Bảo Vệ Anh Thật Tốt - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-08-04 01:57:16
Lượt xem: 577
Sau cuộc họp, ba tôi chỉ bảo một mình tôi ở lại, mắt thường có thể nhìn thấy ông ấy hốc hác dần.
"Ly Ly, con và Vương Hạo có mối quan hệ tốt như vậy, Con nói chuyện với ông ấy một chút, để ông ấy đem Lâm Đạt trở về công ty đi."
Tôi lười biếng tựa lưng vào ghế nói:
“Ba, con có tâm cũng không có lực để giúp, ba kêu em gái đi đi, để cho con bé còn xin lỗi người ta.”
Ba tôi chế giễu nói:
“Nó làm gì có cái bản lĩnh đó, việc này chỉ có con mới làm tốt được thôi.”
Tôi cười nhạt:
“Ba, con cũng không phải tới đây để lau đ.í.t cho em gái, kêu con khom lưng uốn gối lấy lòng chú Vương, con không làm được.”
Ba tôi nghiến răng nghiến lợi nói:
“Nếu con làm xong việc này, ba sẽ cho con 5% cổ phần gốc.”
Tôi ngồi xuống bắt đầu nâng giá:
"Con muốn 10%!"
Ba tôi cau mày khó chịu, nhìn tôi từ trên xuống dưới.
Tôi nhún vai:
“Nếu con muốn tới cửa để xin lỗi, thì phải làm cho họ thấy thành ý của con chứ, chia cho họ cổ phiếu gốc cùng với chia hoa hồng. Chỉ khi họ có đủ quyền lợi thì họ mới có thể bỏ qua những hiềm khích trước đây.”
Ba tôi nghe xong liền mủi lòng:
"Con nói cũng đúng.”
Thực ra, không cần chia hoa hồng bằng cổ phiếu tôi vẫn có thể thuyết phục chú Vương và Lâm Đạt quay lại.
"Nếu đi làm mà không vui thì đổi ông chủ khác đi. Chỉ cần hai người theo con trở về, cuối năm con sẽ để ông ấy về hưu, con sẽ làm chủ."
“Hơn nữa, mỗi người được chia 3% cổ phần gốc, cuối năm chia hoa hồng cũng có mấy trăm vạn rồi.”
“Để người khác làm công còn mình làm ông chủ, như vậy không phải thoải mái hơn sao?”
Bọn họ đương nhiên đồng ý, nhưng còn đưa ra một yêu cầu, chính là Thẩm Tri Niệm phải nhận lỗi với bọn họ trong công ty.
Chuyện nhỏ mà thôi.
Tôi không chỉ yêu cầu Thẩm Tri Niệm xin lỗi bọn họ trong công ty, còn yêu cầu cô ta viết thư xin lỗi gửi vào nhóm chat của công ty.
Để cô ta triệt triệt để để mất hết mặt mũi.
Thẩm Tri Niệm nhất định không đồng ý, nhưng nếu cô ta không đồng ý thì tôi sẽ sa thải cô ta, nên cô ta đành phải đồng ý.
Ba tôi đã đồng ý cho họ 10% cổ phần gốc, tôi cũng không tham ô của chú Vương và Lâm Đạt.
Thay vào đó, sau khi đưa cho họ, tôi đã bỏ ra 4000 vạn bí mật mua lại cổ phiếu trong tay bọn họ.
Để tôi thay thế ba, họ đương nhiên đồng ý.
Ngoài ra, còn có 10% cổ phần gốc có được từ mẹ của Thẩm Tri Niệm thông qua âm mưu cực kỳ đơn giản, hiện tại trong tay tôi đã có 35% cổ phần gốc.
Tôi cần phải có được ít nhất 51% cổ phần gốc thì mới có thể thay thế đẩy ba tôi ra khỏi vị trí đó.
Vì vậy, tôi bắt đầu thu thập cổ phiếu từ các nhà đầu tư nhỏ lẻ trên quy mô lớn, tôi không thể tự mình làm việc này nên Cố Ngôn Triệt rất vui lòng làm điều đó cho tôi.
"Ly Ly, anh rất thích bộ dáng em tự ra tay xử lý ba mình!"
Tôi bật cười:
“Vậy anh không thích bộ dáng nào của em?”
Cố Ngôn Triệt nghiêm túc suy nghĩ:
"Anh không thích bộ dáng em không thích anh."
Tôi cau mày: "? Anh còn biết chơi chữ nữa cơ đấy!"
Cố Ngôn Triệt cười ngây ngô:
" Anh mới mua một loại sữa tắm mới, đảm bảo em sẽ rất thích."
Tôi liếc nhìn bầu trời vẫn còn sáng sủa.
Đi làm vất vả như vậy, nên chiêu đãi chính bản thân mình tốt thêm một chút.
12.
Bây giờ Thẩm Tri Niệm ở trong công ty hết sức khiêm tốn, dù sao cũng mất hết mặt mũi.
Nhưng cứ như vậy mà tha thứ cho lời nói kia của cô ta, vậy cũng quá là lương thiện đi.
Truyện của nhà Bé Mỡ Bất Ổn chỉ đăng duy nhất tại MonkeyD, vui lòng không reup dưới mọi hình thức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/bao-ve-anh-that-tot/chuong-5.html.]
Tôi ở trong giới cẩn thận tìm một phú nhị đại tên là Lâm Khang, người lớn lên cũng không tệ lắm, gia đình khá giả, làm bên vận chuyển hàng hải.
Hắn ta rất hào phóng với bạn gái, bao gồm nhà ở, xe, du thuyền đều không thiếu, nhưng không một ai trong giới muốn hẹn hò với hắn ta, bởi vì ai cũng biết ở.phương diện kia hắn ta rất bi.ế.n t.h.ái.
