Bao Tiểu Thư Nơi Giao Lộ <Series Kim Giác Kỳ Đàm> - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-08-12 21:03:09
Lượt xem: 304
13.
Tim tôi đập thình thịch, cúi đầu chậm rãi bò về phía trước, nhẹ nhàng cầm lấy tấm bùa Phật trên bàn rồi bò về phía cửa.
Những âm thanh phía sau lưng càng khó tả hơn. Họ đã bắt đầu đấu địa chủ rồi, người đánh, người thì gọi bài.
Một cơn gió thổi vào túi áo khoác của tôi, Bao Nhụy đã quay lại, nhẹ nhàng nói với tôi:
"Ê, ê! Mau dùng điện thoại chụp lại đi, đây có thể sẽ là dưa lật đổ hắn ta á!"
Trộm đồ cũng đủ khiến tôi sợ lắm rồi, lấy đâu ra can đảm để chụp lén nữa?
Đầu cũng thèm quay lại, tôi vội vàng bò tới cửa, nhẹ nhàng mở cửa rồi chui tọt ra ngoài.
Vừa bước ra ngoài đã nhìn thấy một nhóm người đi ra sau khi cửa thang máy mở, chế tác phim lão Trần đang dẫn họ tới, tôi sợ bị va phải nên đã nhanh chóng quay người đi xuống cầu thang.
Tôi bước nhanh, đi dọc theo cầu thang, đang đi thì đột nhiên tôi cảm thấy đau ở chân, đứng không vững và ngã lăn lốc.
Bao Nhụy ở trong túi tôi cũng hét lên á á.
Sau khi quay vòng một lúc, cuối cùng cũng đã dừng lại.
Đầu, khuỷu tay, đầu gối và m.ô.n.g của tôi đều đau, cảm giác như cơ thể tôi bị chặt thành nhiều khúc vậy.
Đau cũng không dám phát ra tiếng mà chỉ nghiến răng chịu đựng.
"Này, cậu ổn chứ?" Bao Nhụy từ trong túi hét.
Tôi nói không sao, hai tay nắm lấy tay vịn rồi đứng lên, chân tôi đau, lại nặng trĩu, không thể cử động được.
Tôi nhìn xuống và thấy thứ gì đó treo ở chân tôi.
Nó trông giống như hai khối m.á.u thịt mờ ảo, nhưng khi thứ đó ngẩng đầu lên, tôi đã thấy rất rõ ràng…
Đó là hai đứa bé bê bết m.á.u đang bò lên chân tôi với tốc độ kinh hoàng!
14.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Đôi mắt của đứa bé như hai cái lỗ không đáy, miệng há hốc ra để lộ hàm răng sắc nhọn còn phát ra âm thanh “chít chít chít”.
Tôi đá chân điên cuồng, đá hai đứa bé m.á.u ra, tay bắt ấn Lôi Tổ ra và định đánh chúng…
“... không được!”
Bao Nhụy đột nhiên nhảy ra khỏi túi, biến thành một vật có kích thước như người thật và dang rộng vòng tay đứng trước mặt tôi.
Bởi vì quỷ khí của cô ấy yếu ớt, sau khi biến lớn lên, càng giống như một cái bóng lờ mờ trong suốt, giọng nói cũng nhỏ đi rất nhiều.
Tôi ngơ ngác một hồi, hai đứa trẻ lao về phía tôi, một đứa nhảy lên mặt tôi, còn đứa kia thì nhảy vào n.g.ự.c tôi, móc tay bám lấy tôi như những chiếc móc sắt.
Hai đứa bé há miệng to, kêu lên một cách kỳ lạ rồi bắt đầu gặm nhấm tôi.
Tôi thầm kêu lên không hay rồi.
Ngoài Bao Nhụy, bùa Phật của Trình Công còn chứa hai tiểu quỷ này!
Phớt lờ cơn đau, hai bên tay tôi nắm thành ấn Kim Cương và đ.ấ.m về phía chúng.
Hai tiểu quỷ hét lên rồi ngã ra đất, co giật.
Bao Nhụy lao mình đến bên chúng rồi ôm chúng lên.
