà vệ sinh trước, giấu cơ thể thật của mình ở đó, sau đó mới xuất phần phách ra đấu pháp.
Trình Công lúc này sợ hãi, tức giận chỉ vào tôi:
"Thầy… thầy Kim! Cậu nói xem có đáng không, cậu chỉ muốn một khoản phí kịch bản thôi mà, còn bày cả gì mà… xuất hồn ra ngoài làm gì? Có chuyện thì cùng nhau bàn, đúng không?”
Tôi lạnh lùng nhìn hắn:
“Mẹ nó ai muốn cùng mày nói chuyện chứ?”
Tôi chĩa kiếm, Bao Nhụy bay ra khỏi người tôi, xuất hiện trước mặt hắn.
Trình Công nhìn thấy, sợ hãi đến ngồi phịch xuống đất.
Như một phản xạ có điều kiện, hắn chộp lấy tấm bùa Phật trên n.g.ự.c và nhìn cô.
"Cô… cô còn muốn cắn ngược chủ mình à?"
Mặc dù cơ thể thật và bùa Phật của Trình Công dù đã được xe cấp cứu đưa đi, nhưng tiểu quỷ được nuôi vẫn cảm nhận được tiếng gọi của hắn ta, ngay lập tức nhảy ra ngoài.
Vẫn là hai linh hồn trẻ con đẫm m.á.u.
Trình Công nhìn hai đứa trẻ, cười hung ác:
"Ha ha ha, Chiến đại sư đúng là linh thật, đây là lần đầu tiên t.ao nhìn thấy con mình đó!"
Rồi hắn ta chỉ vào tôi và Bao Nhụy rồi nói:
"Mau! Mẹ chúng mày ở bên ngoài tìm một gã đàn ông kìa, ả không cần chúng ta nữa! Giết hết bọn chúng đi!"
Hai linh hồn trẻ con nghe vậy liền khóc lóc, chửi rủa rồi nhảy về phía tôi và Bao Nhụy.
Bao Nhụy lần lượt tóm chúng trong tay, há miệng ra hút chúng vào, lập tức hút đi lệ khí và sự gia trì trên cơ thể chúng.
Trong phút chốc, linh hồn hai đứa trẻ lại biến thành hai đứa trẻ ngây thơ.
Trình Công phản ứng rất nhanh, hai chân mềm nhũn, quỳ xuống:
"Tiểu Nhụy, xin lỗi mà Tiểu Nhụy!"
Ngay sau đó, nước mắt chảy dài, trông như một người đàn ông đau khổ vì tình, kỹ năng diễn xuất của hắn thực sự rất tốt.
"Hồi đó anh không còn lựa chọn nào khác! Người mới rất khó có thể tiến lên, anh làm vậy là vì tương lai của chúng ta..."
Bao Nhụy dần dần biến thành lệ quỷ.
"Sợ là vì tương lai của bản thân anh thì có!”
Trình Công sợ đến không dám động đậy, chỉ có thể cầu xin:
"Thật xin lỗi! Thực ra sau khi kết hôn, anh không thấy vui chút nào, trong lòng anh, người anh yêu nhất vẫn là em, nếu không anh cũng không đeo ba mẹ con em trên người."
Vừa nói, Trình Công vừa bước tới ôm lấy chân Bao Nhụy.
"Anh...chúng ta có thể bắt đầu lại được không?"
Bao Nhụy nhìn Trình Công nhếch môi:
"Được đó, tôi đang chờ đợi khoảnh khắc này mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bao-tieu-thu-noi-giao-lo-series-kim-giac-ky-dam/chuong-14.html.]
Trình Công vui mừng khôn xiết, khó tin nhìn Bao Nhụy:
"Tốt quá, lần này anh sẽ đối xử tốt với em!"
Bao Nhụy cười, nhe răng nanh:
"Nhưng tôi thì không vậy nữa!"
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
28.
Bao Nhụy tóm lấy Trình Công, há miệng định nuốt hắn ta.
Tôi nhanh chóng ngăn lại vì hiện giờ lệ khí của Bao Nhụy đã rất nặng, g.i.ế.c thêm ai nữa sẽ chỉ làm nặng thêm nghiệp sát sinh, đến lúc đó sẽ bị đày vào địa ngục chịu đau khổ.
Không nghĩ đến bản thân cũng phải nghĩ đến con cái của bạn.
Hai đứa con của Bao Nhụy vừa trở lại bình thường không muốn rời xa mẹ chúng một phút nào, vẫn luôn ở bên cạnh nắm c.h.ặ.t tay của mẹ.
Trình Công ở gần đó nhanh chóng khuyên nhủ:
"Làm người thì phải rộng lượng, sao phải tính toán so đo chuyện trong quá khứ? Năng lượng tiêu cực quá nhiều cũng không tốt!"
Bao Nhụy cười khẩy, buông Trình Công ra, bế hai đứa con của mình lên, nhanh chóng trở lại dáng vẻ bình thường, rưng rưng nước mắt nhẹ giọng với tôi:
"Được, vì đứa nhỏ, tôi sẽ tha cho hắn..."
Trình Công cười hắc hắc, xoay người bỏ chạy.
Linh hồn di chuyển nhanh hơn người bình thường, biến mất trong chớp mắt.
Bao Nhụy nhìn về hướng Trình Công chạy trốn, thất vọng nói:
"Cuối cùng, mọi chuyện đều có lợi cho hắn ta."
Tôi lắc đầu:
“Tôi đã nói rồi, chúng tôi không g.i.ế.c người, chúng tôi chỉ đóng vai trò là người vận chuyển mạng sống của con người.”
29.
Cơ thể của Trình Công đang nằm trên giường bệnh, một nhóm người đang bận rộn khám nghiệm cho hắn ta.
Linh hồn của Trình Công chạy vào, đang định nhào vào cơ thể thì đột nhiên treo lơ lửng trên không trung.
Tôi đã sử dụng Định Hồn Quyết để điều khiển hắn ta.
Tôi và Bao Nhụy cũng đi tới phòng bệnh, ngồi lên người Trình Công, mỉm cười nhìn hắn.
Tôi ở trạng thái hồn phách, Bao Nhụy là Chương Liễu Thần, người khác căn bản không thể nhìn thấy chúng tôi.
Linh hồn của Trình Công liều mạng vùng vẫy, thân thể của hắn ở ngay trước mặt, nhưng lại không thể nhập vào.
Cánh cửa mở ra, vài y tá nữa đẩy một bệnh nhân vào.
Đó là thầy Chiêm, đang nằm trên giường với khuôn mặt tái nhợt.
Bác sĩ cho biết cả hai đều bị đột quỵ và cần phải phẫu thuật mở sọ.
Vợ Trình Công vội vàng bước vào. Nghe tin chồng mình sắp phải phẫu thuật, bà vội vàng ra ngoài làm thủ tục.
Linh hồn Trình Công chỉ vào bác sĩ bên ngoài chửi mắng:
"Mẹ X tên lang băm! Tao đây là bị mất hồn, mở sọ cái X con mẹ mày!"
Rồi hắn ta lo lắng ôm đầu van xin tôi:
"Thầy Kim, thầy là người tốt, là người tốt thì tốt đến cùng, thầy đã tha thứ cho tôi thì nhanh chóng đưa tôi trở về đi! Đến lúc đó chúng ta có thể thiết lập sự hợp tác lâu dài, kịch bản thầy viết tôi sẽ thầu hết, đúng rồi, nhân tiện, thầy có muốn trở thành đạo diễn không?