Nhưng Thẩm Tri Niệm không biết, bởi vì cô ta chưa từng tham gia vào cái vòng tròn này.
Tôi để Cố Ngôn Triệt đi cùng hắn ta với Thẩm Tri Niệm đến quán bar thường lui tới.
Dù muốn nói hay không thì, k.ỹ n.ữ xứng với c.h.ó thiên trường địa cửu.
Thẩm Tri Niệm liếc mắt một cái liền coi trọng Lâm Khang, đều là những người phóng t.ún.g, tự nhiên là ăn nhịp với nhau.
Màn đêm buông xuống, trên sàn nhảy họ đã dính chặt vào nhau không thể tách rời.
Tôi chỉ cảm thấy đau lòng cho Cố Ngôn Triệt, anh ấy có bệnh sạch sẽ quá mức, sau khi ở bên tôi đã tốt lên không ít, nhưng bệnh sạch sẽ quá mức của anh ấy vẫn nghiêm trọng.
Sau khi trở về, anh ấy ghét bỏ nói:
" Ly Ly, tên đàn ông đó bẩn quá. Nói với hắn ta thêm một câu nữa, anh đều cảm thấy mình không còn trong sạch nữa."
Sau đó ngâm mình trong bồn tắm suốt hai tiếng đồng hồ.
Không lâu sau đó.
Sau khi nhìn thấy xấp ảnh dày đặc mà thám tử tư đưa cho tôi, tôi liền biết tình thế đã rõ ràng, Thẩm Tri Niệm đã hoàn toàn xong rồi.
Cô ta rất dễ giải quyết, bên ba tôi phải mất một chút công sức.
Rốt cuộc, dưới tình huống muốn hợp lý để lấy ra chứng cứ ông ấy trốn th.u.ế, làm giả hoá đơn mà không liên lụy đến công ty, có chút khó khăn.
Nhưng chú Vương đã giúp đỡ, giao nó cho tôi một ngày trước cuộc họp thường niên.
Cuộc họp thường niên của công ty được tổ chức rất long trọng, rút thăm trúng thưởng tiền mặt lên đến 500 vạn, giải thưởng cao nhất là một căn hộ ở trung tâm thành phố.
Mười phần hoành tráng.
Thẩm Tri Niệm mặc một chiếc váy dài ôm hông màu vàng kim cao cấp, tóc xoăn, son môi màu đỏ tươi, rất quyến rũ.
Kể từ khi yêu đương với Lâm Khang, cô ta lại trở nên tự tin hơn, dù sao gia cảnh của hắn cũng rất giàu có, ba tôi cũng rất tán thành mối quan hệ của họ.
Còn vì việc này mà thưởng cho cô ta 200 vạn.
Thẩm Tri Niệm bước tới trước mặt tôi, kiêu ngạo khoe khoang:
"Thẩm Ly Ly, chị biết không? Lát nữa ba sẽ đưa mẹ tôi đến đây tham dự, về sau bà ấy chính là là nữ chủ nhân trong nhà ."
"Chị ưu tú, nỗ lực hơn tôi thì sao chứ? Công ty sau này cũng sẽ là của tôi. Chị cực cực khổ khổ còn không phải làm công kiếm tiền chúng tôi sao."
" Mặc dù Cố Ngôn Triệt có gia thế tốt, nhưng bạn trai Lâm Khang của tôi cũng không tệ, bây giờ tôi và chị đều ngang hàng, sau này tôi sẽ càng làm tốt hơn chị"
Tôi mỉm cười giơ cốc lên, chủ động cụng cốc với cô:
"Vậy trước tiên chúc mừng em gái."
Cô ta bị tôi làm cho hoang mang, nghi ngờ hỏi:
“Mẹ tôi cũng sắp tới rồi, chị không tức giận à?”
Tôi tao nhã nhấp một ngụm rượu vang đỏ, mỉm cười đầy ẩn ý nói:
"Tại sao chị phải tức giận? Chờ lát nữa em không tức giận thì tốt rồi."
Lúc này, trong đám người vang lên những tiếng cảm thán.
Tôi ngước lên và thấy bố tôi đang đi cùng Lâm Quyên, mẹ của Thẩm Tri Niệm.
Ngoại hình không mấy nổi bật, thuộc về tiểu gia bích ngọc(*), thuộc về loại hình tượng giống như giải ngữ hoa(*).
(*)“Tiểu gia Bích Ngọc” nghĩa gọn là chỉ những thiếu nữ xinh đẹp ở gia đình bình thường. Cũng có nghĩa hình dung cô gái có hình dáng không nhất định phải đẹp nhưng khả ái, có điểm nghĩa giống như em gái nhà bên. Thường là những cô gái hoạt bát dễ gần, không có phong phạm “Tiểu thư khuê cát”.
(*) Giải Ngữ Hoa aka Giải Ngữ Thần có trong Đạ.o M.ộ Bút Ký. Lên gg search là ra.
Thẩm Tri Niệm kiêu ngạo nhìn tôi:
“Chút nữa ba sẽ công bố thân phận của mẹ tôi khi ông ấy lên sân khấu phát biểu. Tất cả đều là nhờ cô.
" Chị ơi, nếu không phải chị đồng ý cho tôi vào công ty thì làm sao ba tôi có thể nhanh chóng thuyết phục những ông già đó cho mẹ tôi vào cửa chứ? "
Tôi cũng cười rạng rỡ đáp:
“Không việc gì phải ngại, đôi bên cùng có lợi.”
Cô ta liền cười nhạo:
“Tôi thấy chị là tức giận đến mất trí rồi.”
Tôi cong môi, vén váy lên và bước về phía sân khấu.
Đã tới cũng kha khá người rồi, tuồng hay muốn mở màn rồi đây!