Sau khi hai đứa nhỏ bị tôi đánh, quỷ khí của chúng nhạt đi rất nhiều, biến thành những đứa trẻ nghịch ngợm bình thường, vừa ôm Bao Nhụy vừa khóc vừa kêu la:
"Mẹ ơi… mẹ ơi… tên khốn đó đánh con! Là hắn động tay trước!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bao-tieu-thu-noi-giao-lo-series-kim-giac-ky-dam/chuong-7.html.]
Tôi choáng váng, nhìn chiếc bùa Phật trong tay mình.
Hình dạng của bùa Phật khác với bùa thông thường, ở giữa là một lớn, hai nhỏ ở hai bên, tạo thành một hình tam giác, là Tam Nguyên Sát - lá Bài Âm rất hiếm gặp.
Tôi phản ứng lại ngay lập tức.
Bao Nhụy khi cô ấy tự tử, cô ấy đã mang thai rồi...
Sau khi chết, cô trở thành lệ quỷ, hai đứa con chưa chào đời của cô cũng trở thành ma trẻ con.
Sau khi Bao Nhụy trốn thoát khỏi Bài Âm, tâm trí cô đã bị hận thù chiếm giữ, lại vô tình bị tôi làm tổn thương, trí nhớ của cô không còn trọn vẹn, quên mất mình còn có hai đứa con.
15.
Hai tiểu quỷ tuy được Bao Nhụy ôm vào lòng nhưng vẫn hung hãn nhìn tôi và hét lên:
"Kẻ xấu! Ăn trộm đồ của bố!"
Bao Nhụy kinh ngạc nhìn hai đứa bé, vội nói:
"Không, chú ấy đến đây để cứu chúng ta!"
Hai đứa bé cùng nhau ngước nhìn Bao Nhụy, vẻ mặt nham hiểm, cùng với thần sắc quái dị và giọng nói kỳ lạ:
"Cô là người mẹ tồi, phản bội cha!"
Bao Nhụy sửng sốt, nước mắt chợt chảy xuống.
"Bé con, không phải như vậy..."
Hai đứa trẻ trở lại thành dáng vẻ trẻ con, cùng nhau nói:
"Mẹ ơi! Mẹ đã bỏ rơi chúng con! Mẹ không phải là một người mẹ tốt!"
Bao Nhụy gần như ngã gục và bật khóc.
"Mẹ xin lỗi… mẹ… mẹ đến bên hai đứa đây..."
Cô chưa kịp nói xong thì hai đứa trẻ đã lao tới và bắt đầu ăn thịt cô.
Bao Nhụy trông rất tuyệt vọng, bất động, để mặc hai đứa trẻ cắn cô.
Mắt thấy Bao Nhụy sắp bị hai tên nhóc này cắn xé thành từng mảnh, liền nhanh chóng lấy tấm danh thiếp ra hút cô ấy vào.
Hai đứa tiểu quỷ trông thấy, chúng hét lên một cách kỳ lạ rồi lao về phía tôi.
Tôi lấy trong người ra hai tấm bùa trừ ma, đang định ném về phía chúng thì Bao Nhụy trong tấm danh thiếp cất lên giọng nói:
"Không! Xin cậu đừng làm tổn thương chúng!"
Tôi vẫn chưa biết hướng phát triển của hai tên tiểu quỷ này. Một khi bùa trừ ma được dùng, hoặc là chúng sẽ bị đánh đến hồn phi phách tán, hoặc là tôi sẽ bị chúng cắn, còn chưa chắc có được cách thu phục chúng.
Tiểu quỷ tựa hồ như không sợ bùa trừ ma của tôi, nó hét lên, định vồ lấy tôi:
"Ai dám trộm đồ của bố sẽ phải chết!"
Tôi nhìn Bao Nhụy đang cầu xin trong túi, rồi lại nhìn hai đứa tiểu quỷ trước mặt, lo rằng nếu cứ tiếp tục dây dưa như vậy thì sẽ bị Trình Công phát hiện, nên tôi đành phải nghiến răng ném chiếc bùa đi.
Hai tiểu quỷ nhìn thấy bùa Phật, chúng lập tức chạy tới.
Lợi dụng lúc này, tôi bỏ chạy dọc theo cầu thang.
Dọc đường đi, tôi nghe thấy Bao Nhụy ở trong túi khóc, nói cô muốn quay về Bài Âm.
Nhưng đó là địa ngục của cô cơ mà.